Loạn Tâm Vì Người

Chương 6: Liễu Nhân Trưởng Lão



Đôi chân của Y dường như đã mất cảm giác,y chật vật muốn cử động chân nhưng đều vô lực

" Chân.....chân..."

" Bình tĩnh,theo quan sát và suy đoán của ta,chân của ngươi đang bị liệt tạm thời do cơ thể sử dụng pháp lực quá lớn dẫn đến cơ quan bị quá tải"

" Cũng còn may là chỉ là liệt chân tạm thời "

Khúc Tử Mặc ho nhẹ vài cái rồi thở nhẹ ra một hơi,chuyện này là do ta quá vô tư ta ở nơi này thể lực chỉ là một đứa trẻ bình thường,thật may vẫn còn giữ được đôi chân này

Khúc Tử Mặc ngước đôi mắt phượng tinh xảo về phía lão" Ông là ai , hơn nữa có thể giải thích cho ta tình hình hiện tại không"

Lão vuốt vuốt bộ râu dài rồi nhẹ giọng nói" Ta làm trưởng lão của Khúc Môn đến nay đã được 100 năm,danh ta còn gọi ta là Liễu Nhân trưởng lão"

Liễu Nhân Trưởng Lão trong kí ức của Khúc Tử Mặc đã có nghe qua trong những câu chuyện truyền thuyết ở quá trọ kể chuyện ông được kể là người đến gần với cấp bậc thần nhất qua những câu chuyện ông được mọi người tung hô ví như ông bụt nhân gian

Vì những chiến tích vẻ vang từ lâu,và ông còn là chủ nhân của núi Tinh Vân,nơi cách xa Khúc môn hai hòn núi,nơi này cũng không gần với bất kì tông gia nào là một nơi yên bình lạ thường,còn vì lí do tại sao ông lại không còn can thiệp tới Khúc môn vẫn chưa có giải đáp

" Ta sẽ nhận ngươi là người kế thừa gia pháp của ta,ngươi có nguyện ý?"

Câu nói của Liễu Nhân trưởng lão làm Khúc Tử Mặc không kịp chuẩn bị,tình hình thật có chút đường đột,Khúc Tử Mặc do dự nói

" Chuyện này...ta cần suy nghĩ"

Liễu Nhân trưởng lão không tức giận cũng không lộ bất cứ cảm xúc nào,ông nhẹ giọng nói" Ta có thể giúp ngươi tìm rõ chân tướng về cái chết của cha mẹ ngươi "

Khúc Tử Mặc cau mày đáp lại ngay lập tức "Chuyện của cha mẹ ta, ta sẽ là người giải quyết không cần người ngoài can thiệp"



Lời nói chắc như đinh đóng cột,Liễu Nhân trưởng lão như có chút bất ngờ nhưng chỉ trong một giây sau đó liền biến mất

Liễu Nhân trưởng lão ho nhẹ vài cái rồi tiếp tục nói

" Gia pháp của ta chính là của chí tôn thiên kiếm đời trước truyền lại,không cần biết ngươi là ai chỉ cần lãnh ngộ được một nửa gia pháp cũng có vô địch"

Lúc này Khúc Tử Mặc mới để ý chăm chú hơn,kiếp trước Y không học theo một loại phép bài bản nào chỉ dựa vào pháp lực vốn có mà tập luyện,gia pháp này hắn rất có hứng thú

Không nghĩ gì thêm Khúc Tử Mặc ngay lập tức nói ra"Được ta đồng ý"

Nhận được câu trả lời Liễu Nhân trưởng lão liền tươi cười nói lớn" Ha ha...đồ đệ ngoan mau gọi sư phụ nghe xem nào"

Khúc Tử Mặc lạnh nhạt nói " Sư Phụ"

Lão nghe thấy xong cười ngày càng lớn,Khúc Tử Mặc bất mãn nói " Sư phụ , người có thể giúp ta đứng lên"

Liễu Nhân Trưởng Lão liền thu lại giọng cười rồi hô lớn " Người đâu , mau vào đỡ Tiểu Mặc Tử về phòng"

Giây tiếp theo một hàng người hầu 6 người liền xuất hiện,cả bọn họ liền đồng thanh thưa

" Liễu Nhân trưởng lão"

Liễu Nhân trưởng lão gật đầu rồi ra lệnh" Mau đỡ Tử Mặc dậy lên cái ghế kia "

Đám người ngay lập tức xúm lại đỡ Khúc Tử Mặc đến chỗ ngồi



Sau khi Khúc Tử Mặc đã được đặt vào chỗ ngồi Liễu Nhân nói tiếp " tiện các ngươi ở đây ta muốn các ngươi thay ta báo cho người dân biết Liễu Nhân ta đã có người kế thừa gia pháp, cũng chính là đứa nhỏ Khúc Tử Mặc"

Đám người quy củ không hồ nháo nhưng nhìn qua nét mặt của họ có thể thấy họ đang rất vui mừng còn có bất ngờ

" Vâng , trưởng lão "

Liễu Nhân hài lòng gật đầu rồi nói với Khúc Tử Mặc

" Tử Mặc,ta muốn ngươi ở lại đây và mong ngươi coi nơi này là nhà,ngươi có đồng ý?"

Khúc Tử Mặc gật đầu rồi nói " Ta đương nhiên đồng ý,chân ta không thể hành lễ mong trưởng lão không trách phạt"

Liễu Nhân liền nói " Sao sư phụ có thể trách ngươi,hôm nay ngươi chính thức là người của núi Tinh Vân này còn là đồ đệ của ta,nào...mau gọi một tiếng sư phụ"

Khúc Tử Mặc có chút chần chừ rồi liền cung kính đáp" Sư phụ "

Liễu Nhân liền vui vẻ ra mặt vỗ vỗ đùi " Được rồi được rồi,đồ nhi ngoan của ta,ta nhất định sẽ dạy dỗ con nên người khiến ta tự hào"

Dưới nền không khí ảm đạm,mọi thứ tự nhiên diễn ra có gây lại một cảm giác thời gian trôi có chút nhanh

" Tử Mặc ,viện phủ sách ở đỉnh núi sẽ là nơi ở của ngươi,nơi đó có hàn khí cao nhưng lại có tinh khí tốt phù hợp cho việc tu luyện, nhưng nơi đó bị bỏ hoang quá lâu ta sẽ sai người dọn dẹp cho ngươi,bây giờ ngươi ở lại dùng bữa với ta,xong bữa bọn họ cũng dọn dẹp sạch sẽ cho ngươi xong "

Khúc Tử Mặc đáp " Đa tạ sư phụ , đồ nhi còn có một số câu hỏi trước khi dùng bữa"

Liễu Nhân đáp" Được,ngươi cứ việc hỏi cho người hầu có thời gian dọn bữa lên"

Khúc Tử Mặc liền hỏi " Sư phụ, chân của ta bao lâu mới có thể phục hồi"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv