Lần một thất bại,ra về công cốc làm Thẩm Hi Dao không biết phải đối mặt với ánh mắt của Diệp viên ngoại như thế nào
Cũng nhờ vậy mà y nhận ra mình thật sự không đủ bản lĩnh để diễn tròn vai một Thẩm Hi Dao bách chiến bách thắng được
Tình tiết y hệt như trong nguyên tác,chỉ khác rằng Thẩm Hi Dao kia không hề run sợ mà còn tỏ ra bình thản hơn, ả triệu hồi thần khí chạy vào rừng giết ngay kẻ đang cố tình dọa mình
Thẩm Hi Dao về trước cổng phủ,thở thậm chí cũng không ra hơi
Diệp viên ngoại đã chờ sẵn bên trong, thấy y thì vô cùng vui mừng,lão nhanh chóng đi lại chỗ y đứng,gương mặt vẫn còn nét u phiền nhưng đã giảm đi phần nào:"Thẩm tông sư, mọi người thế nào rồi?"
Cùng lúc đám người khiêng kiệu và cô nữ hầu kia cũng đã chạy về sau,người nào người nấy mặt mày tái nhợt,vừa chạy về liền nằm ra đất
Thẩm Hi Dao vỗ ngực vài cái,cố gắng lấy lại bình tĩnh rồi mới quay qua trả lời Diệp viên ngoại:"Ta xin lỗi ,lần này sơ sẩy nên kế hoạch bị lộ ra ngoài ...hung thủ không mắc bẫy"
Đương nhiên Thẩm Hi Dao không thể nói thẳng là vì mình sợ muốn tè ra quần nên phải về sớm được,phải lựa lời nói để không bị mất mặt mà còn qua mặt được Diệp viên ngoại
Ấy vậy mà trong thoáng chốc Diệp viên ngoại trở nên biến sắc:"Vậy con gái của lão.?"
Thẩm Hi Dao đã ổn định hơn ban nãy,y trấn an người trước mặt:"Ta không biết chính xác hung thủ là ai, nhưng theo suy đoán thì đó là một con hồ ly"
Diệp viên ngoại khó hiểu:"Hồ ly?Diệp gia ta trước giờ làm ăn lương thiện còn hay phóng sanh, làm sao có chuyện bị một con hồ ly hãm hại được chứ?"
Thẩm Hi Dao:"Tuy nhiên đó cũng chỉ là suy đoán của ta thôi,cũng chưa thể xác thực"
Cuộc trò chuyện của hai người đã bị Diệp phu nhân vô tình đi ngang qua nghe thấy,vốn chỉ có Diệp viên ngoại đợi
Thẩm Hi Dao nhưng vị phu nhân không ngủ được nên đi ra ngoài dạo một chút
Diệp phu nhân nghe xong đột nhiên sắc mặt biến đổi thất thường,cơ thể không tự chủ được mà run rẩy,lấy tay che miệng như bất ngờ không thể nói thành lời
"Phu nhân,sao người lại đứng đây? Phu nhân vào trong đi chứ bên ngoài lạnh lắm"
Có tiếng của một cô nữ hầu vang lên khiến sự chú ý của Thẩm Hi Dao dồn về vị Diệp phu nhân này
Diệp phu nhân như kẻ trộm bị người ta bắt tại trận nên ban đầu có hơi giật mình, liếc cô nữ hầu kia bằng ánh mắt sắc lạnh rồi lại trở về như không có chuyện gì
Thẩm Hi Dao nhíu mày:"Phu nhân?"
"À Thẩm tông sư.."
Tích tắc Diệp phu nhân liền chuyển thái độ sang bi thảm,tay bà cầm theo một chiếc khăn trắng,giả vờ chậm chậm lên mặt dù không có giọt nước mắt nào
"Tôi đã nghe ngài nói gì rồi".Diệp phu nhân vừa nói vừa tiến lại Thẩm Hi Dao:"Hung thủ thật sự là một con hồ ly đúng không?"
Thẩm Hi Dao khẽ gật đầu:"Đúng vậy, nếu không lầm thì hung thủ là hồ ly"
Diệp phu nhân bắt đầu rơi mấy giọt nước mắt,không biết là thật hay là giả nhưng gương mặt dần xanh như cái xác sống thì không phải là giả rồi
Sau khi nhận lại câu xác nhận từ miệng của Thấm Hi Dao thì Diệp phu nhân lại loạng choạng đứng không vững,chưa gì hết đã ngất ngay tại chỗ
"Phu nhân!Phu nhân ngất xỉu rồi!"
Cả phủ nháo nhào cả lên,chỉ riêng mỗi Thẩm Hi Dao đứng khoanh tay ở một góc quan sát tình hình. Từ nãy đến giờ Diệp phu nhân cứ lén la lén lút,dường như biết hung thủ đằng sau là ai,chỉ là nhất quyết muốn giấu
"Quả là có bí mật không cho ai biết mà"
Vừa trở về phòng, Thẩm Hi Dao lập tức nhảy ngay lên giường, cảm giác này khiến y chỉ muốn hét thật to
Thoải mái quá đi!
Dù vậy nụ cười của con hồ ly ở trong khu rừng đó vẫn còn ám ảnh Thẩm Hi Dao,có lẽ là suốt đời y vẫn không thể quên được
Còn thêm sự bất thường của Diệp phu nhân khiến y không khỏi đặt ra câu hỏi rằng,bí mật mà Diệp phu nhân đang giấu to lớn đến nhường nào? Và tại sao Diệp phu nhân biết rõ hung thủ là ai mà không nói thẳng với y?
Đang suy nghĩ miên man thì đột nhiên có tiếng gõ cửa.Tiếng gõ không quá lớn,dường như có ý thăm dò nhiều hơn
"Sư tôn,người ngủ chưa?"
Thẩm Hi Dao lập tức ngồi bật dậy,chỉnh lại tư thế trước rồi mới đáp lời:"Ta chưa ngủ,con vào đi"
Cảnh cửa mở ra, Tinh Tuyết Tuyết bước vào. Cô nhóc cẩn thận khép nhẹ cửa,quay qua cung kính hành lễ với Thẩm Hi Dao
"Tối rồi sao con không ngủ?".Thẩm Hi Dao hỏi
Tinh Tuyết Tuyết:"Con muốn nói với người một chuyện"
Thẩm Hi Dao:"Ừm,con nói đi"
Tinh Tuyết Tuyết:"Trong khoảng thời gian người đi thì con đã phát hiện ra trong số các tân nương thì có tận hai người được gã cho nhị thiếu gia Diệp gia"
"Không những vậy,đại tiểu thư và tam tiểu thư Diệp gia là trường hợp đặc biệt vì họ không phải tân nương mà vẫn bị bắt"
Thẩm Hi Dao hơi chau mày:"Ý con là..."
Tinh Tuyết Tuyết gật đầu:"Diệp gia không tránh khỏi liên quan"
Không ngoài dự đoán, nhìn thái độ của Diệp phu nhân thì Thẩm Hi Dao đã biết Diệp gia dính líu không ít rồi
Thẩm Hi Dao:"Khi nãy con nói có hai người được gã cho nhị thiếu gia sao?Nhị thiếu gia đó tên gì,sao ta không thấy hắn ở Diệp gia vậy?"
Tinh Tuyết Tuyết:"Nhị thiếu gia đó tên là Diệp Lục Đan,còn lại không biết nữa,chỉ nghe người hầu bảo hắn ta đã đi xa nhà một vài ngày thôi"
Thẩm Hi Dao tỏ ra đã hiểu vấn đề,y xua tay:"Được rồi,con về ngủ trước đi"
"Vâng,con về trước đây"