Chương 1915:
Lam Hân nghi hoặc nhìn Tống Ngôn Tư trang điễm ăn mặc thời (7u he và xinh đẹp.
Mái tóc thẳng trước đây đã biến này tóc xoăn gợn sóng lọn to, cả người nhìn càng thêm quyền rũ lay động lòng người.
Lục Hạo Thành. gật gật đầu, ánh mắt trở nên nặng nê, Tông Ngôn Tư xuất hiện, anh có chút lo lãng người phụ nữ này sẽ muôn xuông tay với Lam Lam một lần nữa.
“Tống Ngôn Tư cũng muốn hợp tác với Trương Thượng Vũ, ở nước C, nhà họ Tông cùng nhà họ Trương mỗi bên vừa vặn chiêm giữ một nửa.
Nhưng, là Trương Thượng Vũ bỏ gần tìm xa.
Câu nói cuối cùng này, chua lét còn hơn cả chanh.
Lam Hân lại không chút để ý ghé mắt nhìn thoáng qua anh.
Trương Thượng Vũ bỏ gần tìm xa chăng lẽ là vì cô.
Nhưng mà cô cũng không có sức hấp dân lớn như vậy đâu.
“Người ta bỏ gần tìm xa, là bởi vì Lục Hạo Thành anh có đầu óc kinh doanh xuất sắc mà tìm đến thôi.”
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Lam Hân cũng chua chát nói một câu.
Nhìn thấy Tống Ngộn Tư đuổi tới tận thành phô Giang, liên biết đối phương vẫn chưa chịu từ bỏ ý định.
EÚG blao I hanh :—.:…. ” Thật ư, nêu bởi vì như vậy thì anh còn phải ghen ghét làm quái gì chứ, nhưng mà thật là như vậy sao?
Cô nhóc này chẳng lẽ không hề phát hiện ánh mặt Trương Thượng Vũ nhìn cô trông rất thâm tình hay sao?
Anh là đàn ông, tự nhiên nhìn sẽ hiểu những tín hiệu như vậy.
“Đáng tiếc là nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì?”
Lam Hân có chút lo lắng, rốt cuộc công ty cũng là do chính Lục Hạo Thành sáng lập, lần này đầu tư cũng khác hẳn so với trước đây.
Chuyện này tương đương với việc mở ra một thị trường mới ở một quốc gia khác.
Những khó khăn rủi ro trong việc này Sẽ còn khủng khiếp. hơn so với trong tưởng tượng của cô.
Lục Hạo Thành khởi động xe rời đi, Tổng: Ngôn Tư đã tới nơï này, hẳn là đã biết chuyện tập đoàn Lục Thị cùng Trương Thượng Vũ hợp tác.
“Lam Lam, chúng ta về nhà trước đã.”
“Vâng!”
Ánh mắt Lam Hân vẫn như cũ nhìn vào Tông Ngôn Tư.
Cô ta đối với A Thành còn không có từ bỏ sao?
Một đường về nhà, Lam Hân lại trở nên nặng nê tâm sự.
Kể từ khi chuyện Lục Hạo Thành gặp tai nạn xe cộ rồi biên mất, cho dù tới tận hiện tại, trong lòng cô vẫn còn vương vân sợ hãi.
Về tới nhà, Lục Hạo Thành xuống xe, Lam Hân vẫn như cũ không có phản ứng gì nhiều.
Lục Hạo Thành mở cửa xe, cởi cả dây an toàn ra cho cô, lúc này Lam Hân mới phản ứng lại là đã về đến nhà.
Lục Hạo Thành nghỉ hoặc nhìn khuôn mặt nhỏ của cô rầu rĩ không vui, hỏi: “Lam Lam, làm sao vậy?”
Lam Hân chậm rãi lắc đầu, “Không có GIIẾ Chỉ là em cứ nghĩ đông nghĩ tây nghĩ lung tung , cũng không biết bản thân đang nghĩ gì?”