Kiều Phi Bị Tráo Đổi

Chương 188: Tiêu Thái Hậu Hoàng



Mạc Hi năm thứ 16, Thần vương Mạc Ảnh Quân anh dũng thiện chiến dành chiến thắng nơi biên giới, Giang Sơn thống nhất. Thần vương Mạc Ảnh Quân lên triều tuyên bố, sau ba năm quan sát Mạc Phong Thành luận tính tình hay tài hoa đều xứng đáng với vị trí quân chủ. Mạc Phong Nhiên phong làm Nhiếp chính Vương giúp đỡ Mạc Phong Thành ổn định Giang Sơn. Lãnh thổ Mạc Hi chỉ vừa thống nhất có rất nhiều việc phải giải quyết, Mạc Phong Nhiên cũng không định quẳng hết cho Mạc Phong Thành. Mạc Phong Thành không thấy ấm ức việc phải chia quyền lực cho Mạc Phong Nhiên, vì hắn cũng biết với năng lực hiện tại của mình cũng không thể đảm đương nổi.

Sau khi Mạc Phong Thành lên ngôi, đổi niên hiệu thành An Nguyệt sau đó phong Đức phi làm Thái Hậu. An Nguyệt quốc năm thứ nhất Hoàng đế phong hiệu cho Tứ Vương gia là Túc, ban đất phong phía Bắc. Ngũ Vương gia ban phong hiệu Lăng, ban đất phong phía Tây nam cũng là Hải Quốc vừa được chính Mạc Phong Tụ dành lấy. Người cuối cùng được ban phong hiệu là Mạc Phong Dương, Đan Dương Vương hiện vẫn được giữ ở Kinh thành chưa có đất phong, Mạc Phong Nhiên nói Mạc Phong Dương vẫn còn quá non trẻ nên chưa cần đất phong vội.

Mạc Phong Thành tới tìm Mạc Phong Nhiên nói: “Hôm nay đệ đã hỏi hoàng thúc nên xử trí phế để ra sao!”

“Hoàng thúc nói thế nào?”

“Hoàng thúc nói đem hắn tới Ngọc Giác Tự, để hắn xuống tóc làm sư. Dưới chân núi có một thôn trang sau này hậu sự của thôn trang đó sẽ do Mạc Phong Tức giải quyết, chính hắn sẽ phải tự tay chôn cất những thi thể ấy! Cho tới khi nào bằng với số người đã chết do hắn giết thì thôi. Thi thể đầu tiên mà Mạc Phong Tức phải chôn cất là thê tử của hắn.” Mạc Phong Thành nói tới đây cũng có chút cảm khái, cách làm này đúng là làm cho người ta không biết phải nói gì. Mạc Ảnh Quân cũng có nói, trừ khi là chết già hoặc bệnh không thể chữa, còn lại không được để Mạc Phong Tức chết.

Mạc Phong Nhiên cười lớn, quả nhiên là Mạc Ảnh Quân. Hắn mà đi theo lẽ thường thì có lẽ Mạc Phong Nhiên sẽ bất ngờ, nhưng Mạc Phong Nhiên không biết đây là do Thời Quân Dao đề nghị. “Ngọc Giác Tự nơi đó, tới rồi sẽ biết ác mộng không nằm ở địa ngục.



Mạc Phong Thành trầm mặc nhìn Mạc Phong Nhiên, Mạc Phong Nhiên im lặng một lúc liền bình thường trở lại, cảm giác ưu thương cũng biến mất. “Bệ hạ đừng nhìn ta như thế, ta không sao...”

Chuông lệnh của Thọ Khang Cung vang lên, hai người nhìn nhau. Bên ngoài tiếng công công vang lanh lảnh: “Thái Hoàng Thái Hậu Hoàng!”

Mạc Phong Thành gọi người vào hỏi: “Chết như thế nào?”

“Hồi bẩm bệ hạ, Thái Hoàng Thái Hậu tự bóp cổ mình các nô tỳ ngăn lại không được!”

Tự bóp cổ mình đến chết. Mạc Phong Thành và Mạc Phong Nhiên nhìn nhau trong mắt hai người có chút ngỡ ngàng.

Mạc Phong Thành im lặng một lát, sau đó ban ý chỉ: “Theo phân lệ an táng, quốc tang ba ngày!” Kết cục của Thái Hậu cũng còn tốt hơn khối người, so với những gì bà ta làm với Tiêu gia, chết như thế vẫn còn quá nhẹ nhàng. Nhưng làm phận con cháu có những điều không thể không làm. Tiêu Thái Hậu một đời làm không biết bao nhiêu chuyện xấu, tới cuối đời cô độc mà rời khỏi nhân thế bằng một cách đau đớn nhất. Hoàng gia lãnh bạc nhưng không phải ai cũng tàn nhẫn như Tiêu Thái Hậu, tới cuối cùng bà ấy cũng không thể gặp Mạc Ảnh Quân một lần trước khi nhắm mắt, liệu bà ấy có từng hối hận hay tỉnh mộng giữa đêm mà nghĩ về những gì mình đã gây ra hay không?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv