"Muốn đi đâu đó để giải tỏa không?" Lục Bạch Y nói với Tiểu Lăng rất nhẹ nhàng.
"Hả" Tiểu Lăng bị câu hỏi này làm cho bất động.
"À, không cần đâu. Tôi không sao rồi." Tiểu Lăng thật sự không thể nhận thêm lòng tốt của Lục Bạch Y nữa.
"Thật". Ánh mắt của Lục Bạch Y dò xét.
"Thật mà". Tiểu Lăng cười khổ. Thật sự nói chuyện với Lục Bạch Y luôn khiến cô căng thẳng. Người đàn ông này trình độ quá khác biệt.
Lục Bạch Y không nói gì. Không gian tĩnh một chút.
Đột nhiên Lục Bạch Y bế Tiểu Lăng đi xuống dưới lầu.
"Hả? Này. Lục Bạch Y, anh!!." Quá bá đạo rồi. Tiểu Lăng rất muốn khóc ah~
Tiểu Lăng bất ngờ nhìn quanh kiến trúc ngôi nhà này. Nơi đây thật sự rất rộng. Nội thất rất hiếm và quý nhưng lại tạo cảm giác thoải mái, đúng là kiểu có một không hai.
Lục Bạch Y đưa cô xuống dưới nhà. Một chiếc xe chạy tới. Tiểu Lăng nhìn mà hoa mắt, con xe đáng giá hơn 15 triệu USD đó. Aaaa
Bạch Y đặt cô vào trong xe rồi cho tài xế lái đi. Đi rất lâu mới đi ra được tới cổng chính. Tiểu Lăng nhìn tấm bảng trước mắt "Dạ Vương Đế". Đây không phải chính là căn nhà độc nhất thành phố sao. Hệ thống an ninh ở đây là số một.
Rốt cuộc thân phận Bạch Y là thế nào ah~
Lục Bạch Y đưa Tiểu Lăng tới một tòa nhà rất sang trọng. Đây chính khu trung tâm thương mại Rever - một công ty nhỏ thuộc tập đoàn Lục Phong.
Anh giao Tiểu Lăng cho một đám người rồi nhàn nhã đến sofa ngồi đọc báo. Tiểu Lăng thật muốn khóc, cô bỏ trốn được không.
Tiểu Lăng vào bên trong thử đồ.
Mục Vương bên ngoài mới tiến vào. "Boss, có chuyện cần tôi".
Ánh mắt của Lục Bạch Y thay đổi, không còn ánh mắt ôn nhu khi nhìn Tiểu Lăng nữa. Là ánh mắt vô cùng lãnh khốc.
"Đem Bạch Uyển Sa đến nhà hoang ngoại thành, cho cô ta uống thuốc rồi cử mấy người thích làm gì thì làm. Tàn bạo vào". Lục Bạch Y lúc này rất đáng sợ, giống như chỉ cần ai động đến đều sẽ bị nuốt chửng.
"Quay lại mọi chuyện nhưng không tung lên vội, có dự án sau". Lục Bạch Y mở miệng lạnh lùng.
Mục Vương: Cô ta động chạm gì đến cậu.
"Động tới người phụ nữ của tôi. "
Hửm, boss anh có lộn không vậy. Ai là người phụ nữ của anh.
"Còn nữa, khiến cho Bạch thị tiêu tan. Đừng khiến họ sụp đổ quá nhanh. Tôi muốn họ từng chút một sống không bằng chết. Không có cơ hội ngóc đầu dậy ". Lục Bạch Y lại đưa thêm yêu cầu tàn nhẫn.
"Tuân lệnh" Mục Vương không dám nói thêm nữa, anh đâu dại dột mà đụng vô Bạch Y lúc này.
Cho bọn họ chết. Dám động tới cô gái nhỏ của anh.
Nếu bọn họ coi thường cô thì anh chẳng ngại cho cô lên đứng đầu Bạch Thị đâu.
Lúc này Tiểu Lăng đã được các nhân viên chăm sóc xong. Cô mặc một chiếc váy xanh dương giản dị từng chi tiết nhưng lại tạo vẻ quý phái sang trọng. Họ chọn cho cô một đôi giày đế bằng búp bê. Nếu mà là người khác thì mặc lên sẽ rất thô kệch nhưng với Tiểu Lăng những thứ này như sinh ra là dành cho cô vậy. Cô buông mái tóc hơi xoăn nhẹ của mình xuống. Trên đó có đeo một cái kẹp ngôi sao băng đính viên kim cương sáng. Trông cô bây giờ chẳng khác một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Những thứ trên người cô đều là những vật phẩm vô giá.Dù có bỏ bao nhiêu tiền cũng không mua được.
Chưa hết, còn có...