Mục Thần

Chương 628: Quốc sư



"Chết đi!"

Hoang Minh Vương quát lớn rồi xông như bay về phía Hoang Trạch Thiên.

Thấy ông ta lao đến, Hoang Trạch Thiên khẽ mỉm cười, trên mặt hiển lộ sự đắc ý hả hê.

Hoang Trạch Thiên - hoang chủ đứng đầu Đông Hoang với sức mạnh vô biên - đã trở lại rồi đây.

"Cút đi!"

Quát một tiếng, hoang chủ tung một cú đấm ra làm cho Hoang Minh Vương run người. Đến nỗi ông ta phải lùi một bước, mặt mày trắng bệch.

Hoang Trạch Thiên vẫn luôn che giấu thực lực của mình.

Cả hai đều đang ở cảnh giới cực kỳ cao là Chuyển Phách, thế mà giờ đây ông ta hoàn toàn không chống lại nổi một đòn của Hoang Trạch Thiên. Khoảng cách giữa ông ta và Hoang Trạch Thiên cứ lớn dần theo năm tháng.

"Giết!"

Giây phút ấy, những binh lính không biết từ đâu lao ra bao vây quân của Hoang Minh Vương chặt chẽ, chật kín cả Hoang Điện.

Hoang Minh Vương hốt hoảng, bản thân ông ta cũng hiểu rằng cuộc làm phản hôm nay hoàn toàn thất bại rồi.

Ông ta không tài nào thay đổi kết cục này.

"Hoang Trạch Thiên, lòng dạ của ông đúng là sâu không lường được. Ta thua rồi, thua hoàn toàn!"

Hoang Minh Vương cười điên cuồng, không chịu nhận thua mà vẫn ngoan cố lao tới muốn giết Hoang Trạch Thiên.

"Để xem những nam qua tu vi của ông tang tiến thế nào!"

Hoang Trạch Thiên vừa cười vừa bước tới, khí thế bàng bạc ngang trời bùng nổ.

Cùng lúc đó, Mục Vỹ đang ngồi trong Hoang Điện, hắn quan sát tất cả mọi chuyện đang diễn ra nãy giờ.

Đầu tiên, hắn giết thế tử của Hoang Minh Vương để kích thích ông ta, sau đó đẩy Hoang Trạch Thiên vào bước đường cùng để ông ta chỉ còn cách tin tưởng mình.

Kế hoạch trông thì đơn giản nhưng Mục Vỹ đã nung nấu nó suốt một năm mới quyết định ra tay.

Quay trở lại với cuộc chiến, bốn hoang vương còn lại chỉ huy thuộc hạ của mình dốc sức tiêu diệt quân phản loạn.

Nhìn vào khung cảnh đó, Mục Vỹ hiểu rang Đông Hoang bây giờ không có sự đoàn kết, ít ra thì bốn vị hoang vương này có một số suy nghĩ sâu xa trong lòng.

Chẳng qua rối loạn mới là kết quả tốt nhất, có thế Mục Vỹ hắn mới đục nước béo cò được chứ.

"Vỹ Thăng Không, ta sẽ quay trở lại sớm thôi ... "

Ngẩng đầu nhìn bầu trời, Mục Vỹ như cười như không.

Trận chiến kéo dài gần một đêm, những chiến sĩ Đại Hoang đi theo Hoang Minh Vương đều bị xử gọn, cuộc phản loạn gió tanh mưa máu bị dẹp yên ngay trong đêm hôm đó. Nhìn qua có vẻ dễ dàng đấy nhưng thực chất hãy còn nhiều biến động ẩn sâu trong đó.

Mục Vỹ thấy hết tất cả những việc này nhưng chỉ bàng quan.

Sau khi giết chết Hoang Minh Vương, Hoang Trạch Thiên giao hết mọi việc lại cho Hoang Thanh xử lý.

Bản thân thì giữ Mục Vỹ lại với vẻ mặt thán phục.

Viên đan dược mà Mục Vỹ cho ông ta thật sự là thần kỳ đến không tưởng.

Không phải Hoang Trạch Thiên chưa từng đến Trung Châu lần nào, song ông ta không nghĩ rằng thầy luyện đan có thể tài năng đến nhường này.

Mà ông ta đâu biết Mục Vỹ là đại sư luyện đan giỏi nhất Trung Châu Đại Lục hiện nay, đâu có ai sánh bằng hắn.

Mục Vỹ đang có ý định mượn sức Đông Hoang, sao có thể không chuẩn bị trước, nghĩ gì làm nấy được.

"Vỹ tiên sinh, cậu đến từ Trung Châu đúng không?"

"Đúng vậy!"

Mục Vỹ gật đầu trả lời: "Ta là người Trung Châu, chạy nạn đến đây được Hoang Thanh thu nhận nên làm việc cho hắn".

"Vậy thì còn gì bằng!"

Hoang Trạch Thiên vui vẻ nói: "Tiên sinh cứ ở lại đây đi, Hoang Thanh sắp tiếp nhận vị trí của ta, nếu tiên sinh bằng lòng phụ trợ Đông Hoang thì ở lại nhé, được không?"

"Ta ... "

"Tiên sinh đừng quá lo ngại, ta chỉ là thán phục thuật luyện đan của Vỹ tiên sinh thôi chứ không có ý gì khác. Chỉ cần tiên sinh đồng ý ở lại phụ tá ta, sau này Đông Hoang thuộc về Thanh Nhi thì tiên sinh phụ tá nó với thân phận quốc sư Đông Hoang, thế nào?"

"Quốc sư thì làm được gì?"

"Không ai có thể ra lệnh cho tiên sinh ngoài hoang chủ ta đây!"

Mục Vỹ mỉm cười gật đầu với Hoang Trạch Thiên.

Hắn mặc xác ông ta đang ấp ủ âm mưu gì. Bất kể kế hoạch đó ra sao, ngay khoảnh khắc ông ta nuốt viên đan dược mà hắn đưa đã tuyệt đối không thể phản kháng hắn rồi.

"Ta hiểu rồi!"

Nửa tháng sau, hoang chủ Đông Hoang ban chiếu thư: Ở Đông Hoang, hoang chủ là độc nhất vô nhị, tân quốc sư Vỹ tiên sinh dưới một người trên vạn người. Ai không phục, giết không tha.

Chiếu thư này vừa được ban bố, cả Đông Hoang lập tức xôn xao.

Các bộ tộc thiện chiến trên Đại Hoang đều tới chúc mừng.

Hoang Thanh thì được bổ nhiệm làm hoang chủ đời tiếp theo, được Vỹ tiên sinh đích thân dạy dỗ.

Phút chốc, Vỹ tiên sinh không biết từ đâu chui ra này mau chóng trở thành nhân vật quyền uy của Đông Hoang.

Những ngày sau đó, để có thể nhanh chóng trở về Trung Châu, Mục Vỹ yên tâm ở lại Đông Hoang làm quốc sư.

Nơi này được cái là kiêu dũng thiện chiến, chỉ có thuật luyện đan và luyện khí là không mấy phát triển.

Bởi vậy mà không khó tìm dược liệu luyện đan và tài liệu luyện khí trên đất Đông Hoang.

Mục Vỹ cũng đang trong quá trình đào tạo một vài người thành thầy luyện đan và thầy luyện khí, dù sao chỉ có một mình hắn thì ôm không xuể.

Trước mắt, kể cả Hoang Trạch Thiên lẫn Hoang Thanh đều tỏ lòng tôn kính đối với vị Vỹ tiên sinh có xuất thân bí ẩn này.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv