Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 24: Tiếng cười ma mị



Thẩm Hi Dao có cảm giác hôm nay trời tối rất nhanh,mới thoáng chốc con đường trước mặt đã trở nên tối tăm,phải nhờ lồng đèn mơi thấy rõ đường để mà đi

Đoàn kiệu hoa đã vào đúng khu rừng theo dự định,gió lạnh thổi vào, làm Thẩm Hi Dao run hết cả người

Tiếng xào xạc của lá cây xung quanh,tiếng bước chân của thú rừng xoạt xoạt giữa không gian vắng lặng càng tăng thêm sự ghê rợn

Không biết người bên ngoài thế nào nhưng Thẩm Hi Dao thì sợ đến mức muốn tè ra quần luôn rồi.Bây giờ chỉ mới có nhiêu đó đã đủ dọa y sợ chết khiếp thì không biết khi gặp hung thủ thật sự thì y có ngất tại chỗ luôn không

Dường như đọc được suy nghĩ của y,bên ngoài lập tức có tiếng cười trong trẻo ma mị của một thiếu nữ

"Hi hi,tân nương xuất giá~"

"Hi hi,tân nương xuất giá!"

Giọng nói thật kì quặc,mới đầu còn hihi haha chúc phúc tân nương, lúc sau thì lại giận dữ như thể căm thù vị tân nương mới này đến tận xương tủy

Từng đợt da gà bắt đầu nổi lên khắp người Thẩm Hi Dao rồi, dù ban đầu đã sẵn sàng tâm lý nhưng vẫn vẫn là sợ hãi muốn về ngay lúc này

Tiếng thiếu nữ trong trẻo ma mị đó liên tục ẩn hiện,vừa cười vừa khóc,đôi khi là sâu tận trong khu rừng, đôi khi là gần bên tai như người nọ đang ngồi kế bên y

Thẩm Hi Dao sợ run người,khẽ hỏi mấy người bên ngoài:"Có ai nghe thấy tiếng cười của một thiếu nữa không?"

"Chúng tôi không nghe gì cả,lẽ nào ngài đã nghe thấy gì rồi sao?"

Thẩm Hi Dao:"Ta vẫn còn đang nghe thấy tiếng cười đó,các ngươi lắng tai nghe kỹ lại đi"

Không ai đáp lời,yên ắng một lúc thì có người lên tiếng:"Thẩm tông sư,chúng tôi thật sự không nghe gì hết"

Thẩm Hi Dao thở dài:"Được rồi"

Hóa ra chỉ có y nghe được, "nó" cố tình cho một mình nghe thấy.Quả nhiên mục tiêu cuối cùng cũng chỉ là vị tân nương mới này



Sau một lúc hành hạ, tiếng cười kia đột nhiên biến mất,chừa lại bầu không khí yên tĩnh kì dị

Thẩm Hi Dao còn đang nghĩ đến hành tung tiếp theo của kẻ này là gì thì bỗng nhiên chiếc kiệu rung lắc dữ dội,sau đó là rơi phịch xuống đất

Cùng lúc có tiếng hét thất thanh của một gã đàn ông

"Áaa!!! Tay của ta!!!"

Chiếc kiệu bị rơi xuống đất, Thẩm Hi Dao phải chui ra ngoài để kiểm tra tình hình,ê mông muốn chết luôn.Vừa ra ngoài liền thấy cả đám người đang vây quanh một gã kiêng kiệu

"Đã xảy ra chuyện gì vậy?".Thẩm Hi Dao vừa xoa mông vừa hỏi

Lồng đèn chiếc ánh sáng đến,thật không ngờ trước mặt y là cảnh tượng kinh hoàng

Cánh tay của gã đàn ông khiêng kiệu kia đã bị cắn rách thành một mảng thịt lớn,máu bắn tung toé,dọa đám người ở đây một phen hoảng loạn

Có vài người sợ hãi đến mức đã đứng lên bỏ chạy,chạy thôi thì không nói nhưng vừa chạy vừa la thì khác nào kêu gọi mấy thứ không sạch đến chứ

Thẩm Hi Dao gọi lớn: "Đừng chạy,nếu tách ra sẽ gặp nguy hiểm đó!"

Dù đã gọi mà vẫn không có tác dụng gì, không đủ thời gian nên Thẩm Hi Dao đành lo cho gã đàn ông khiêng kiệu này trước

Y khuyu gối,dùng linh lực truyền vào để cầm máu,rồi xé một tấm vải quấn lại

Xong việc y đứng dậy,nhìn đám người bằng ánh mắt hết sức nghiêm túc:"Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?!"

Cô nữ hầu ban ngày còn tỏ ra kiêu căng ngạo mạn,nhưng bây giờ lại trả lời y bằng giọng run run:"Lúc nãy tôi thấy một bóng hình chạy qua...tôi..tôi cũng không thấy rõ,tôi chỉ thấy cái bóng đó trắng tinh,à đúng rồi...hình như cái bóng ấy không phải là người... là một con thú..."

Có thêm một người chen vào: "Đúng đúng, lúc này hung thủ có chạy ngang qua một cái ,là...là một con hồ ly"



Lời này vừa thốt ra liền khiến cả đám người không rét mà run. Sắc mặt của từng người đều rất khó coi,dường như họ biết được điều gì đó mà không dám nói thành lời

"Là ả ta..."

Bầu không khí lại lần nữa rơi vào sự yên tĩnh ma quái

Thẩm Hi Dao:"Các ngươi nói vậy nghĩa là đã từng quen con hồ ly đó đúng không?"

Kẻ nào kẻ nấy cũng đều lắc đầu lia lịa,nhưng nhìn thái độ hồi hộp lo lắng thì y biết rằng không kẻ nào thành thật cả

Bên trong khu rừng lại có tiếng sột soạt,rất nhiều cặp mắt sáng như đèn hiện lên,kèm theo là tiếng gừ đe dọa của loài thú hoang

Gió lớn bất thình lình nổi lên,cơn gió này mạnh đến mức muốn thổi bay hết người ở đây

"Ha ha,tân nương xuất giá, tân nương định lừa ta sao?"

"Ha ha,tân nương xuất giá,tân nương định bắt ta sao?"

"Ha ha,tân nương hôm nay phải chết!"

Tình hình đã ngoài tầm kiểm soát,y không nghĩ rằng hung thủ sẽ nhìn ra được kế hoạch của Thẩm Hi Dao

Thẩm Hi Dao hét lớn:"Mau rời khỏi đây đi,ta đã không khống chế được tình hình nữa"

Không cần đợi Thẩm Hi Dao nói thì đám người kia đã ba chân bốn cẳng chạy mất tiêu rồi.Thẩm Hi Dao tái mét mặt mày cũng chạy luôn

Nói đúng hơn không phải là vì Thẩm Hi Dao không khống chế được tình hình mà là vì y đã bị dọa đến hồn bay tán loạn, không đủ sức để đối mặt với thứ đáng sợ như vậy nữa đâu

"Ha ha,tân nương đừng sợ~"

"Ha ha,tân nương chẳng phải đến bắt ta sao?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv