Sau một đêm tỉnh dậy, Mạc Khanh lại phát hiện bản thân mình thế nhưng lại xuyên không vào chính cuốn tiểu thuyết mà mình đang hoàn thành phần cuối. Xuyên không thì cũng thôi đi nhưng tại sao cô lại xuyên vào nhân vật phản diện ai ai cũng ghét bỏ. Chính Mạc Khanh lúc này cũng thực hối hận vì sao mình lại viết một cuốn tiểu thuyết tình cảm biến thái đến mức nam chính sống lại gặp là đánh, nhìn là chém làm cho cô không thể nào chạy thoát.
Mạc Khanh quá đói, lại không nghĩ cái tên nam nhân đó luôn muốn chơi cô, đưa bánh quy cho cô ăn chính là chơi cô rồi, vì vốn dĩ cô ăn nào được. Lại còn làm vẻ mặt muốn ăn cái khác thì tự đi săn. Hắn lạnh lùng bất cần không quan tâm cô vậy đấy. Hà cớ gì sau vài ngày tiếp xúc lại phải lòng tên biến thái, ngốc nghếch, còn bà đặt làm mặt ngầu như hắn chứ? Cô đang bệnh, đang bệnh rất nặng, nhưng ở đây không có đại phu, không có bác sĩ. Cô cần phải chữa tim gấp trước khi nó rớt ra khỏi lồng ngực.
Bình luận truyện