Thật ra, tôi đã định bụng đợi phim ra rạp rồi rủ Tạ Lễ đi xem từ lâu rồi.
Nếu không khí tốt, biết đâu còn có thể nhân cơ hội tiến xa hơn một chút...
Tức c.h.ế.t mất!
Nghĩ đến đây, tôi càng bực bội, cứ thế nhét đầy khoai tây chiên vào miệng.
Anh trai tôi thấy vậy thì sợ hãi: "Rồi rồi rồi, không đi thì không đi. Em vừa trừng mắt vừa ăn như thế là sao? Anh làm gì em à?"
Hôm sau, tôi và đứa bạn thân đi ăn.
Trước khi ra khỏi nhà, cô ấy còn dặn tôi phải ăn mặc đẹp một chút.
Nhớ đến người phụ nữ xinh đẹp hôm trước, tôi quyết tâm phải thật xinh đẹp.
Tôi dành hẳn hai tiếng đồng hồ trước gương để trang điểm và lựa chọn trang phục, cuối cùng quyết định mặc một chiếc váy ngắn và khoác thêm áo len mỏng bên ngoài.
Khi tôi bước ra, anh trai tôi còn suýt không nhận ra: "Ôi chao ôi chao, đây là tiên nữ phương nào đây?"
"!"
Không hổ là tôi đã dành hẳn mấy tiếng đồng hồ để chuẩn bị.
Tôi kiêu hãnh nói: "Tiên nữ này họ Trần tên Vị Tuyết."
Anh trai tôi vuốt vuốt cằm, hỏi với vẻ nghi ngờ: "Em định đi hẹn hò đấy à?"
Người này đúng là lắm trò!
"Không có, em đi chơi với bạn thân mà." Tôi bỗng nhớ ra chuyện gì đó, liền hỏi: "Anh không phải định đi xem phim với Tạ Lễ sao?"
"Chuyện này á," anh trai tôi vắt chéo chân: "Thôi bỏ đi, Tạ Lễ người này không giữ chữ tín, lại đổi ý rồi."
Tôi nghi ngờ là Tạ Lễ đi hẹn hò. Dù sao thì hôm nay cũng là ngày 20 tháng 5 năm 2022 mà. (520)
Bạn thân tôi còn dẫn theo một anh chàng đẹp trai, thư sinh đến: "Chị em, đây là bạn mới quen của tớ này."
Tôi khẽ hỏi cô ấy: "Cậu gọi tớ ra làm bóng đèn à?"
Chẳng lẽ cả thế giới này đều muốn nhắc nhở tôi rằng chỉ có mình tôi là vẫn ế sao?
"Mình dẫn bạn mới đến cho cậu làm quen đấy chứ! Không phải là đang nghĩ đến việc cậu đã đổ anh cảnh sát Tạ rồi sao?"
Cô ấy ghé sát vào tai tôi: "Đây là tặng phúc lợi cho cậu đấy."
Ơ...
Tôi còn định tâm sự với cô ấy về nỗi khổ tương tư của mình, xem ra bây giờ là không thể rồi.
Anh chàng này có vẻ ngoài rất năng động, anh ta cười với tôi: "Chào em, làm quen nhé, anh là Tống Quân Diệc."
"Chào anh." Tôi cũng cười đáp lại: "Em là Trần Vị Tuyết."
Ăn cơm xong, cô bạn thân lại lôi cả hai chúng tôi đi xem phim.
Đúng là bộ phim mới công chiếu mà tôi chưa kịp rủ Tạ Lễ đi xem.
Để tạo cơ hội cho tôi và Tống Quân Diệc, sau khi phim kết thúc, cô ấy liền bảo đi mua trà sữa, để chúng tôi đứng đợi.
Hai chúng tôi đứng nói chuyện câu được câu không với nhau cho đỡ ngại.
Tống Quân Diệc nhắc tôi: "À đúng rồi, kẹp tóc của em hình như hơi lệch."
"Hả, lệch à?" Tôi đưa tay lên sờ, sờ thấy chiếc kẹp tóc rơi xuống tai.
Đang loay hoay chỉnh lại kẹp tóc, tôi quay đầu lại thì bỗng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Đôi chân dài miên man, dáng đi ngay ngắn, chiếc áo khoác phi công mỏng khoác hờ trên người, toát lên khí chất hơn người.
Sao lại trùng hợp như vậy chứ!
Tôi vội vàng quay người, bước đến trước mặt Tống Quân Diệc, định bụng mượn anh ta che chắn cho mình.
Trong lòng tôi thầm cầu nguyện: "Không nhìn thấy tôi, không nhìn thấy tôi..."
"Trần Vị Tuyết."
Giọng nói của Tạ Lễ vang lên khiến tim tôi đập thịch một cái.
Bước chân quen thuộc dừng lại ngay phía sau tôi.
Giọng nói trầm ấm của anh ấy vang lên gần trong gang tấc: "Bạn nhỏ này sao không chào hỏi người ta vậy?"
Đúng là nghiệp chướng!
Tôi đành phải quay người lại, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra: "Ơ kìa, anh Tạ Lễ, trùng hợp thật đấy."
Anh ấy liếc nhìn Tống Quân Diệc, đôi mắt đẹp hơi nheo lại: "Khá là trùng hợp, hai người vừa đi đâu đấy?"
Có lẽ là do khí chất nghiêm nghị của Tạ Lễ khiến Tống Quân Diệc không tự chủ được mà trả lời: "Chúng tôi vừa đi xem phim mới công chiếu "Vì em mà rung động" ."
Ôi trời ơi, đến tên phim cũng khai ra luôn!
Bộ phim này chính là bộ phim mà lần trước Tạ Lễ nói muốn mời tôi đi xem đấy.
Lúc này, Lâm Tinh quay lại. Cô ấy nhanh chóng nắm bắt tình hình, kéo tay Tống Quân Diệc định chuồn lẹ.
Nhưng Tống Quân Diệc lại đứng im tại chỗ: "Này, khoan đã, anh còn chưa kết bạn Wechat với Vị Tuyết mà."
Lâm Tinh ra sức kéo anh ta đi: "Ôi chao, đi thôi đi thôi, Wechat thì lát nữa em gửi cho anh. Tuyết Tuyết, hai người cứ từ từ trò chuyện nhé, bọn tớ còn có chút việc."
Thế là tôi và Tạ Lễ bị bỏ lại.
Tôi cố gắng làm dịu bầu không khí: "Tạ Lễ, anh cũng đến xem phim à?"
Tạ Lễ "ừm" một tiếng rồi hỏi tôi: "Cậu con trai vừa nãy là ai vậy?"
Tôi cúi đầu nhìn tà váy, thành thật trả lời: "Bạn mới quen của em ạ."
"Bạn?"
"Vâng."
"Mấy hôm trước nói với anh bận tối mắt tối mũi không rảnh," anh ấy cụp mắt xuống: "quay đầu lại thì ăn mặc đẹp như vậy, đi xem phim với chàng trai mới quen?"
Ăn mặc đẹp như vậy...
Sao anh ấy lại chú ý đến chuyện đó nhỉ?
Không hiểu sao tâm trạng tôi bỗng nhiên tốt lên.
"Em chỉ là," tôi vội vàng bịa ra lý do: "đột nhiên lại rảnh thôi."
"Em không muốn xem phim cùng anh đến vậy sao?"