Chương 1916:
Lục Hạo Thành: nhíu mày, nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cô, “Không phải anh đã nói với em rồi sao?
Không thể nghĩ đông nghĩ tây được.”
Lam Hân cười nói: “Nhưng mà em lại không khống chế được suy nghĩ của mình.”
Lục Hạo Thành bắt đắc dĩ, cô trong khoảng thời gian này tuy răng đã tốt hơn rất nhiều, nhưng không có nghĩa hoàn toàn ồn định rồi.
“Lam Lam, ngày mai chúng ta đi giải sâu đi.
Em muốn đi nơi nào?”
Trong khoảng thời gian này bọn họ vẫn luôn ở nhà nghỉ ngơi, cũng không có đi ra ngoài.
Lam Hân lắc đầu, “Em cũng không có nơi nào thật sự muôn đi cả”
Lam Hân nhìn thoáng qua nhà Nhạc Cần Nghiên ở phía đối diện.
Cô đã hơn nửa tháng không có nhìn thấy Cần Hi, cô cũng cô tình không đi hỏi trấn tin tức của anh.
Nghiên Nghiên nói cho cô, bệnh của anh ây đã tôt lên rôi, nhưng bây giờ lại không quản ngày đêm lao đâu vào công việc.
Lam Hân thở dài một hơi, xuống xe.
Nhìn theo ánh mắt của cô, Lục Hạo Thành không cân hỏi, cũng biết Lam Hân đang suy nghĩ gì rôi.
Trong nửa tháng qua, anh gặp được Nhạc Cần Hi một lân, tình trạng của Nhạc Cần Hi không được tốt cho lắm.
Sắc mặt tiều tụy, ánh mắt vô hồn, cả người suy sụp tới cực điểm.
“Văn Kỳ vẫn luôn không hề từ bỏ Nhạc Cần Hi, mặc kệ Nà Cần Hi đối xử với cô ấy thế nào, cô ấy cũng kiên trì chăm sóc Nhạc Cần Hi.
Cả nhà tải app truyện hola đọc nhiều hơn nhé! Mặc kệ Nhạc Cần Hi lạnh lùng không cảm kích, cô ấy vẫn luôn kiên trì.”
Bị anh nhìn thấy suy nghĩ của mình, Lam Hân có chút mắt tự nhiên.
Lục Hạo Thành. cười cười, “Đồ ngốc, anh biết em rất lo lắng, cũng biết em càng mong cậu ta có thê vui vẻ hạnh phúc, dùng cách thức như vậy. để bắt đầu, tuy rằng không biết có thê hạnh phúc hay không, nhưng. có người kiên trì, thì sẽ có kêt quả tốt.”
Nếu Văn Kỳ vẫn luôn không chịu từ bỏ, Nhạc Cân Hi một ngày nào đó sẽ cảm nhận được tâm lòng của cô ấy/ Chỉ là Văn Kỳ đã dùng sai phương pháp rồi, nên nhất định phải nềm chút khô sở.
Lam Hân hơi mím môi, ngay sau đó liền cười cười, “Cần Hi được hạnh phúc, là nguyện vọng lớn nhất trong đời này của anh.”
Đây là những lời nói chân thành của cô, Cần Hi bởi vì cô, đã chịu tổn thương rất lớn rồi.
“Ừ! Anh cũng hy vọng cậu ta có thể được hạnh phúc.”
Nhạc Cần Hi hạnh phúc, Lam Lam mới có thể hạnh phúc.
Điểm này, trước khia Lục Hạo Thành không rõ, hiện tại đã biết rõ rồi.
Nhạc Cần Hi yêu Lam Lam, không hê ít hơn anh chút nào, thời gian dài, anh cũng phát hiện ra tình yêu của Nhạc Cân Hi sâu nặng như biến.
Cho nên, tình yêu của Nhạc Cần Hi, anh vừa thấy biết ơn lại thầy ghen tỈ.
Nhưng khi đặt mình trong hoàn cảnh của người khác, anh vần là hy vọng Nhạc Cần Hi có thể có được hạnh phúc thuộc về chính mình, nhự vậy anh cùng Lam Lam mới có thể có được hạnh phúc thật sự.
“Đi thôi, chúng ta về nhà.”
Anh nắm tay cô xuống xe, trời đêm càng lúc càng lạnh, Lục Hạo Thành khoác thêm áo khoác vào cho bà xã.