Tiểu Lăng ngủ rất say.
Lục Bạch Y cứ ngồi đó ngắm nhìn cô gái nhỏ của lòng mình. Cô không nhiều đến nỗi lớp trang điểm cũng trôi đi. Lục Bạch Y thấy rõ dấu bàn tay trên khuôn mặt trắng nõn của cô. Vết hằn đỏ đó in rất lâu.
Lục Bạch Y chau mày lại. Vẻ bình tĩnh thường ngày của anh bị kích động. Mùi khí hắc ám tỏa ra.
Mục Vương:".."
Oa đáng sợ ah~
.....
Đôi mắt của Tiểu Lăng nheo lại rồi từ từ mở ra. Cô còn chớp chớp mấy cái rồi còn đưa tay dụi mắt mình. Đáng yêu vô cùng
Người đàn ông đang đen mặt bỗng dưng sáng ra mấy phần. Nhìn cô bằng ánh mắt ôn nhu, dịu dàng "Tỉnh? ".
Tiểu Lăng vẫn còn mệt nên đáp lại lười biếng "Ừm".
Khoan
"Lục Bạch Y" Tiểu Lăng xấu hổ, hoảng loạn gọi tên anh.
"Ừ " Lục Bạch Y đáp lại nhẹ nhàng.
Trời ơi, Lục Bạch Y sao lại ở chứ.
Tiểu Lăng từ từ nhớ lại.
Sao cô có thể ngốc đến thế chứ. Đột nhiên ôm người ta khóc rồi thản nhiên ngủ đi.
Đúng là không có tiền đồ mà. Ngượng quá đi.
Thấy cô gái nhỏ bối rối, Lục Bạch Y cười cười. Dáng vẻ này của cô cũng rất đáng yêu.
Lục Bạch Y mang một tô cháo lên.
"Cô còn chưa ăn gì".
Tiểu Lăng nhìn tô cháo trên tay Bạch Y rồi ngại ngùng nhận lấy" Cảm ơn anh ".
Nhưng Lục Bạch Y không buông tô cháo ra mà đích thân đút cô ăn.
Hả, Lục tiên sinh, anh đây là ý gì. Đừng nói muốn đút cho tôi nha.
"Tôi tự ăn được mà" Tiểu Lăng cô da mặt rất mỏng ah~
Lục Bạch Y vẫn dáng vẻ như một giơ chiếc thìa cháo trên tay. Ánh mắt không chút sốt ruột.
Được rồi, tôi thua. Tiểu Lăng cười khổ.
Người đàn ông này cũng quá bá đạo rồi.
Cuối cùng cũng ăn xong. Tiểu Lăng cảm thấy chỉ có một tô cháo cũng khiến cô mất sức quá ah~
"Bạch Y, anh không đi làm sao". Tiểu Lăng tò mò. Lục Bạch Y sao có thể dành thời gian để...
"Tôi được nghỉ". Lục Bạch Y nói.
Thật ra Bạch Y có cuộc họp nhưng anh giao lại cho Mục Vương xử lí rồi.
"À. Anh làm ở công ty nào vậy".
"Tập đoàn Lục Phong".Lại một lần nữa dùng vẻ mặt như không có gì.
Aaaa, người đàn ông này quá bá đạo rồi.
À mà Lục Phong không phải là tập đoàn lớn bậc nhất nước T sao.
Lục Bạch Y thật sự làm việc ở nơi đó sao. Đúng rồi, hôm đó cô thấy Bạch Duệ Văn có vẻ rất kiêng nể Bạch Y, chắc anh làm chức vụ không nhỏ. ( Người ta làm ông chủ đó chị ><).
"Vẻ mặt này, từ nay cô không cần phải giấu nữa. Cứ sống cho bản thân mình"
Lục Bạch Y nói làm Tiểu Lăng khó hiểu. Cô liếc qua chiếc gương.
Lớp trang điểm của cô mất rồi.
Con tim Tiểu Lăng như có chút gì đó đó làm cho ngây dại.
Tiểu Lăng mỉm cười. Nụ cười không chút ưu phiền " Ừ".
Lục Bạch Y ánh mắt ôn nhu nhìn vào phía cô. Tốt quá, cô gái của anh không sao nữa rồi.
Từ giờ anh che chở cho cô.