Khúc Giai Kỳ lo lắng nhìn tôi, tay chân có chút luống cuống: “Vậy phải làm sao bây giờ? Chị Tiểu Lăng, em đưa chị đến bệnh viện nha. Đúng rồi, em có cái này.”
Nói xong, cô ấy lấy một tấm bùa chú ra: “Đây là bùa chú cầu cứu, là bùa chú chuyên dụng của phái Mai Sơn chúng em, nếu như đệ tử trong phái gặp nguy hiểm gì ở bên ngoài thì có thể dùng nó để cầu cứu. Chị Tiểu Lăng, chị cố gắng chịu đựng, em lập tức sẽ đi gọi đại sư huynh tới.”
Nói xong, tay cô ấy làm một pháp ấn, niệm chú ngữ, sau đó tấm bùa chú kia bùng cháy lên, trôi lơ lửng giữa không trung.
Trong ngọn lửa xuất hiện giọng nói của Trương Hoằng Thái: “Giai Kỳ? Là em sao? Em gặp phải chuyện gì nguy hiểm hả?”
“Đại sư huynh, anh nghe em nói này, chị Tiểu Lăng…”
Lời còn chưa dứt thì tôi đã bị mất khống chế mà nhào đến, cô ấy phát ra một tiếng hét chói tai: “Chị Tiểu Lăng, chị làm gì vậy? Dừng tay lại! A”
Theo tiếng hét chói tai đó, tôi cũng hoàn toàn mất đi ý thức.
Tôi cảm giác như mình đang chìm vào trong một ao nước tù đọng, tôi liều mạng giãy giụa, nhưng lại càng chìm sâu hơn, trực tiếp bị bóng tối nuốt mất toàn bộ.
Cũng không biết qua bao lâu, tôi ngửi được một mùi máu tanh gay mũi, tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, đập vào mắt tôi là một vùng màu đỏ chói mắt.
Máu, khắp nơi đều là máu!
Tôi nhìn trên người mình thì phát hiện toàn thân cũng đều là máu, hai tay tôi bị máu tươi nhuốm đỏ, trên mặt còn có vài mảnh máu thịt.
Tôi cảm thấy cả người rét run, da đầu tê dại từng hồi.
Tôi chậm rãi đứng dậy, nhìn thấy trong căn phòng nhỏ khắp nơi đều là máu tươi và những mảnh thịt vụn, trong đầu tôi trống rỗng, chậm rãi đi trên vũng máu, thấy một cái đầu người lăn xuống phía sau giường.
Đó là Khúc Giai Kỳ!
Cô ấy trợn trừng mắt nhìn tôi, tựa như là không dám tin toàn bộ những gì mình đã nhìn thấy, tôi hoảng sợ lui về phía sau hai bước, va vào làm đổ bàn thủy tinh, phát ra tiếng vang rất lớn.
Khúc Giai Kỳ đã chết, là tôi giết cô ấy!
Tôi cảm thấy trong lồng ngực như có một trận lửa thiêu đốt, muốn hét lên thật lớn, nhưng vào giây cuối cùng tôi đã dùng bàn tay nhuốm máu cảu mình để bịt chặt miệng lại.
Ngay lúc này, cửa phòng nghỉ trưa bị đá văng ra, Trương Hoằng Thái xuất hiện ở cửa, đâu đâu cũng thấy toàn là màu đỏ khiến cho anh ta trợn mắt mắt há mồm, anh ta nhìn tôi với vẻ không dám tin. Mấy đạo sĩ đi sau lưng anh ta hoảng sợ kêu to: “Tiểu sư muội! Hung thủ! Cô, đồ hung thủ này!”
Trong cơn giận dữ, bọn họ đều lao đến chỗ tôi, dưới tình thế cấp bách tôi hít sâu một hơi, phát ra một tiếng hét tê tâm liệt phế.
“Ầm ầm ầm ầm.”
Tất cả kính trong căn phòng vỡ tan tành, mảnh thủy tinh bay loạn xạ khắp nơi, mấy tên đạo sĩ kia cũng bị chiêu sư tử hống của tôi đánh bay ra ngoài.
Trương Hoằng Thái bắt chéo hai tay trước ngực, bị sư tử hống của tôi ép phải lùi lại hai bước, sau đó rút bảo kiếm Long Tuyền ra, đâm thẳng về phía ngực tôi.
Tôi dùng lực đẩy thanh kiếm sang bên cạnh, sau đó xoay người bay ra ngoài cửa sổ.
Tôi dùng toàn bộ sức lực, lấy tất cả sức mạnh truyền vào hai chân của mình, đạp chân xuống đường rồi chạy như bay.
Tốc độ của tôi vô cùng nhanh, nếu bây giờ tôi có thể đi tham gia thế vận hội thì nhất định sẽ có thể dành được chức vô địch thế giới.
Trong đầu tôi rất hỗn loạn, kinh ngạc, sợ hãi tột độ, ngực tôi tràn đầy nỗi đau khổ và hối hận, nước mắt không ngừng chảy xuống theo gò má.
Vậy mà tôi lại giết Giai Kỳ, cô ấy còn nhỏ như thế, mới mười bốn tuổi, tuổi thanh xuân đẹp đẽ, tràn đầy sức sống như vậy, nhưng lại biến thành một thi thể nát bấy trong tay tôi!
Cũng không biết chạy bao lâu rồi, tôi đã ra khỏi thành phố, vọt vào trong một rừng cây, sức lực đã dùng hết, tôi cứ đi thẳng về phía trước, cả người đều lao vào trong bùn đất, mùi vị của máu tươi và bùn đất nồng nặc trong mũi tôi, lao vào trong miệng tôi, tôi cảm thấy trong dạ dày đang sôi trào lên, ọe một tiếng liền nôn một trận.
Thật ra thì trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi sớm đã có sự chuẩn bị tâm lý, có lẽ tôi chính là một con yêu ma quỷ quái, nhưng tôi không ngờ tới nó lại hiện ra bằng một phương thức thảm khốc như vậy.
Tôi đã giết một cô gái vô tội, kết tử thù với phái Mai Sơn, hơn nữa, cũng không thể biết được tôi sẽ phát tác vào lúc nào, lần tiếp theo mất đi ý thức thì sẽ là ai chết đây?
Tôi sẽ biến thành một con ma quỷ đáng sợ, giết chóc khắp nơi sao?
Tôi hoảng sợ co người lại, tôi nên làm gì? Tôi nên làm cái gì đây?