Nhã Hân rửa bát xong cô bưng một đĩa trái cây ra ngoài. Cô ngồi đối diện với Tư Dạ Hoằng
Thật sự cô rất cảm kích anh đã giúp đỡ mình nhiều như vậy mà cô lại chưa giúp đỡ anh được việc gì.
“Rất cảm ơn anh!”
“Đây đã là lần thứ bao nhiêu em cảm ơn tôi rồi! Tôi cũng không phải là giúp đỡ em không, không phải vừa rồi em mời tôi một bữa cơm rồi vòn gì xem nhue chúng ta huề nhau. Nên từ nay em đừng cảm ơn tôi nữa” Tư Dạ Hoằng
“Dù sao cũng không thể như thế được, chỉ một bữa cơm nhỏ làm sao chúng ta lại thành huề nhau được. Tiền nhà và tiền phí dịch vụ khi nào tôi đi làm kiếm được tiền sẽ trả lại cho anh sau.”
Tư Dạ Hoằng thật ra rất thích cô gái này, từ khi gặp cô ở trên đường anh đã khẳng định nhất định phải theo đuổi cô cho bằng được. Nhưng khi biết cô là vợ của Thương Ngạn Thần lại là người anh em thân thiết nhất với anh thì lúc đấy anh hoàn toàn sụp đổ dường như không tin đấy là sự thật.
Nhưng sau khi biết tin cô và Thương Ngạn Thần ly hôn thì dường như anh lại thấy mình có một tia cơ hội theo đuổi lại cô từ đầu. Anh không cần biết quá khứ của cô ra sao không cần biết mối quan hệ giữ cô và Thương Ngạn Thần như thế nào, anh chỉ cần biết hiện tại anh là trai chưa vợ và cô là gái chưa chồng thì anh vẫn có cơ hội theo đuổi cô.
Tư Dạ Hoằng nhìn biểu cảm trên khuôn mặt Nhã Hân thì trông cô rất kiên định, dường như cô không muốn nợ ân tình của người khác. Nên anh cunhx đành gật đầu đồng ý. Thật ra chỉ là một số tiền nhỏ đối với anh, nhưng đối với Nhã Hân thì đó là một số tiền rất lớn.
“Được vậy khi nào em kiếm được tiền thì lúc đấy trả tôi cũng được!”
Hai người ngồi nói chuyện được một lúc thì tiếng chuông điện thoại của Tư Dạ Hoằng vang lên. Anh đi nghe điện thoại thì công ty của anh đang có việc gấp cần anh về xử lý.
Tư Dạ Hoằng thật sự không muốn đi chút nào vì tại ba của anh gọi về nên bắt buộc anh phải về. Nhã Hân cũng ra cửa tiễn anh.
Sau khi Tư Dạ Hoằng rời đi thì Nhã Hân một mình ở lại căn nhà mới. Chưa được bao lâu thì điện thoại cô lại reo lên. Cầm điện thoại lên thì mới biết là bạn thân của cô Lý Tử Tử gọi đến
“Alo! Nhã Hân tại sao cậu lại muốn chuyển trường vậy! Hôm nay mình đến lớp không thấy cậu đi học lên hỏi thầy thì mới biết là cậu đã chuyển trường!”
“Mình có một số việc cần phải chuyển đi nên không kịp nói cho cậu biết. Mình xin lỗi!”
“Gì chứ! Mình với cậu là bạn bè bao lâu nay mà cậu chuyển trường lại không hề báo trước với mình!”
Nhã Hân ở đầu dây điện thoại vì vô cùng cảm thấy áy náy khi không gọi điện báo với cô trước “Tại mình bận nhiều việc quá nên không kịp báo trước với cậu!”
Lý Tử Tử nhận thấy Nhã Hân dường như có điều gì đấy giấu cô
“Vậy cậu nói đi tại sao cậu lại chuyển trường”
Nhã Hân cũng không muốn giấu diếm gì với Lý Tử Tử lên cô kể hết mọi chuyện cho cô nghe
“…mình và Thương Ngạn Thần ly hồn rồi, nên không muốn sống chung một thành phố với anh ta nữa mà mình đã chọn rời đi để bắt đầu một cuộc sống mới!”
Lý Tử Tử sốc “Cái gì cậu và anh ta ly hôn rồi!”
“…”
“Vậy cậu giờ thế nào rồi vẫn ổn chứ?”
“Mình vẫn ổn! Hiện tại thì mình sống rất tốt ở thành phố Bắc Kinh và mình cũng định nhập học ở đây luôn. Với lại mình muốn nhờ cậu giúp mình một chuyện”
“Chuyện gì? Nếu mình giúp được thì cậu cứ nói”
“Cậu đừng để cho ai biết là mình đã chuyển đi đâu và chuyển trường nào được không? Không phải nhà cậu quen biết hiệu trưởng trường sao, cậu giúp mình chuyện này đi!”
Lý Tử Tử trả lời “Biết rồi! Vậy khi nào mình có thời gian rảnh sẽ bay sang Bắc Kinh chơi với cậu!”
“Cảm ơn cậu nhiều nha Tử Tử”
“Thấy gớm quá đi! Thôi mình có việc rồi, mình cúp máy trước đây. Bye bye!”
Nói chuyện xong với Lý Tử Tử thì cũng đã đến chiều. Nhã Hân nhanh chóng bắt một chiếc xa taxi đến trường mới để nhập học. Sau khi làm thủ tục xong xuôi thì sang tuần sau là cô có thể bắt đầu đi học tại ngôi trường mới này. Nhã Hân về đến nhà thì trời cũng vẫn còn sớm…
Thời gian còn lại Nhã Hân mở máy tính ra tìm một công việc cho mình. Bây giờ cô chỉ còn một mình nên cái gì cũng phải tự lập, càng không thể nhờ Tư Dạ Hoằng giúp mình mãi được.
Sau một hồi tra tìm công việc thì cô cũng chọn được một công việc phù hợp. Đó là cô sẽ tự mở quán bán hoa. Số tiền mà cô có bây giờ cũng không có nhiều nhưng đủ để mở quán nhỏ.
Sau một hồi xem xét tỉ mỉ thì Nhã Hân quyết định mình sẽ tự trồng hoa trong vườn rồi đem ra ngoài bán bán.
Cũng may hồi trưa đi siêu thị với Tư Dạ Hoằng cô đã mua được mấy giống hoa.
Nhã Hân đi ra vườn một mình dọn lại khu đất trong vườn rồi tự tay gieo những hạt giống. Phần đất trồng cũng khá lớn nên cô chia ra hai phần trồng hoa, một phần còn lại thì trồng những loại rau củ quả khác nhau.