Mang Thứ Tình Yêu Khốn Kiếp Của Ngươi Cút Đi!

Chương 10: Lợi Ích



Bởi vì buổi trưa Tôn Lạc Anh gọi Lâm Trạch Vu đến ăn cơm, tin này truyền tới tai Tần Vũ. Hắn đi đi lại lại trong phòng, giận dữ ném ly trà xuống đất.

“Hôm qua buổi sáng thì Đoàn Nhạc Trì, hắn là hoàng quân, dù sao bệ hạ đối với hắn chỉ có nghĩa vụ, ta không nhắc đến. Nhưng rõ ràng là buổi trưa đã gặp ta, sao buổi tối lại đến chỗ tên khốn Tản Điền?! Hắn thì có gì hay đâu chứ. Cả ngày chỉ biết tỏ ra thần thần bí bí, thực chất là muốn bày trò quyến rũ thánh thượng! Hôm nay đến cả Lâm Trạch Vu luôn trốn trong Huyễn Hương điện cũng biết tranh giành rồi!”

Tiểu thái giám ở bên cạnh hắn chỉ biết cúi đầu né tránh, vì tên Tần Vũ này mỗi khi lên cơn điên đều luôn ném đồ lung tung, đã vậy còn buông lời phạm tới bề trên. Cậy việc được nữ đế sủng ái nên hắn chẳng xem ai ra gì. Mà Tôn Lạc Anh bây giờ vẫn còn bận rộn với chính sự, vốn chưa định giải quyết tên gián điệp là hắn.

...****************...

Lẽ ra buổi tối mới phải phê tấu chương, nhưng hôm nay tấu chương đã dâng lên quá nhiều, sắp chất thành đống rồi. Tôn Lạc Anh giả vờ uể oải mệt nhọc, chọn bừa một sớ để đọc.

Qua một lúc, nàng chống cằm lười biếng, để Lý Mạnh cho rằng nàng ta đã chán chường rồi. Tôn Lạc Anh hai mắt nhắm lại, ngẫm nghĩ về nội dung trong sớ tấu chương.

Đều tại buổi thượng triều sáng nay chỉ vừa giải quyết được chuyện cãi vã giữa Trần Tử và Văn Kiệt Tuân nên các đại thần chỉ có thể dâng tấu về vấn đề liên hôn giữa Thiên quốc và Tây Vực.



Dựa theo những tấu chương này, Tôn Lạc Anh đã lờ mờ mờ đoán ra phe phái trong triều, vị đại thần nào ủng hộ cho ai. Văn thái sư, Hàn thái phó đề cử Thành An vương, Mã thừa tướng, hộ bộ thượng thư đề cử Hoà Thân vương, Lâm thái sĩ, Nguỵ đại học sĩ, lại bộ thượng thư lại cho rằng con trai của An quốc công phù hợp hơn.

Các quan võ hầu như không có ý kiến gì. Chỉ có một vài người cho rằng Tây Vực vốn xa xôi nên cứ gả bừa cho vị vương gia nào làm thiếp cũng được, không cần quá xem trọng. Quan võ đối với việc giao hảo liên minh quả thật khô khan, trong đầu họ chỉ có cân nhắc việc có xảy ra chiến tranh hay không.

Tôn Lạc Anh cẩn thận xem xét việc nên để lợi ích Tây Vực rơi vào tay người nào. Xét đến việc Văn Kiệt Tuân và Mã Lang Thương đều ủng hộ cho hai vị thân vương đã khiến nàng đau đầu. Trước mắt thì để thể hiện thành ý, không thể không để nữ tử đến từ Tây Vực gả cho các vương gia được.

Vương gia cũng có hai loại, một là có quan hệ huyết thống với hoàng thất, hai là các tiên đế đời trước đặc biệt phong thưởng cho người có công, để cho cha truyền con nối. Dĩ nhiên các vương gia không thuộc huyết mạch hoàng thất địa vị cũng không thể sánh bằng nhưng lại là một lựa chọn không tồi.

Nếu Tôn Lạc Anh nhớ không lầm thì thê tử của Trần đại tướng quân là người nhà họ Lý, mà Lý gia đời trước có công, Lý Tiến Thừa là phụ thân của Lý thị được phong là Tiêu Dao vương. Vậy Tiêu Dao vương đời này là cháu trai của Lý thị, cũng là cháu trai bên vợ của Trần Tử. Nàng ta xoay xoay bút, nhìn vào hư không.

Nếu giúp cháu trai của Trần đại tướng quân, coi như đã tích góp một chút quyền lực cho riêng mình. Nhưng trước mắt Tôn Lạc Anh còn chưa chắc liệu Trần Tử có chịu về dưới trướng của mình không. Thêm vì đã có tiền lệ ở kiếp trước, một lần bị rắn cắn sợ dây thừng đến mười năm sau. Tôn Lạc Anh vì bị người ta hãm hại, bị người ta phản bội nên mới chết không nhắm mắt. Nàng tuyệt đối không dám sơ suất lần nào, chỉ sợ đi nhầm sẽ không thể cứu được lần nữa.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv