Mục Thần

Chương 619: Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?



"Vỹ Thăng Không!"

Mục Vỹ hét ầm lên, ánh mắt hiện lên vẻ hung ác.

"Sao hả? Đau lòng à?"

“Ông nghĩ tôi không dám ra tay với ông sao?"

Hắn quát lớn: "Hôm nay ta không giết được ông. Nhưng nếu ta còn sống rời đi, sau này nhà họ Vỹ của ông đừng mơ được sống yên ổn".

"Khỏi phải hù doạ ta. Nếu ngươi thật sự nỡ lòng rời đi thì đã không cắn răng hy sinh hồn đan nổ tung để liều chết trận này mà đã rời khỏi thành Đông Vân từ lâu rồi".

Vỹ Thăng Không cười nhạo nói: "Ta nói cho ngươi biết, võ giả nên có một trái tim kiên định và tàn nhẫn. Chứ không phải ôm tình thương dân trách trời. Ngươi sai ở chỗ ngươi quá để tâm tới mấy thứ vặt vãnh này".

"Để trở thành cao thủ, dù trên tay có dính máu của toàn bộ người thân bạn bè cũng có sao?”

Mục Vỹ mỉm cười, lắc đầu nhìn lão ta.

"Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu được".

"Sai rồi, kẻ không hiểu phải là ông!"

Trên gương mặt tươi cười của hắn hiện lên vẻ kiên quyết.

Chín viên Cửu Thiên Lôi Châu đã bị tiêu hao mất một viên vì nổ chết Tinh Diệt Không, hiện giờ chỉ còn thừa lại tám viên.

Tám viên Cửu Thiên Lôi Châu có thể làm được gì?

Có thể làm được rất nhiều chuyện!

Trong mắt Mục Vỹ toả ra ý chí liều mạng kiên cường.

Nếu tám viên Cửu Thiên Lôi Châu này nổ tung có khi sẽ nổ chết được lão cáo già Vỹ Thăng Không. Thế nhưng phía dưới còn có mấy chục nghìn cao thủ siêu mạnh, Vỹ Minh thực sự không thể chống lại nổi.

Vậy nên, hắn đi thẳng tới chỗ hai bên đang giao chiến kịch liệt.

“Hắn ta định làm gì vậy?"

Thấy Mục Vỹ lao ra, Tinh Bất Nhiên lập tức gào lên.

"Đồ ngu, ngươi nghĩ hắn định làm gì hả? Mau ngăn hắn lại!"

Vỹ Thăng Không nhìn theo Mục Vỹ, trong lòng run rẩy, chợt có dự cảm xấu.

Thế nhưng hắn vừa mới lĩnh ngộ kiếm tâm, tốc độ cực nhanh. Tinh Bất Nhiên chạy hộc tốc cũng không tài nào đuổi kịp.

Giờ phút này, đám người Vỹ Minh đã bị dồn tới trước điện Khiếu Nguyệt, gian nan chống đỡ. Bên ngoài tường thành của thành Đông Vân, đội quân hai trăm nghìn quân của Ma tộc và gần mười nghìn cao thủ của Thất Tinh Môn nhao nhao tấn công vào thành.

Có thể dễ dàng nhận ra sự chênh lệch lực lượng giữa hai phe là rất lớn.

Vỹ Minh gồng mình chèo chống, đã bị Ma tộc và Thất Tinh Môn ép đến đường cùng.

Giờ đây bọn họ chỉ có thể dựa vao điện Khiếu Nguyệt trơ trọi lẻ loi, tuy nhiên không một ai có ý định lùi bước. Bởi vì trước bọn họ vẫn còn Mục Vỹ đang kiên cường chiến đấu!

"Tất cả lui vào trong điện Khiếu Nguyệt!"

"Không, chúng con không lui!", Cảnh Tân Vũ hét ầm lên, sắc mặt dữ tợn nói: "Ở đế quốc Nam Vân, chúng con đều tận mắt chứng kiến sư phụ bị chôn vùi trong Lôi Âm Cốc. Ba năm không gặp, chúng con đều tưởng người không còn nữa. Lần này dù có phải chết, chúng con cũng không muốn phải chịu đựng nỗi đau ấy nữa đâu thưa sư phụ!"

Hai tiếng sư phụ này khiến tất cả mọi người đều cảm động.

Cơ thể cao gần hai mét của Cảnh Tân Vũ cũng không kìm được run nhè nhẹ.

"Sư phụ, sống thì cùng sống, chết thì ... cùng chết đi!"

"Chết tiệt!"

Mục Vỹ nhìn mấy người Mặc Dương cười mắng: "Ai thèm chết cùng mấy đứa. Cuộc chiến này vẫn chưa kết thúc, chết cái gì mà chết. Các ngươi muốn chết nhưng ta thì không đâu!"

"Thầy Mục ... "

"Toàn bộ lui vào trong. Ta không có thời gian giải thích nữa đâu".

Mục Vỹ vừa dứt lời, toàn thân loé lên rồi biến mất ngay trước đại điện.

Đám người Mặc Dương nghe thấy thế, đưa mắt nhìn nhau rồi kiên định gật đầu.

Thấy người của Vỹ Minh đều rút lui vào trong điện Khiếu Nguyệt, Mục Vỹ khẽ mỉm cười, khoé miệng có chút đắng chát.

Hắn không ngừng qua lại giữa võ giả của Thất Tinh Môn và Ma tộc, dường như muốn chém chết hai võ giả cảnh giới Niết Bàn này.

Tinh Bất Nhiên và Vỹ Thăng Không đuổi sát theo sau, vậy mà không cách nào ngăn được hắn.

"Ranh con đáng chết, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Vỹ Thăng Không giận dữ quát: "Ngưoi tưởng bao bon họ trốn vao điện Khiếu Nguyệt là an toàn rồi sao? Lão phu sẽ đánh chết bọn chúng!"

Lão ta tức tối nhìn Mục Vỹ ở trên không trung.

“Già từng này tuổi còn dễ bị chọc giận vậy sao? Không sợ bị bại não à?", hắn đột nhiên quay lưng lại, đứng yên tại chỗ nhìn lão ta.

“Ngươi định làm gì?"

“Ông nhìn kìa, chỗ kia, cả chỗ kia nữa".

Mục Vỹ liên tiếp chỉ ra tám phương hướng, hầu như bao trùm toàn bộ điện Khiếu Nguyệt, đồng thời cũng bao gồm cả đội quân Ma tộc với võ giả của Thất Tinh Môn.

“Chết tiệt, ngươi muốn làm gì hả?"

Vỹ Thăng Không giật nảy mình, hoảng hốt nhìn hắn.

Lão ta không bao giờ coi thường Mục Vỹ, bởi vì làm vậy thì người mất mạng sẽ là lão ta.


Cửu Thiên Chân Lôi trong phong ấn ở Thánh Tước Môn vừa hay đã xuất hiện từ chín nghìn nam trước. Muc Vỹ đang nam giữ chín viên Cửu Thiên Lôi Châu, vừa rồi một viên nổ tung đã khiến một cao thủ cảnh giới Tam Chuyển là Tinh Diệt Không chết ngay tại chỗ.

Vậy thì tám viên còn lại ...

"Mau lùi lại!"

Ngay sau đó, tiếng rít gào vang vọng khắp toàn bộ thành Đông Vân.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv