“Nghe này Robert, anh làm sao thuyết phục bên BĐS xây lại tường phòng ngủ của tôi càng lâu càng tốt! Anh nói họ giải quyết hết cho mấy khách hàng kia đi, còn tôi thì để cuối cùng, bảo họ yên tâm rằng tôi không kiện cáo gì đâu! Thì anh cứ nghe theo đi, kéo dài hơn 1 tháng là quá tốt… Tôi có chỗ ngủ rồi, rất ngon là đằng khác, vậy nhé!”.
Phương Thần cúp máy để không phải nghe Robert hỏi han dông dài, nở nụ cười khoái chí!
Trước đó anh chàng còn định kiện bên BĐS cho biết mặt, nhưng sau khi dọn vào ngủ chung với Kiều Dung thì anh nghĩ lại rồi, cái tường phòng đó càng lâu xây lại thì càng tốt lành!
Tường rào quanh siêu căn hộ cao hơn 3 mét, Robert còn sợ có trộm à?
Trong khi Phương Thần còn đang hình dung ra mấy viễn cảnh hay ho sắp tới thì Kiều Dung bước vào phòng hậu trường, hôm nay là ngày quay tập đầu tiên cho game show ‘Chạy đi nào, vận động viên’ mà phải mất mấy đêm liền cô mới nghĩ ra ý tưởng. Chẳng thấy Lương Chung, cô đến chỗ mỹ nam họ Phương, lên tiếng hỏi:
“Sao có mỗi anh vậy, còn Lương tiên sinh đâu?”
Hơi giật mình, Phương Thần quay qua ho nhẹ đáp: “Lương Chung vừa vào nhà vệ sinh rồi, lát nữa sẽ ra thôi. Cô tìm tôi có gì không?”.
“Sắp tới giờ ghi hình game show rồi đấy, anh mau ra ngoài khởi động trước đi. Tôi ở đây chờ Lương tiên sinh để dặn dò vài thứ vì anh ấy trước giờ ít tham gia mấy chương trình này nên có thể sẽ bị lúng túng.”
Phương Thần ra dấu ok rồi bước ra ngoài, còn lại Kiều Dung nhìn xuống đồng hồ, càng gần kề giờ ghi hình thì càng thấp thỏm, khéo còn lo lắng hơn cả 2 anh chàng vận động viên nữa!
Bởi đây là game show thể thao đầu tiên do chính cô đề xuất, lại còn lên ý tưởng từ A tới Z, chưa kể còn là phao cứu sinh cứu lấy rating cho mục Giải trí, vì vậy mới càng hồi hộp. Tiếp, cô thấy Lương Chung xuất hiện, liền đi đến nói:
“Lương tiên sinh, có vài điều tôi muốn dặn dò trước khi anh ghi hình…”
Mặc cho Kiều Dung tỉ mỉ căn dặn thì Lương Chung tỏ vẻ khá thờ ơ, liền cắt ngang:
“Được rồi, mấy cái đó tôi đều biết, cô khỏi cần nói nhiều.”
Cảm giác quán quân bóng bàn chẳng mấy thích thú việc tham gia game show, Kiều Dung kiên nhẫn hỏi: “Lương tiên sinh không thoải mái ở đâu à?”.
“Không có.”
“Vậy là… anh không thoải mái với tôi?”
Thoáng nhìn nữ biên tập xinh xắn, Lương Chung hơi thú vị khi cô tinh ý đến vậy.
“Cô là Kiều Dung, bạn học cũ của lão Phương? Tôi nghe cậu ấy kể về cô rất nhiều.”
“Kể như thế nào?” Kiều Dung tất nhiên phải tò mò.
“Chuyện gì cũng kể dù là nhỏ nhặt nhất, tới nỗi tôi thấy phiền cả lên. Lão Phương luôn vậy, nói về cô với nét mặt vui vẻ nhất, từ lúc còn đi học cho tới giờ…”
Kiều Dung nhíu mày: “Từ lúc còn đi học, tức là…?”.
“Đúng, chắc cô không biết chứ tôi cũng học cùng lớp với lão Phương 2 năm đấy.”
Dõi theo bóng dáng Lương Chung rời đi, Kiều Dung còn chưa hết bất ngờ, hóa ra 2 anh chàng thể thao này từng là bạn học cũ, và thân thiết cho tới tận bây giờ! Nhưng tại sao Lương Chung có vẻ không thích cô nhỉ, chỉ vì Phương Thần hay kể về cô thôi ư?
Mà giờ mới biết, hóa ra tên mỹ nam mỏ hỗn đó lại… nghĩ về cô nhiều tới vậy, biên tập viên Kiều lại mỉm cười vu vơ, đem theo tâm trạng vui vẻ ra khỏi phòng hậu trường!
Buổi ghi hình đầu tiên của game show thể thao kết thúc khá tốt đẹp! Và điều tuyệt vời hơn nữa là tối hôm đó phát sóng tập 1 trên đài LTV, rating chính thức chạm mốc 2 con số! Thậm chí thành tích còn ghi nhận giai đoạn peak (đỉnh cao nhất) rating chạm mốc đầu 3, thật sự quá bùng nổ rồi!
Lượng views xem lại khi phát online còn vượt gấp đôi chương trình ‘Ngôi nhà của người nổi tiếng’ trước đó, comments tăng chóng mặt, top com toàn là fan nữ của Phương Thần với mấy trăm nghìn likes!
Quả thật khiến cho người của ban Giải trí, à không, mà là các phòng ban khác trong LTV há hốc kinh ngạc!
Đây có thể xem như sự mở màn đầu tiên thắng lợi, game show thể thao mới mẻ này hiện tại đang là chủ đề hot được thảo luận khắp các trang MXH lớn nhỏ! Chưa kể, hotsearch của Phương Thần và Lương Chung cũng bạo đỏ luôn, leo top 1 liên tục!
Hiển nhiên người sung sướng hạnh phúc nhất là Kiều Dung, biên tập viên kiêm tác giả game show mới đình đám này, kẻ thứ hai phải kể đến chính là sếp Hứa!
“Biên tập viên Kiều à, lần này quả thật cô làm tốt lắm! Tôi gọi cô hai chữ ‘công thần’ là đâu có sai, phải chứ?”
“Dạ cảm ơn sếp, chỉ cần được anh thừa nhận năng lực là em sẽ cố gắng hết mình!”
“Cô nói đi đâu vậy, tôi có lúc nào không nhìn nhận năng lực thực sự của cô đâu. Tôi ấy mà, chả giấu gì, lần đầu nhìn thấy biên tập viên Kiều thì đã biết ngay nhân tài…”
Sếp Hứa thao thao bất tuyệt khiến hai bên khóe miệng sắp sùi bọt mép luôn, khen Kiều Dung lên trời xuống đất không khỏi làm cô bật cười, nhưng cười chẳng phải do thích mà vì có chút mỉa mai thôi!
Nhớ trước đó ai kia còn chửi mắng cô vô dụng, định đuổi việc, nay thì khen tới tấp không kịp vuốt mặt, đúng thật là…
Với tâm trạng lâng lâng vui sướng, Kiều Dung ngồi trên taxi cứ mỉm cười suốt, tới nỗi bác tài nhìn qua kính chiếu hậu cũng quan ngại, nghĩ cô gái trẻ hơi bất bình thường.
Còn một đoạn nữa mới đến siêu căn hộ nhưng Kiều Dung bảo tài xế dừng lại, bản thân không muốn nhiều người biết chuyện cô ra vào nơi ở của quán quân nổi tiếng quốc gia, nếu để mấy tay paparazzi tóm được thì rất kinh khủng!
Đưa tiền cho bác tài xong, Kiều Dung nghe ông dặn một câu thế này: “Trời tối cô nhớ cẩn thận nhé, mấy nay đọc báo nói khu này xuất hiện tên biến thái bám đuôi đấy!”.
Do hiện tại vui quá nên Kiều Dung chỉ cảm ơn xã giao, lại nghĩ đây là khu đô thị mới quy hoạch, phần lớn đều là nơi ở của những người lắm tiền, hệ thống an ninh chắc chắn thì ở đâu ra biến thái bám đuôi?
Sau đó cô nàng vừa cất bước vừa hát khe khẽ, rất nhanh chuông điện thoại reo, là Phương Thần gọi!
“Alo, tôi đang trên đường về nhà anh đây, có gì đâu mà trễ chứ mới hơn 8h thôi. À này, anh có biết game show thể thao mới do tôi nghĩ ra…”
Kiều Dung ngưng bặt bởi nghe có tiếng động lạ bất ngờ vang lên phía sau, liền quay lại nhìn nhưng chẳng thấy gì ngoài con đường vắng tênh trong đêm tối với từng cơn gió lạnh.
Nhún vai, cô tiếp tục rảo bước, nghe Phương Thần hỏi có chuyện gì à? Kiều Dung định đáp “không” thì lần nữa nghe thấy tiếng động ban nãy, giờ còn kèm theo cả… tiếng bước chân nữa, thế nhưng khi quay đầu nhìn ra sau vẫn chỉ có mỗi mình cô!
Bắt đầu cảm giác bất an khi nhớ lời nhắc nhở từ bác tài, “mấy nay khu này xuất hiện biến thái bám đuôi”, Kiều Dung đảo mắt lo lắng, vội bước nhanh và nói qua điện thoại:
“Hình như… có ai đó đang đi theo sau tôi…”