Bạch Nam tỉnh dậy, anh ấy vẫn chưa về sao, rốt cuộc là việc gì quan trọng đến nỗi muộn vậy rồi còn chưa thể về.
Cạch!
“Anh..”
“Em dậy rồi sao?”
“Anh về muộn quá rồi đấy, em đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay..”
“Anh đang nấu cơm mà, nào..vào trong thôi.”
Bạch Nam thấy anh mua nhiều đồ thì liền hỏi anh muốn làm món gì, anh bảo nhất định sẽ ngon nên bảo cậu ngồi đợi.
Nhìn Cyrus đang chăm chú nấu ăn, cậu bỗng cảm thấy hạnh phúc, đúng là sướng thật đấy, biết thế lấy chồng sớm hơn nhỉ..
Một tiếng sau, cuối cùng cũng đến giờ ăn.
Cyrus lần lượt bê các món ăn ra bàn, còn cậu thì phấn khích như một đứa trẻ, sắp được ăn rồi.
“Wow..nhìn ngon quá đi.”
“Chồng em nấu mà..”
“Nhìn xem anh tự đắc chưa kìa, được rồi, em sẽ nếm thật kĩ.”
“Mau ăn đi, chắc sẽ không tệ đâu.”
Cậu cẩn thận múc miếng to đưa vào miệng.
“Ặc..gì vậy!” Bạch Nam thầm nghĩ.
“Sao vậy? Có phải ngon đến mức cảm động không?”
“Anh ấy nấu thứ gì vậy, nó thực sự khó ăn quá.”
Nhìn mặt cậu nhăn nhó, anh cảm thấy không ổn.
“Sao em lại nhăn nhó vậy hả, em khó chịu ở đâu sao, cần đến bệnh viện không?”
“Không..em không sao đâu.”
“Vậy thức ăn thế nào..ngon đúng chứ?”
“Ờm..cũng khá ngon…”
Cyrus vui vẻ định đưa lên miệng ăn thử thì liền bị cậu ngăn lại, cậu sợ nếu anh ăn xong mà thấy dở thì chắc chắn sẽ không vui.
“Đồ ăn ngon như vậy, em phải ăn hết mới được, anh không được ăn đâu.”
“Ngon vậy sao? Vậy thì anh thử chút cũng được.”
“Không được..tất cả chỗ này là của em.”
“Vậy được rồi, em ăn đi.”
“Ừm..em..sẽ ăn thật ngon.”
Dù nó không ngon nhưng cậu cũng đã ăn rất ngon lành, Cyrus cảm thấy rất vui khi nhìn thấy cậu ăn nhiều và rất ngon lành.
Đồ chồng nấu cho quả thực là rất đặc biệt, dù có không ngon đến khi nhìn lại nỗ lực của anh ấy thì lại thấy ngon đến kì lạ.
“Để anh dọn cho..em ngồi xuống uống nước đi, mới ăn xong đừng đi lại kẻo đau bụng đấy.”
“Ôi trời, anh cứ toàn nghĩ gì đâu không, không sao đâu mà, anh nấu cho em ăn là em đã vui lắm rồi, để em dọn.”
“Em chỉ cần ngồi yên một chỗ thôi, mọi thứ cứ để anh lo.”
Cyrus nhanh chóng dọn dẹp, cậu không nhìn ra đây lại là con sói vĩ đại luôn được người người gọi là chúa tể lạnh lùng và ác độc. Cậu bật cười trước hình ảnh của anh ấy bây giờ.
“Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
“Không có gì..chỉ là em thấy hạnh phúc quá thôi.”
“Em sẽ còn hạnh phúc hơn qua từng ngày đấy.”
“Ừm..”
Nhìn cậu cười tươi như vậy, anh cảm thấy rất vui.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, nhìn thấy mẹ gọi đến, anh liền nói dối là công ty gọi có việc, kiếm cớ đi ra ngoài gọi điện.
“Ừm..anh cứ đi đi.”
Cyrus đi ra khỏi phòng, cẩn thận đóng cửa lại rồi nghe máy.
“Có chuyện gì sao mẹ?”
“Con đang ở đâu vậy? Mẹ muốn đến chỗ hai đứa.”
“Không tiện lắm.”
“Mẹ chỉ muốn đến xem thử bạn trai của con mình thôi mà, thế cũng không tiện sao?”
“Em ấy sẽ cảm thấy khó xử, dù sao giờ cũng chưa phải lúc thích hợp.”
“Mẹ không giống bố con, mẹ chỉ muốn đến xem hai đứa sống ở đâu thôi mà, chẳng lẽ con lại không tin tưởng mẹ đến thế sao?”
Cyrus suy nghĩ một lúc lại nghĩ đến cậu, anh cũng muốn cậu có cơ hội gặp mặt gia đình anh.
“Con sẽ gửi định vị.”
“Mẹ sẽ ghé qua sớm thôi, dù sao mẹ cũng sợ bố con phát hiện ra.”
“Con biết rồi.”
Cyrus tắt máy, anh trở lại vào bên trong.
“Em đã rửa dọn xong rồi đấy.”
“Mẹ anh chút nữa sẽ ghé qua.”