Đã rất lâu...
Hình như rất mệt mỏi, cũng hình như cũng đủ rồi, Lâm Hà Vinh cuối cùng cũng dừng thao tác lại, kéo tóc của Trương Hà My lại, để cô ta đối mặt với mình.
Cả đầu cô ta đầy máu và đôi mắt ngấn lệ, khuôn mặt cô ta giống như quỷ bị vẽ bùa trên mặt vậy.
Nhưng Lâm Hà Vinh không hề thông cảm, thương xót chút nào, chỉ có sự chán ghét: “Cô quá ghê tởm, ai lên giường với cô? Ai một đêm làm với cô ba lần? Cô tự mình chơi rất high đấy! Cô cũng không sợ tôi ghê tởm chết à!”
Trương Hà My da đầu bị kéo cực kì đau, chỉ có thể xin tha: "Anh Lâm, tôi chỉ là thuận miệng bịa chuyện ra thôi, không phải sự thật, tôi là vì để chọc tức Thẩm Hoa Linh thôi”
Nghe vậy, Lâm Hà Vinh càng tức giận hơn, nắm lấy tóc cô ta, lại lần nữa đập về phía trước. “Tại sao cô lại không có chuyện gì lại muốn gây sự? Người yêu cũ của tôi nhiều như thế đều đến nịnh bợ cô ấy, cô thì người lại, còn dám chủ động khiêu khích, còn dùng cách ghê tởm như vậy! Tôi thật là mắt bị mù mới có thể tìm một món đồ chơi như cô,
Anh ta đã xuống tay thì không hề do dự, Trương Hà My bị đập đến mức mắt đầy sao trên đầu, cả mặt đều là máu, nhìn chật vật không chịu nổi. Cô ta không hề nghi ngờ nếu Lâm Hà Vinh còn đập đầu cô ta xuống như thể nữa, cô ta thật sự sẽ không thể sống nổi.
Cô ta bỗng nhiên như đã hiểu ra chuyện gì đó.
Lâm Hà Vinh rất coi trọng Thẩm Hoa Linh, có lẽ chính anh ta cũng chưa phát hiện ra.
Nếu không những lời nói mà cô câu dẫn Dung Tư Thành cùng Trình Gia Dật, anh ta cũng chẳng nói gì cả, lại chỉ tức giận chuyện của Thẩm Hoa Linh không bỏ qua. “Anh Lâm, anh tha cho tôi đi, tôi có thể giải thích, tôi có thể giải thích với chị Hoa Linh, thật ra là chuyện giữa chúng ta không thể nào xảy ra.
Lâm Hà Vinh nghe vậy, cuối cùng cũng dừng tay.
Cho đến giờ phút này anh ta mới bỗng nhiên ý thức được, điều mà trong lòng anh ta hoảng sợ lo lắng đúng là Thẩm Hoa Linh sẽ coi những lời nói của Trương Hà My là sự thật.
Mà sự khó chịu này của anh ta trong khoảng thời gian này, cũng không phải thật sự là tức giận với Thẩm Hoa Linh, chỉ là bởi vì Thẩm Hoa Linh vô duyên vô cớ không để ý tới anh ta.
Bữa tiệc tối hôm nay, anh ta đúng là có ý dẫn theo Trương Hà My đi, anh ta lo lắng Thẩm Hoa Linh dẫn theo bạn trai đi cùng, mà nếu một mình anh ta đi thì thật là mất mặt, giống như trong cuộc chiến tranh lạnh này anh ta đã thua vậy.
Anh ta có thật sự thích Trương Hà My hay không, không hề quan trọng, quan trọng chính là anh ta muốn nói cho Thẩm Hoa Linh biết, cô ấy không để ý tới anh ta, đổi với anh ta mà nói cũng không có ảnh hưởng gì cả. Anh ta cũng không biết từ khi nào đã để cô ấy ở trong lòng.
Nhưng rõ ràng anh ta có bạn gái, cô ấy cũng có bạn trai, trước nay chưa từng nghĩ, người mà Thẩm Hoa Linh thích lại là anh ta
Bây giờ tất cả những sự bất thường của cô ấy không phải đã giải thích được rồi sao?
Sau khi bị bạn gái anh ta khiêu khích một cách ghê tởm xong, anh ta lại nói nhiều lời tổn thương cô ấy như vậy. Cô ấy không đánh anh ta, đã coi như rất nể mặt rồi!
Có lẽ ở trong lòng cô ấy sẽ âm thầm khinh bỉ bản thân anh ta đi, sao anh ta có thể có mắt như mù như vậy chứ.
Anh ta nhìn về phía Trương Hà My, khóe miệng nhếch lên một cách lạnh lẽo khiến cho người ta sợ hãi, giọng nói âm trầm: “Bây giờ ngay lập tức gọi điện thoại giải thích cho cô ấy nghe, giải thích không rõ ràng, đêm nay cô cũng đừng mong về nhà.
Trương Hà My vội vàng khóc lóc gật đầu, run run rẩy rẩy lấy điện thoại ở trong túi gọi điện thoại cho Thẩm Hoa Linh.
Tiếng chuông điện thoại đổ lên vài tiếng mới có người nhận máy: "Alo, xin chào?”
Giọng nói của cô ta như là khóc nấc lên, nghẹn ngào. Trái tim của Lâm Hà Vinh tự nhiên co thắt lại, anh ta muốn tự đánh chính bản thân mình “Chị Hoa Linh... Trương Hà My nói xong, nước mắt lưng tròng: "Rất xin lỗi, thật ra em nói với chị những lời nói đó đều không phải sự thật.
Thẩm Hoa Linh không hề nghĩ tới cuộc điện thoại này, lại là do Trương Hà My gọi tới, trong lúc nhất thời cô ấy giống như là một chú mèo lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, lông trên người đều dựng cả lên. “ồi! Sao bỗng nhiên lại nghĩ thông suốt thế? Hay là lại đang thay đổi sang thủ đoạn gì khác? Yên tâm, về sau các cô có như thế nào cũng không có liên quan đến tôi, chỉ cần đừng xuất hiện ở trong tầm mắt của tôi nữa, nếu không tôi thấy cô một lần thì đánh cô một lần! Còn nữa, đừng bao giờ gọi điện thoại cho tôi nữa, tôi không muốn nghe thấy giọng nói của cô. “Chị Hoa Linh... Alo? Chị Hoa Linh. Bên này Trương Hà My hốt hoảng gọi, nhưng điện thoại đã cúp máy. Cô ta cẩn thận nhìn nhìn Lâm Hà Vinh: "Anh Lâm, chị
Hoa Linh cúp điện thoại rồi.”
Lâm Hà Vinh híp mắt: "Tôi bảo cô, giải thích rõ ràng chuyện này.” Trương Hà My không còn cách nào khác, chỉ có thể lại lần nữa gọi điện thoại sang bên kia. Nhưng chỉ vang lên một tiếng đã bị từ chối, hiển nhiên là cô ta đã bị block. “Anh Lâm, tôi có thể mượn điện thoại của anh một chút được không? Chị Hoa Linh hình như block tôi rồi.” Cô ta thật cẩn thận hỏi.
Lâm Hà Vinh trực tiếp ném điện thoại cho cô ta, sau đó cảnh cáo cô ta một câu: "Nói vào trọng điểm. Trương Hà My vội vàng đáp lại: “Tôi biết rồi.”
Chỉ tiếc, số điện thoại Lâm Hà Vinh gọi qua đi, điện thoại vẫn luôn vang lên âm thanh tút tút tút, cũng không phải tắt máy hoặc là block.
Chính là tự động tắt máy.
Nhưng vì sao khi nghe âm thanh tút tút tút này từ điện thoại, anh ta tự nhiên lại muốn khóc,
Anh ta hình như...
Thật sự đã đánh mất cô ấy...