Ngày Ngày, Quán Quân Bơi Lội Trèo Lên Giường Tôi

Chương 13: Sếp đặt ra deadline, còn bị chủ nhà ném hành lý ra đường



Thật sự, cái chuyện sống chung nhà với Phương Thần dường như ông trời cố ý áp đặt hay sao mà cho diễn ra ngay cái tình tiết khó đỡ!

Sáng nay vừa ra khỏi cửa căn hộ cho thuê, Kiều Dung gặp ngay bà chủ nhà, thông báo tin chấn động: trưa này, cô mau tìm chỗ thuê mới rồi dọn đi, vì bà sắp đóng cửa khu nhà cho thuê, lý do để sang nước ngoài sống với con trai!

“Ngại quá, cả tuần nay tôi xin visa, làm thủ tục cả rồi, bận quá nên quên nói sớm với cô. Thông cảm nhé, cô chịu khó tới trưa thu xếp đồ đạc.”

“Dì à, thế này thì khó cho cháu quá. Gấp như vậy sao cháu tìm chỗ mới được!”

“Nửa đêm nay tôi phải đi rồi, tôi không thể chờ.”

Kiều Dung thấy bà chủ nhà thật quá đáng, nhưng giờ không phải lúc đôi co, đành xuống nước: “Trưa cháu còn phải làm việc, dì thương tình có thể đợi đến tối nay, nửa đêm dì mới bay mà, xem như cháu năn nỉ.”

Bà chủ nhà thở dài chán chường, miễn cưỡng gật đầu. Kiều Dung mệt mỏi nghĩ, chiều nay phải tranh thủ về sớm dọn đồ, trong ngày phải tìm xem chỗ cho thuê mới.

Vác bộ mặt sầu não vào công ty, Kiều Dung gặp ngay Hồng Lăng, sực nhớ tới bộ đồ con thỏ chết tiệt đêm qua, mới hỏi ngay! Tức thì cô em đồng nghiệp cười tươi:

“Ủa, em nghe chị bảo ăn tối với người đặc biệt nên em mới chọn bộ đó. Sexy, quyến rũ và đáng yêu, quá hợp rồi còn gì!”

“Đặc biệt cái gì? Em có biết suýt chút là chị bị anh ta…”

Cái cảnh Phương Thần ôm mình, rồi nằm trong vòng tay rắn rỏi, cảm nhận từng cơ bắp hoàn hảo của vận động viên số 1, khiến Kiều Dung phản xạ lập tức đỏ mặt.

“Chị bị gì ạ? Anh ta là ai?”

Hồng Lăng nghiêng đầu hỏi, bấy giờ Kiều Dung mới xua tay lắc đầu cho những hình ảnh ám muội kia bay biến đi, thầm nhủ nên tập trung vào công việc thôi, chưa kể cô còn phải gấp rút tìm kiếm chỗ thuê nhà mới nội trong hôm nay!

Sếp Hứa gọi Kiều Dung lên văn phòng, nhờ Phương Thần ký hợp đồng với đài LTV mà ông ta vui vẻ với cô được vài ngày, giờ thì trở về chế độ cau có rồi:



“Cô đã nghĩ ra chương trình giải trí nào dành cho Phương tiên sinh chưa?”

“Em đang nghĩ ạ, có lẽ là một game show hay truyền hình seri gì đấy…”

“Không thể cứ nói khơi khơi, phải lập ra dự án rồi trình lên cho tôi xem.”

Kiều Dung rời khỏi phòng mang một câu từ sếp Hứa: chương trình của Phương Thần deadline là hai ngày! Cô vẫn đang vắt óc suy nghĩ đây, game show thì dễ nhưng làm sao để nghĩ ra một game show đặc sắc độc đáo mới là vấn đề!

Nhác thấy Nhàn Tư Tư đứng bên bàn nước, tám chuyện cùng vài người bên ban Thời sự. Kiều Dung định lướt qua cho xong, nào ngờ lại nghe giọng ai kia thật to:

“Đã nói mà, kiếm được quán quân nổi tiếng nhất hiện nay thì sao chứ, kéo được chút rating cho cái chương trình ngôi nhà gì đó thì tưởng ngon lắm à?”

Hiển nhiên phải có kẻ hùa theo: “Đúng rồi, chả biết có tài cán gì mà dụ được Phương Thần ký hợp đồng, giờ vẫn bị sếp Hứa chê trách đó thôi.”

“Ban đầu tôi còn phát run đây, nghĩ xem người ta tài cán cỡ nào, ai dè…”

“Cái này gọi là gì biết không? Là sự khác biệt giữa ăn may với thực lực đó!”

Tư Tư cố tình nhấn mạnh hai chữ thực lực, mắt liếc xéo tới bóng lưng biên tập viên Kiều đứng cách vài bước chân.

Kiều Dung hậm hực lắm, chẳng muốn dài dòng với cái nhóm người rảnh rỗi này, chưa kể dùng lời nói suông thì có tác dụng gì, cô phải chứng minh bằng cách nghĩ ra một dự án chương trình mới mẻ!

Kiều Dung bỏ đi rồi, Tư Tư vẫn còn hả hê. Này thì ỷ có Phương Thần ưu ái hả, lần trước Kiều Dung còn dám cười cợt cô ta ở trước mặt anh chàng quán quân, làm cô ta bẽ mặt. Để chờ thử xem, thứ vô dụng ấy làm nên cơm cháo gì?

Chỉ vì deadline sếp Hứa đặt ra mà cả ngày Kiều Dung tập trung chất xám, nghĩ hết ý tưởng này tới ý tưởng khác, quên mất luôn việc tìm chỗ thuê nhà mới.

Và hậu quả là đến chiều, khi cô nhận được tin nhắn kinh động từ bà chủ nhà báo phải ra sân bay sớm, nên không thể chờ cô về thu dọn hành lý! Kiều Dung vội xin phép trưởng phòng về sớm một tiếng, rồi phóng như bay về tới khu nhà cho thuê.



Trước mặt Kiều Dung, ngôi nhà đóng cửa im lìm, bên ngoài có đống hành lý chồng chất. Bà chủ nhà còn không thèm đợi cô vài phút, cứ thế đóng gói hành lý cô “ném” ra ngoài đường!

Đứng há hốc mồm tận mấy phút, cô cắn môi ngồi xuống thùng giấy, lấy điện thoại ra lướt tìm vài chỗ cho thuê, gọi điện hỏi giá cả. Vì thuê gấp quá nên chỗ nào cũng hét giá, cô chán nản, lý nào tối nay phải mướn khách sạn?

Kiều Dung nhớ đến lời mời ở chung nhà của Phương Thần, giả sử mướn khách sạn cũng không thể lâu dài, còn tìm nhà cho thuê trong thời gian cấp bách cũng rất bất tiện vì cần xem xét giá cả lẫn địa điểm phù hợp nữa. Mà, vụ call video cho bà nội anh mỗi đêm, cô chưa nghĩ ra cách nào tốt…

Tạm thời trước mắt cứ giải quyết vấn đề chỗ ở đã, rồi mới tính sau, nên cô bấm bụng lấy điện thoại ra.

“Tôi suy nghĩ rồi, đồng ý sống chung nhà với anh. Dù sao cũng chỉ 3 tháng, tiện thể lỡ như nội anh gọi video call đột xuất thì chúng ta còn ứng phó được.”

Đang ở sân bay, Phương Thần nhận tin nhắn từ Kiều Dung, liền nhếch mép cười nhưng vẫn không rep lại mà cất điện thoại vào túi áo khoác.

Dù trong lòng khoái lắm, anh vẫn cứ thích im lặng để cô sốt ruột chơi, đêm qua cô ‘dám’ nói thích người khác ngay trước mặt anh, đáng bị phạt!

“Nếu con bận thì về đi, để Robert ở đây với nội được rồi.”

Phương Thần nhìn bà nội, cười lắc đầu: “Không bận, còn có gì quan trọng bằng việc để con tiễn nội lên máy bay chứ.”

Tối nay Phương Thần tiễn bà nội sang Úc, mặc dù anh bảo để mình đưa bà qua tận nơi nhưng bà không chịu vì biết cháu trai yêu quý rất bận bịu. Hết cách, anh đành để Robert thay mình đi cùng bà. Loa phát ra thông báo: “Những vị khách đi chuyến bay xxx…” thì anh ôm lấy nội, dặn dò bà phải nhớ giữ gìn sức khỏe!

Trước khi qua cổng kiểm soát, Robert hỏi: “Giờ cậu về nhà luôn sao?”

Cười nhẹ, Phương Thần vừa quay lưng vừa đáp: “Đến gặp hôn thê.”

Lúc này Kiều Dung đang ở cửa hàng tiện lợi, ngồi ở chỗ quầy bàn bên cửa kính để có thể nhìn thấy đống hành lý chất trước cửa nhà cho thuê. Cô nhắn tin cho Phương Thần, hơn nửa tiếng sau anh mới nhắn lại hỏi cô ở đâu sẽ đến đón.

Gần 8h tối, cô vào đây mua hộp cơm nắm với lon nước ép. Lúc xếp hàng tính tiền, xui xẻo cô bị một người phía sau xô đẩy, hậu quả chân mang giày 8 phân bị trặc.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv