Hồng Họa mổ xẻ như vậy, mấy người khác tức khắc ngầm hiểu.
Hồng Thư cười khúc khích: "Lại nói, hộ pháp Vu Thương tuấn tú nhất trong bảy vị hộ pháp. Tuy không bì kịp những nam nhân chủ tử bắt về, nhưng cũng có sức hút riêng ha hả. Hơn nữa hộ pháp Vu Thương phải cảm ơn Tiểu Lê công tử ấy chứ, nếu không vì chủ tử muốn lấy lòng hắn thì nằm mơ hộ pháp Vu Thương mới thực hiện được..."
"Các ngươi đoán đêm nay chủ tử có về không?" Một người hỏi.
"Hì hì, thôi khỏi chờ. Hộ pháp Vu Thương trông cường tráng thế kia, mãi vưu vật mới đến tay không tranh thủ lăn lộn chẳng phải uổng lắm sao? Ta nghe nói ——" Không khỏi đè thấp giọng: "Hồi trước hộ pháp Vu Thương suýt làm chết một tỳ nữ áo đỏ, chỉ vì ả đó có đôi mắt cực giống chủ tử. Đấy, chỉ một thế thân thôi đã hận không thể chết trên người ả, hiện chính chủ tới cửa... Chậc, chủ tử hẳn chịu khổ."
"Phụt, chịu khổ nỗi gì, cái đó gọi là sung sướng ngất ngây~ ha ha ha..."
Đám tỳ nữ cười càn rỡ cực điểm.
Ma giáo vốn không có khuôn sáo, cứ vừa mắt kết một đoạn tình sớm mai là chuyện thường thấy. Trong mắt bọn họ, những mỹ nam Hồng Y bắt về đều đã lên giường nàng, vì Hồng Y chính là nữ nhân phong lưu nhất Ma giáo.
Chờ bốn tỳ nữ đi xa, Lê Phong ẩn trong góc mới từ từ bước ra. Ánh trăng chiếu lên mặt cậu phác họa đường nét thanh tuấn vô ngần, chỉ là gương mặt ấy lúc này đầy âm trầm tối tăm. Cặp mắt luôn trong veo cũng như bừng lên thứ gì đó hung ác cực độ.
Cậu đánh một chưởng trên vách tường, năm ngón tay cắm vào thật sâu. Gân xanh nổi ngoằn ngoèo trên tay, thi thoảng giật lên.
Qua một chốc, cậu bỗng bay vọt lên bằng thứ khinh công quỷ quái, chỉ có bóng mờ chợt lóe xuyên qua màn đêm, nhanh hơn không biết bao lần khinh công thường ngày của cậu.
...
Vu Cung, nơi ở của hộ pháp Vu Thương.
Nam Tầm trông thấy nữ nhân trong lòng gã mà sợ suýt rớt cả hàm.
Chẳng biết hộ pháp Vu Thương đào đâu ra một nữ nhân trông không khác gì cô, chẳng qua ngực nhỏ hơn, dáng người cũng không đẹp bằng.
"Vu hộ pháp, đây, đây, đây, đây chẳng lẽ là chị em sinh đôi thất lạc của ta? Sao giống ta y như đúc?" Nam Tầm bật thốt.
Vu Thương hay tin cô đã về thì lập tức cho người tới nhắn, chỉ cần đêm nay cô tới, gã sẽ tặng ngục hỏa liên vô điều kiện. Để giảm bớt tính cảnh giác của cô, gã còn cố ý đề ở cuối tin rằng tuyệt đối sẽ không làm ra bất kỳ hành động quấy rối, chỉ yêu cầu cô hỗ trợ một việc.
Nếu không phải vậy, Nam Tầm đúng là sẽ không tới.
Hộ pháp Vu Thương thèm nhỏ dãi Hồng Y đã lâu, bảo rằng có tình cảm thì thật tức cười. Gã đàn ông này đơn giản chỉ thích cơ thể nàng.
Người trước mắt như đám Hồng Cầm miêu tả: ngoài ba mươi, dáng người to cao lực lưỡng, gương mặt đặt giữa đám Ma giáo dưa vẹo táo nứt tuyệt đối là anh tuấn, có sự đối lập liền thấy được vẻ đẹp.
Võ công Vu Thương kém cỏi nhất trong bảy hộ pháp, nhưng có môn độc dược nhất tuyệt và thủ đoạn tàn nhẫn độc ác mấy ai sánh bì, gã đã leo lên hàng thứ ba.
Nghe Nam Tầm hỏi, gã tỏ vẻ đắc chí: "Ngay cả Hồng hộ pháp cũng thấy giống, xem ra ta thành công. Nữ nhân này vốn chỉ là một tỳ nữ bình thường ở Vu Cung. Ta phải tốn chín chín tám mốt ngày mới cải tạo ả thành hình dáng nàng. Từ ghim kim dịch cốt tới xẻo da cắt thịt, hao tổn không ít tâm huyết."
Nói rồi, gã thoáng nhăn mày không quá hài lòng: "Nhưng vẫn thiếu thiếu gì đó. Bình thường thấy nàng ta liền kích động muốn lăn lộn chết nàng, nhưng thấy ả, hứng thú lại phai nhạt rất nhiều."
Nam Tầm day day ấn đường. Vu Thương nào giờ nói chuyện luôn lỗ mãng như vậy, cô quen rồi, hoặc phải nói là Hồng Y đã sớm quen.
Bị Hồng Y cự tuyệt dứt khoát không dưới năm lần, Vu Thương triệt để hết hy vọng, ấy vậy lại làm ra một thay thế phẩm thế này khiến tâm trạng Nam Tầm tương đối phức tạp.
Chẳng ai thích có người giống bản thân như đúc cả, không những vậy còn là cố tình chỉnh sửa mô phỏng theo.
"Vu hộ pháp, bảo đưa ta ngục hỏa liên không phải nói chơi đấy chứ?" Nam Tầm hỏi thẳng chính sự.
Vu Thương cười lạnh: "Gấp làm chi. Nàng vì tình nhân bé bỏng của mình quả liều mạng, ngay Vạn Độc Chi Địa cũng dám bén mảng. Hồng Y, không thể không nói, khẩu vị của nàng ngày càng kỳ lạ, thiếu niên non nớt vậy cũng hạ miệng được. Ha hả, nó có thỏa mãn được nàng không?"
Mặt Nam Tầm lạnh dần: "Chuyện tư không nhọc Vu hộ pháp lo lắng. Đưa đồ cho ta, ta nợ ngươi một ân tình."
Vu Thương có chút bực bội: "Đến tột cùng là ta thua mấy tiểu tình nhân của nàng chỗ nào? Công phu trên giường của chúng há có thể so với ta?"
Nam Tầm:...
Cô bỗng ném trả một câu: "Đó đều là lần đầu của họ."
Mặt mày Vu Thương tức khắc biến chuyển cực kỳ vi diệu.
"... Hóa ra nàng có đam mê này. Thôi, dù sao cũng không đến mức không có nàng thì không được. Hiện đã có thứ thay thế, ta sẽ dạy dỗ ả thành vưu vật hoàn hảo vượt xa nàng, hơn nữa chỉ để mình ta thưởng thức." Nói xong, gã cười khùng khục xoa nắn người nữ nhân nọ. Nữ nhân nọ rên rỉ, mềm oặt nằm trong ngực gã.
"Bảo bối, học được biểu cảm của Hồng hộ pháp chưa?" Vu Thương hỏi.
Nữ nhân kia quyến rũ liếc mắt: "Chỉ học được hai phần của tỷ tỷ."
Nam Tầm thấy ghê tởm, cảnh cáo đối phương: "Để ta phát hiện ả dùng mặt ta làm chuyện gớm ghiếc gì thì Vu Thương, ngươi hẳn biết tính ta, ả chắc chắn không chết tử tế đâu!"
Vu Thương đảm bảo: "Chuyện này ngươi có thể yên tâm, Hồng Nhi sẽ không rời Vu Cung nửa bước. Ả biến hóa chỉ để lấy lòng ta, cả đời chỉ do ta độc chiếm, đến khi ta... chơi chán. Ha ha ha..."
Gã bật cười lớn, Nam Tầm trợn trắng mắt với cái bản mặt phóng đãng ấy.
Vu Thương quả thực nói được làm được, đưa ngục hỏa liên quý hóa cho Nam Tầm.
Mới bước khỏi Vu Cung, cô đã nghe tiếng hai người họ lăn giường sau lưng: "Hồng Nhi, Hồng Nhi, nàng đẹp quá, a..." Nam nhân thở dốc.
"Vu hộ pháp... Ưm..." Nữ nhân ngâm nga.
Nam Tầm:...
Tưởng tượng đến cảnh Vu Thương đè nữ nhân kia ảo tưởng về cô, trong lòng không thoải mái nổi. Nhưng trên thực tế, toàn bộ đàn ông Ma giáo đều lén lút nằm mộng đẹp được mây mưa với Hồng Y, nên nếu Hồng Y cũng nghĩ như cô thì Ma giáo đã sớm diệt. Bởi vì, toàn bộ nam nhân sẽ bị nàng ta giết sạch.
Gần như ngay khoảnh khắc Nam Tầm rời khỏi, một bóng đen quỷ dị xuất hiện ở đó. Thiếu niên bay lên nóc nhà, xốc vài tấm ngói lộ ra một lỗ đối diện giường lớn.
Vì thế, hình ảnh một nam một nữ trần truồng quấn lấy nhau đập thẳng vào mắt cậu. Nữ nhân ôm chặt tấm lưng tráng kiện của nam nhân, gương mặt tỉnh xảo diễm lệ nhuốm đầy dục vọng mê người. Nam nhân thì có vẻ hận không thể chết trên người nàng. Tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Đồng tử Lê Phong co rụt lại, sóng cuộn trong mắt gào thét tràn ra.8
Hối hận, thất vọng, chán ghét, tức giận, căm hận...9
Cậu liếc nữ nhân lần cuối cùng rồi nhắm chặt mắt, xoay người bay đi.