Diệp Yến Nhi hận cô đến mức nào, cô ta khiến Diệp Du Nhiên không có chỗ đứng trong nhà họ Diệp, ngay cả người bạn duy nhất của Diệp Du Nhiên là An Hạ, cũng không cho cô liên lạc.
Cô ta muốn ép Diệp Du Nhiên không còn gì cả.
Nhớ lại những chuyện này, Diệp Du Nhiên cảm thấy kỳ lạ, rốt cuộc cô đã làm gì khiến Diệp Yến Nhi đố kỵ như vậy, chèn ép cô không chừa đường lui!
Nhớ lại chuyện cũ, Diệp Du Nhiên mỉm cười nói: “Tớ có gì tốt mà ghen tỵ, thanh danh tan nát.”
“Cậu xinh đẹp.” An Hạ ngồi đối diện cô, chống cằm nhìn cô.
Diệp Du Nhiên nghe vậy, ngẩng lên nhìn cô ấy, đưa tay nhéo má An Hạ: “Cậu cũng xinh đẹp, nếu không thì vì sao Bùi Chính Thành muốn theo đuổi cậu chứ.”
“Đừng nói mò.” An Hạ đẩy tay Diệp Du Nhiên ra, nghiêng qua một bên, ngại ngùng xấu hổ.
Diệp Du Nhiên cười cười, không nói gì nữa. Bùi Chính Thành đối xử với An Hạ khác với những người khác, cô là người ngoài cuộc nên nhìn rất rõ ràng. Nhưng An Hạ có cảm nhận được không thì cô không biết.
Dù sao là bạn bè, cô cũng chỉ làm đến mức này thôi, quyết định cuối cùng thế nào là chuyện của An Hạ.
Diệp Du Nhiên lắc đầu, giả vờ như chưa nói câu đó, vẻ mặt nghiêm túc: “Không có nói mò, An Hạ rất xinh đẹp.”
Nói xong lại bổ sung một câu: “Bùi Chính Thành rất có mắt nhìn.”
“Diệp Du Nhiên!”
“Haiz, muốn tan làm quá đi.”
Hai người thu dọn đồ đạc rồi cùng đi xuống lầu.
Vừa đến trạm xe buýt, tuyến xe về nhà An Hạ đã tới, cô vẫy tay chào Diệp Du Nhiên rồi nhảy lên xe.
Diệp Du Nhiên chờ xe buýt đi xa rồi mới quyết định bắt taxi về.
Đang chuẩn bị vẫy xe thì một chiếc Rolls-Royce quen thuộc dừng lại trước mặt Diệp Du Nhiên.
Nam Sơn thò đầu từ trong xe ra, giọng thân thiện: “Cô Diệp, vừa mới tan làm à?”
Diệp Du Nhiên hơi sửng sốt, cô không ngờ lại gặp Nam Sơn ở đây.
“Trùng hợp vậy?”
Nam Sơn dường như đoán được cô sẽ nói thế, liền cười nói: “Không trùng hợp, là ông chủ bảo tôi đến đón cô.”
Mộ Tấn Dương bảo Nam Sơn tới đón cô sao?
Trên mặt Diệp Du Nhiên không có biểu cảm gì, cô híp mắt hỏi Nam Sơn: “Anh ấy… tìm tôi có chuyện gì sao?”
Trong lòng Nam Sơn thầm cảm thán: ‘Ông chủ đúng là dự liệu như thần’, sau đó cười tủm tỉm, nói tiếp: “Đúng vậy, là chuyện liên quan đến án mạng ở suối nước nóng kia.”
Anh ta nói xong thì xuống xe mở cửa cho Diệp Du Nhiên.
Diệp Du Nhiên vừa nghe liên quan đến chuyện đó thì lên xe Nam Sơn ngay.
Cô tưởng Mộ Tấn Dương tìm cô nói chuyện, chắc sẽ đến Ngọc Hoàng Cung, không ngờ Nam Sơn lại đưa thẳng cô đến Vịnh Vân Thượng.
***
Đến cổng biệt thự trên đỉnh núi, đợi Diệp Du Nhiên xuống xe rồi, Nam Sơn mới nói “tạm biệt” rồi lái xe đi.
Diệp Du Nhiên quay đầu liếc anh ta, chạy nhanh thế làm gì?
Hơn mười ngày chưa quay về biệt thự, Diệp Du Nhiên đứng ở cổng lớn, tâm trạng có chút phức tạp.
Cô lấy chìa khóa mở cửa, Thịt Bò không biết từ đâu nhảy ra, nhào lên người Diệp Du Nhiên.