Sáng Kiều Dung dậy sớm, làm vệ sinh cá nhân xong, bước ra khỏi phòng vệ sinh đã nghe tiếng động trong phòng tập gym, tò mò tới xem thử. Đúng là vận động viên thể thao có khác, phòng tập khá rộng, đầy đủ các môn thể hình.
Chẳng thấy ai hết, cô đi vào dạo một vòng, rất nhanh bắt gặp Phương Thần để mình trần, khăn lông vắt ngang cổ, bên dưới quần thể thao và đang đứng tu chai nước suối bên cạnh máy chạy bộ.
Anh chàng chắc vừa tập xong, thân thể cường tráng lấm tấm mồ hôi. Còn chút nước trong chai, anh đổ từ trên đầu xuống, lắc lắc mái tóc ướt rũ. Bất ngờ thấy cô xuất hiện, anh liền hỏi:
“Có chuyện gì mà cô vào đây?”
Kiều Dung lóng ngóng, nói dối: “Tôi… ừm, đi lộn phòng.”
Để ý Kiều Dung nói mà mắt nhìn nơi khác hệt tránh né, Phương Thần cười ẩn ý, tiến đến ngay trước mặt cô, nhìn xuống mắc cá chân đã bớt sưng.
“Chân cô đỡ hơn chưa?”
“Thuốc anh bôi tốt ghê, sáng nay dậy hết đau rồi.”
“Là vận động viên thể thao, tôi phải có thuốc bôi chống sưng hữu hiệu chứ…”
Trong khi Phương Thần nói, chẳng hiểu sao ánh mắt Kiều Dung thỉnh thoảng dán vào cơ thể tráng kiện ấy, nước suối ban nãy từ trên tóc men theo khuôn mặt nam tính, chảy ngoằn ngoèo xuống vòm ngực săn chắc cùng 8 múi cơ đều đặn rất đẹp.
Nói chung, trai đẹp, dáng người hoàn hảo, cơ bắp cuồn cuộn thế này thì con gái như cô không chú ý mới lạ!
Nhưng nhìn xong thì cảm giác hơi ngại, Kiều Dung liền chào một tiếng rồi quay đi. Thế mà vừa ra đến cửa, cô bị anh chặn lại, quay qua thấy anh cười kỳ quặc. Anh hơi áp vào người cô, mấy múi cơ bóng bẩy nước trông thật thu hút.
“Chuyện gì đây? Anh để tôi ra ngoài chứ?”
Phương Thần quét mắt khắp người Kiều Dung từ trên xuống dưới, nhạt giọng:
“Tôi nghĩ cô cũng nên tập thể dục đi, ngày ngày ngồi văn phòng chả tốt đâu.”
“Phương tiên sinh, anh quên à, cả ngày biên tập viên như tôi chạy khắp nơi đấy.”
“Chạy thôi chưa đủ, phải tập luyện bài bản thì mới cải thiện được dáng hình. Chẳng hạn như, sẽ làm cho eo thon hơn, mông to ra…”
Phương Thần hết sức tự nhiên dùng hai bàn tay ôm lấy eo Kiều Dung, tiếp theo phớt nhẹ qua mông tròn kéo dần xuống đùi, làm cô giật nảy. Anh chàng tinh ranh vờ ra vẻ bình thường, tận tình chẳng khác nào huấn luyện viên chỉ dẫn.
“À, còn giúp ngực cô…”
“Đủ rồi đó, tên đáng ghét!” Trông cảnh anh giơ ngón tay lên thì cô lập tức chắn hai cánh tay ngay trước ngực: “Dáng dấp tôi thế nào khỏi cần anh lo!”
Dõi theo cô nàng bực bội bỏ đi, quán quân bơi lội không kìm được mà bật cười.
Lúc Kiều Dung ăn sáng, Phương Thần cũng mặc xong quần áo, đi vào phòng ăn ngồi xuống đối diện cô, cất giọng chậm rãi:
“Cô còn nhớ lần trước tôi bảo sẽ dành bất ngờ cho cô không?”
“Nhớ chứ, rốt cuộc là gì thế?”
“Tôi thấy mục giải trí của đài LTV cô khá đơn điệu, một mình tôi chưa đủ lắm nên đã mời thêm người nữa ký hợp đồng với đài cô. Biết kiện tướng bóng bàn Lương Chung? Đó là bạn thân của tôi, hiện nay cũng nổi tiếng lắm. Nếu có thêm cậu ấy nữa thì sẽ dàn trải thêm các mục giải trí khác, nhất định rating sẽ tăng mạnh tiếp!
“Thật chứ? Lương Chung ư?” Mắt Kiều Dung sáng bừng, quá khó tin!
“Thật, tôi đã cố thuyết phục Lương Chung đó. Tối qua, cậu ấy gọi điện báo đồng ý nên sáng nay sẽ cùng tôi đến đài LTV gặp sếp Hứa của cô bàn bạc ký hợp đồng!
“Trời ơi, tuyệt vời! Cảm ơn anh, Phương Thần!”
Dáng vẻ mừng hết lớn của cô nàng làm Phương Thần vui theo, nói tiếp:
“Tôi chỉ có thể giúp cô tới đây thôi, phần còn lại ý tưởng về chương trình hay để chúng tôi tham gia thế nào thì tùy thuộc vào bản lĩnh của biên tập viên Kiều rồi.”
Kiều Dung gật đầu lia lịa: “Được được, hai vị nổi tiếng cứ việc hợp tác với đài LTV, phần còn lại là việc của tôi! Để xem, các anh đều là vận động viên thể thao, nên tập họp lại thế nào nhỉ? Có lẽ nên làm một game show dài kỳ. A! Tôi nghĩ ra rồi!”
…Trong phòng làm việc, sếp Hứa đẩy nhẹ cặp kính, nhấn mạnh từng chữ:
“Game show dài kỳ về các vận động viên thể thao à?”
Đứng ngay trước bàn làm việc, Kiều Dung gật đầu:
“Hiện nay những game show về diễn viên, idol, rapper, doanh nhân đều khá nhiều, riêng vận động viên thể thao lại rất ít, mà nhất là tập trung nhiều loại thể thao như bóng bàn, điền kinh… Tôi đã nghĩ ra tên game show này rồi, đơn giản chỉ là ‘Chạy đi nào, vận động viên’! Không chỉ chơi giải trí mà đài ta sẽ phổ biến việc tập thể thao đến với khán giả.”
“Từ từ nào!” Sếp Hứa ngăn lại: “Theo như cô nói, chúng ta cần mời thêm thành viên thể thao khác cho game show, ngoài Phương tiên sinh ra, cô còn có thể mời được vận động viên nổi tiếng nào khác nữa à?”
Kiều Dung cười tươi, đúng lúc cửa phòng bật mở, một nhân viên chạy vào báo:
“Sếp ơi, vừa có một vật nổi tiếng khác đến đài ta, bảo muốn ký hợp đồng!”
Sếp Hứa thấy linh quá, nhìn sang Kiều Dung đầy tự tin, liền mau chóng rời phòng. Quả nhiên, vừa trông thấy kiện tướng bóng bàn Lương Chung ngồi cạnh Phương Thần trong phòng chờ thì vị giám đốc họ Hứa đứng hình ngay!
Và thế là ngày hôm ấy, có thêm bản hợp đồng độc quyền vô cùng giá trị nữa được ký kết tại đài LTV.
Bởi vì quá vui nên sếp Hứa, bình thường nổi tiếng keo kiệt tới từng đồng từng cắt, ấy vậy lại yêu cầu tất cả nhân viên nhà đài cùng đi ăn mừng, dĩ nhiên phải mời ‘song đỉnh’ thể thao Thần - Chung.
Phòng óc rộng rãi, mấy bàn ăn dài, mọi người ngồi kín hết chỗ. Sếp Hứa đứng dậy nhìn hầu hết nhân viên, cầm ly rượu lên, nói to:
“Hôm nay ăn mừng đài LTV ta chỉ trong 15 ngày đã có 2 hợp đồng cực lớn, đều là ký với 2 nhân vật nổi tiếng nhất hiện nay! Chúng ta cùng nâng ly mời Lương tiên sinh và Phương tiên sinh nào!”
Ai nấy hô lớn rồi uống cạn ly rượu. Tiếp theo sếp Hứa nhìn tới chỗ Kiều Dung:
“Công lao này đặc biệt thuộc về biên tập viên Kiều, không chỉ cùng lúc mời 2 chiến thần thể thao mà còn nghĩ ra game show mới đặc sắc cho mục giải trí! Nào nào Kiều Dung, tôi từ giờ xem cô là công thần của đài LTV!”
Thật là, sếp Hứa hơi quá chén thì phải, còn nói đi nói lại hai chữ công thần khiến Kiều Dung ngượng gì đâu, đành đứng dậy bảo: “Em không dám nhận đâu sếp, làm tốt công việc là nhiệm vụ của nhân viên chúng em.”
Sếp Hứa cười khà khà, lảm nhảm thêm vài câu gì đấy, Kiều Dung uống cạn ly cho xong, vừa ngồi xuống đã nghe Hồng Lăng bên cạnh hớn ha hớn hở:
“Trời ạ, em thật không tin đấy! Chị lại có thể mời cả kiện tướng bóng bàn Lương Chung! Phen này ban Giải trí chúng ta có đã phải thắng lớn?”
“Khoan mừng đã, còn phải chờ tới lúc phát sóng game show, xem rating và hiệu ứng thế nào nữa, lúc đấy mới gọi là thắng lớn!”
“Được được, để em phụ chị một tay nhé!”
Kiều Dung làm ngón tay ok, tiếp theo vô tình trông thấy bộ mặt u ám chẳng thua gì mây đen bão bùng cấp 15 của Nhàn Tư Tư ở bàn bên kia! Đâu riêng gì cô ta, cả mấy người của ban Thời sự vừa uống rượu vừa hậm hực tới khó coi!
Kiều Dung hả dạ gì đâu, đúng như Phương Thần nói, đã có dịp mỉa mai lại cái đám xấu xa đó!