Mang Thứ Tình Yêu Khốn Kiếp Của Ngươi Cút Đi!

Chương 18: Vương Phu Bất Đắc Dĩ



Chỉ là chút lợi từ Tây Vực mà các đại thần tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán. Cuối cùng vẫn như dự đoán, không ai tranh lại được Văn Kiệt Tuân. Phần thắng lần này dự là sẽ rơi vào tay Thành An vương.

Tôn Lộc Nghĩa - đích tử của cố Thành An vương Tôn Cửu Duy. Phụ thân hắn và phụ thân nàng là huynh đệ cùng cha khác mẹ cho nên Tôn Lộc Nghĩa cũng thuộc tông thất hoàng tộc. Mà phàm là những vị tông thân, mười người hết chín đã không thuận mắt nữ đế đương nhiệm là nàng.

Nỗ lực giành lấy ngôi vị chí tôn cửu đỉnh không phải ngày một ngày hai. Bọn họ phải tranh nhau đến ta sống ngươi chết. Mà sau lần này quan hệ giữa Thành An vương và Hoà Thân vương sẽ lại càng gay gắt. Văn Kiệt Tuân cùng Mã Lang Thương cũng là ngoài mặt chung chiến tuyến nhưng suy cho cùng vẫn có chủ nhân khác nhau. Nếu chia rẽ chúng ra rồi nhấn chìm từng tên xuống…cũng là một ý hay.

...****************...

Ừ thì, cũng giống như việc Tôn Lạc Anh trở thành hoàng đế, không ai ngờ được Tây Vực vậy mà lại mang đến một nam nhân để hoà thân?!

Nhắc đến chuyện hoà thân - liên hôn, người ta thường chủ yếu đưa nữ nhân xinh đẹp hoặc có xuất thân cao quý đến. Ai đời lại đưa một nam nhân? Đã vậy người đó lại còn là…

“Đây là Tác Na Thuỵ Hằng, con trai thứ tư của ta. Nữ đế Thiên quốc, mời xem.” - Hoàng đế Tây Vực đưa tay về phía nam nhân ngồi bên cạnh.

“Mời xem?” cách nói gì đây? Tây Vực nổi tiếng giao thương với nhiều nước, không phải máu thương nhân đã ngấm vào người lão rồi chứ? Thế quái nào lại nói con mình như món hàng thế kia?

Tôn Lạc Anh đưa mắt nhìn y, đường nét đặc trưng của người Tây Vực luôn khiến người khác động lòng. Đôi mắt hơi xếch lên cùng với chiếc mũi cao thanh tú, dáng vẻ phong lưu thích thảng. Là bộ dạng mà người khác nhìn qua một lần liền muốn quay đầu lại nhìn thêm vài lần nữa.

“Tại hạ Tác Na Thuỵ Hằng, khấu kiến hoàng đế Thiên quốc.” - Người kia đứng dậy hành lễ, giọng nói nhẹ nhàng êm tai. Khuôn mặt dễ nhìn, giọng lại dễ nghe, còn là một người có giá trị.



Tôn Lạc Anh cho y miễn lễ. Sau đó lại quay sang phía Tây Vực hoàng đế.

“Quý nhân quả thật phong thái bất phàm. Nếu Tây Vực đã đưa tới một vị hoàng tử thân phận cao quý, trẫm nhất định sẽ chọn cho ngài ấy một mối hôn sự tốt.”

Nhưng đáng tiếc nữ nhân hoàng tộc hầu như không nhiều. Chi bằng cứ chọn một vị ái nữ danh gia vọng tộc, phong một chức công chúa là xong. Tuy nhiên hoàng đế Tây Vực nghe những lời đó dường như không hài lòng mấy, ông ta uống cạn chum rượu, gốm sứ chạm vào mặt gỗ vang lên một tiếng “cạch”.

“Hoàng đế, nữ tử trong thiên hạ nhắc đến cao quý thì ai sánh được bằng ngài? Tác Na Đặc Khả ta đã đưa con trai đến tận đây rồi, ngài có phải cũng nên cho ta chút mặt mũi không?”

“…Sao?”

...****************...

Ngày đầu đón tiếp sứ đoàn Tây Vực trôi qua, để lại Tôn Lạc Anh nằm ngây ra trên thuyền. Cũng khá lâu rồi nàng không có thời gian dạo chơi thư giãn, đều do triều đình có nhiều biến động quá.

Hồ Diệp Tịnh giữa thu se lạnh, hoa sen chuyển sang màu hồng nhạt, nước hồ xanh ngát trong trẻo tạo ra cảm giác yên bình đến lạ. Sau lần gặp gỡ hoàng đế Tây Vực, hoàng tử thứ tư Tác Na Thuỵ Hằng được nạp vào hậu cung. Mặc dù đã có chính thất hoàng phu là Đoàn Nhạc Trì nhưng Tác Na Đặc Khả vẫn không ngại để con trai mình làm một trắc phu. Tôn Lạc Anh còn cẩn thận chọn ra một phong hiệu hay cho y, coi như thể hiện chút thành ý.

Nàng ngẩn đầu nhìn lên trời, mặc cho dòng nước đẩy thuyền trôi đi. Lợi lộc của Tây Vực vậy mà lại rơi vào tay nàng, bọn vương gia đó không phải sắp phát điên rồi chứ? Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù sao Tôn Lạc Anh trong mắt chúng cũng chỉ là nữ đế bù nhìn, ngoài nam sắc ra không biết cái gì cả. Mà, ai biết được vị tân trắc phu này có ý định gì, chắc gì y sẽ nghe lời bọn họ.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv