Mặt Trời Ở Vân Quốc

Chương 5



Đêh ấy uống một ngụm lớn, trấn tĩnh lại; “Tỷ, hôm nay đệ đến ngự thư phòng, nghe nói tối qua thái tử ca ca tìm hoàng thượng xin được tứ hôn lần nữa, không biết Tiêu Cảnh Nhạc làm sao cũng đến tìm hoàng thượng xin tứ hôn.”

“Hai vị hoàng tử tranh giành một người là tỷ. Bệ hạ tức giận nên đã phạt hai người họ quỳ trước ngự thư phòng cả đêm.”

“Sáng sớm hôm nay, tỷ nói xem có phải rất kỳ lạ không, sứ thần Sở quốc tiến cung diện kiến bệ hạ, bọn họ nói rằng quân chủ nước họ rất ngưỡng mộ tài năng của tỷ, nguyện ý tạo lập mối giao hảo giữa Vân - Sở.”

“Vậy nên bệ hạ lệnh ta đi hòa thân?”

Ta dùng tay nghịch tro trong lư hương, thản nhiên nói.

“Tỷ, tỷ biết rồi?”

“Đệ phải làm sao đây tỷ? Nếu tỷ hòa thân, đệ sẽ không thể gặp tỷ nữa, đệ không muốn, chúng ta phải làm sao đây?”

14.

Thánh chỉ hòa thân đã ban xuống.

Tiêu Cảnh An mấy lần muốn gặp mặt đều bị ta cố ý tránh đi.

Hắn liền tìm cách khác, đem vô vàn trân bảo trong Đông cung tặng cho phủ tướng quân.

Cả huynh trưởng và đệ đệ ta đều nói thái tử điện hạ là thật lòng có tình cảm với ta, nói rằng thật đáng tiếc khi ta đã hủy hôn.

Ta chỉ cảm thấy hắn đây là điên rồi.

Lễ vật đã được đem đi trả lại nhiều lần nhưng đều không được nhận lại.

Sau đó, ta cũng không quan tâm nữa mà ném chúng vào phòng chứa củi.

Như hắn vậy.

Hóa ra khi hắn ném chúng vào phòng chứa củi, hẳn là hắn đã vui lắm.

“Tạ tiểu thư, sức khỏe phu nhân vẫn rất tốt.”

Thái y râu đã bạc trắng cau mày nhìn ta.

“Không có vấn đề gì? Thực sự? Thái y, ngài có thể bắt mạch lần nữa không? Có bệnh gì khó phát hiện không?”

Không thể không có vấn đề gì, kiếp trước, mẫu thân đã đột ngột qua đời do bạo bệnh vào nửa tháng sau.

Ta không tin, chẳng lẽ không có triệu chứng nào của bệnh?

Thái y râu tóc bạc phơ lại càng cau mày sâu hơn, vết chân chim của thời gian hiện rõ.

“Ta hành y đã nhiều năm, dám khẳng định phu nhân hoàn toàn khỏe mạnh." Ông lại nói.

Ta lo lắng, mắt đỏ hoe nắm lấy y phục thái y.

“Lâm thái y, ngài là thái y đức cao vọng trọng nhất trong thái y viện. Xin ngài hãy xem kỹ lại lần nữa.”

“A Nguyên, con làm gì vậy? Đứa trẻ này, chẳng lẽ ta phải có bệnh mới được sao?”

Mẫu thân bất đắc dĩ tạ lỗi với thái y, kéo ta đứng dậy.



Ta rũ mắt hồi lâu, chắp tay hành lễ: “Xin thứ lỗi, Cảnh Nguyên thất lễ rồi.”

Thái y lui ra, ta xoay người nhào vào lòng mẫu thân.

Bà dùng tay lau nước mắt cho ta.

“A Nguyên, hôm nay có chuyện gì sao?”

Mắt ta mờ mịt, trong lòng chua xót khó chịu.

Kiếp trước, chỉ cần một chút, một chút nữa thôi, ta đã có thể gặp bà lần cuối.

Ta lao vào vòng tay bà, những lời định nói ra cuối cùng vẫn bị nuốt xuống.

Lát sau mới nói: “Không có gì đâu ạ.”

15.

Để tiếp đón sứ thần Sở quốc, hoàng thượng đã lệnh cho thái tử thay mặt ngài tổ chức yến tiệc trong cung.

Là nhân vật chính trong việc hòa thân, ta đương nhiên cũng được mời.

Khi ta bước vào đại điện, vài ánh nhìn sáng rực trực tiếp đổ dồn về phía ta.

Ta ngẩng đầu, thấy Tiêu Cảnh An, Tiêu Cảnh Nhạc và Lộ Doanh Doanh đều có mặt.

Ở ghế đầu tiên bên phải đại điện chính là Quân Dự, nàng ấy mặc một bộ y phục đỏ tươi rất bắt mắt, đang lười nhác dựa vào bàn.

Nhìn vào bàn đối diện hồi lâu, như đang xem một vở kịch.

Ở bàn đối diện, Tiêu Cảnh An đang ngồi im lặng, bên cạnh là Lộ Doanh Doanh mặc y phục màu hồng.

Cung nữ vốn định dẫn ta sang ngồi bên phía Tiêu Cảnh An.

Nhưng Quân Dự lại nhàn nhã đứng dậy: “Thái tử điện hạ, thánh chỉ hòa thân cũng đã được ban rồi, Tạ tiểu thư có phải nên ngồi cùng với Sở Quốc chúng ta không?”

Nói xong, Tạ Cảnh An còn chưa kịp đáp lại thì nàng ấy đã đá người bên cạnh ra: “Tránh ra.”

Sau đó đi thẳng về phía ta, đứng bên phải ta làm động tác mời.

“Nếu vẫn chưa thành thân, đương nhiên không thể coi là người Sở quốc.”

Sắc mặt Tiêu Cảnh An tối xuống, ly rượu bị đặt mạnh xuống bàn, khiến cho Lộ Doanh Doanh giật mình lùi lại.

Hắn đứng dậy, sải bước đến chỗ ta.

“Mau ngồi đi.”

Hai nam nhân một người bên trái một người bên phải, một đỏ một tím.

Ta thấy Lộ Doanh Doanh cách đó không xa, đôi mắt thất thần.

Cảnh tượng này thật quen thuộc.



Chỉ tiếc rằng khi đó, ta và nàng ấy mới là đối tượng được chọn.

Còn người có thể tùy ý lựa chọn là Tiêu Cảnh An.

“Thánh chỉ đã được ban xuống, vì tình hữu nghị giữa hai nước, Cảnh Nguyên tất nhiên sẽ ngồi cùng sứ thần Sở quốc.”

Ta nói rành mạch, dưới sắc mặt u ám của Tiêu Cảnh An mà tiến về phía bên phải, ngồi đối diện với Lộ Doanh Doanh.

Tiêu Cảnh An trông vô cùng tức giận.

Hắn nhìn chằm chằm vào ta, như muốn nhìn xuyên qua ta vậy.

Ta mặc kệ vì bản thân ta đã không còn quan tâm nữa rồi.

16.

Yến tiệc bắt đầu bằng sự bất hòa đương nhiên cũng sẽ kết thúc trong sự bất hòa.

Khi thích khách xuất hiện, cả đại điện đều chấn kinh thất sắc.

“Ngươi đoán xem, liệu có phải sẽ chỉ có mỗi ngươi bị thương trong lần ám sát này không?”

Quân Dự lười biếng, nghiêng đầu hỏi ta.

Đáy mắt ta trầm xuống, nhìn về phía đối diện, thấy Lộ Doanh Doanh đang hoảng sợ nép vào vòng tay Tiêu Cảnh An.

Trong một khoảnh khắc, Tiêu Cảnh An muốn lao về phía ta.

Nhưng hắn do dự, cuối cùng, hắn cũng chọn bảo vệ Lộ Doanh Doanh.

“Hẳn rồi.”

17.

Ngày hòa thân ban đầu được dự định là vào mùng 8 tháng sau.

Cuối cùng lại bị dời đến 3 tháng sau.

Thái y nói tổn thương gân cốt cần trăm ngày mới có thể hồi phục, nhát kiếm của thích khách không quá nặng nhưng cũng vẫn làm thân thể bị tổn hại.

Trong yến tiệc ta đã không nể mặt thái tử điện hạ.

Hắn liền trút giận lên phụ thân và đại ca ta.

Hắn tìm đại một cái cớ để điều họ ra khỏi kinh thành.

Ta cũng không quan tâm.

Ta chỉ muốn giữ mẫu thân lại.

Một ngày, hai ngày, sức khỏe của mẫu thân ta vẫn rất tốt, cho đến ba ngày sau đó, mẫu thân cũng không có dấu hiệu bị bệnh nào.

“Nguyên Nhi, con giúp ta đến Cẩm Tú Phường lấy bộ y phục ta đặt làm cho cha con về nhé, con mắt tinh, xem có chỗ nào cần sửa thì bảo họ sửa luôn nhé." Mẫu thân dịu dàng dặn ta.

Ta nhìn Lâm thái y và các tỳ nữ trong phòng, gật đầu rời đi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv