"Chờ chút... Lúc nãy rõ ràng mày đã nói là lần này không có đạn bình luận mà." Lâm Phưởng nói, trong ánh mắt hiện ra chút khó hiểu.
[Đúng vậy. Nhưng ý tôi là trước mặt các bạn không có, chứ không phải không tồn tại. Thực ra trận chung kết này vẫn livestream như bình thường. Đây là chỉ chút thủ đoạn để đảm bảo tính công bằng của trận này mà thôi.]
"Chủ kênh biết đang livestream thì mới gọi là livestream. Nếu chủ kênh không biết thì gọi là quay lén đó!" Dịch Văn Văn bĩu môi, phàn nàn.
Đoàn tàu không trả lời. Dường như nó biết rằng câu trả lời tốt nhất lúc này là giả vờ câm điếc nên đã quyết định im lặng.
"Vậy là tất cả chúng ta vẫn luôn ở trong phòng livestream. Thế bây giờ cũng vậy à?" Biết rõ sẽ chẳng nhận được lời xin lỗi hay bồi thường nào từ đoàn tàu nên Tống Dục không xoáy vào chuyện này nữa mà đưa ra một câu hỏi liên quan nhất có thể.
[Không. Trận chung kết kết thúc thì livestream cũng kết thúc. Điểm này vẫn giống như trước kia. Mong các bạn yên tâm.]
[Chỉ là tôi nghĩ rằng thay vì tự mình tổng kết lại toàn bộ quá trình, tốt hơn hết các bạn nên dựa vào bình luận để tìm hiểu, như vậy sẽ nhanh hơn, cũng trực quan hơn. Và vì đây là trận chung kết có thể nói là hiếm có nên khán giả tham gia rất nhiều, cũng vô cùng nhiệt tình, tất cả mọi người đều nhận được nhiều phần thưởng hơn bình thường. Lát nữa các bạn có thể tới cổng giao dịch để kiểm tra.]
Tới đây, nhóm người liếc mắt nhìn nhau. Cảm thấy xem bình luận cũng chẳng có gì là không ổn, vậy nên tất cả đều gật đầu đồng ý.
Khoảng hơn mười giây sau, một loạt những dòng chữ màu đỏ nhảy ra trước mặt mọi người. Câu này vừa hiện ra đã bị một câu khác đẩy lên, sóng sau xô sóng trước, sóng sau lại biến thành sóng trước. Tốc độ "đạn" bay nhanh đến mức khiến người ta khó mà tưởng tượng được.
[01: Quá trời quá đất! May mà tôi không thoát ra. Đợi lâu quá trời, cuối cùng cũng được gửi bình luận đi rồi!]
[45: Đây rồi! Phải khen Tô Úy liền luôn! Giỏi lắm!]
[39: Đường Đường! Mama tới rồi!]
[44: Đường Đường! Anh trai tới rồi!]
[23: Hai người lầu trên có tính kết hôn không? Tôi thấy hai người còn đẹp đôi hơn cả Tiểu Phó với Sói Điên đó.]
[18: ??? Số 23 bị làm sao đấy??? Cp nhà tôi đẹp đôi nhất quả đất nhé!]
[12: Hôm nay nữ thần Miêu Anh của tôi cũng ngầu y chang thường ngày! Tiện đây, chúc cả nhà buổi tối vui vẻ~]
[05: Nhanh quá đi... Không ngờ mới đó mà đã kết thúc rồi. Cứ như là vừa mới chỉ xem được có vài buổi livestream thôi ấy, chưa có đã nữa QAQ]
[50: Sau này không còn được thấy Sói Điên nữa rồi. Haiz... Sao chưa thấy số 11 ngoi lên nhỉ? Có khi nào là buồn đến đơ người luôn rồi không?]
[19: Không, số 11 chạy rồi. Chắc là không chịu được việc Sói Điên có người yêu...]
[35: Hahahaaa...! Lý do quái quỷ gì vậy?]
[47: Ê, hình như ngày trước tên đó cũng từng phàn nàn rằng trong livestream thần quái mà lại đi nói chuyện yêu đương rất là không có đạo đức nghề nghiệp đó. Xem ra ông anh số 11 đúng là fan only của thần quái dị linh, mục đích duy nhất xem livestream là để xem người giết quỷ, quỷ giết người, giết, giết, giết!]
[52: Thôi vào chuyện chính đi. Mở bình luận là để chúng ta giúp người chơi hiểu rõ tình hình đúng không?]
Phó Kỳ Đường nhớ khán giả số 52 này. Anh ta luôn nổi tiếng với khả năng soi mói chuyên nghiệp và lập luận hợp lý trong số các khán giả, nhưng Phó Kỳ Đường cho rằng anh ta rất được, thậm chí còn rất đáng yêu.
Phát ngôn của số 52 quả nhiên đã khiến mọi người dậy sóng. Những khán giả khác thi nhau phàn nàn, rằng đây đã là buổi phát sóng cuối cùng rồi, nắm bắt cơ hội gửi lời chào tạm biệt với những người chơi mình yêu thích mới là chuyện chính. Nhưng số 52 chẳng hề quan tâm, dựa vào tốc độ đánh máy đáng sợ của bản thân mà nhập từng đoạn, từng đoạn văn bản giải thích tình hình cho người chơi, nhất thời chiếm sóng.
Dựa vào những gì số 52 thuật lại, cuối cùng những người chơi khác cũng hiểu được đầu đuôi ngọn ngành của nơi gọi là thế giới ảo ảo thật thật.
[52: Tiện đây, nếu vòng này có bầu MVP thì tôi sẽ bầu cho Tô Úy.]
[52: Hết.]
[60: Số 52 làm tốt lắm! Lần sau đừng làm nữa nhé.]
[34: Tán thành! Mong rằng trên đời này sẽ không còn mấy tên thanh niên nghiêm túc nữa. Cầu_nguyện_jpg.]
[22: Tuy vậy nhưng tôi thấy số 52 rất được mà. Tuy tôi thích hóng hớt nhưng dù sao thì vẫn nên có một khán giả nghiêm túc theo dõi nội dung buổi livestream chứ.]
[39: Đồng ý+1. Nhưng nếu anh ta khen Đường Đường nhiều hơn thì tôi sẽ thích anh ta hơn đó.]
[10: Lầu trên đúng là... Hahaha...]
[26: Vậy thì kỳ livestream lần này tới đây là kết thúc. Phòng livestream tàu Vô Hạn Hiệu số G0101 sẽ chính thức đóng lại sau ba mươi giây nữa. Cảm ơn sự tham gia và đồng hành của các bạn. Chúc các bạn một ngày tốt lành!]
Khu bình luận trước mắt ngừng lại một giây. Sau đó, những làn đạn bình luận lại bay vút như sóng trào.
[03: Tạm biệt!]
[46: Tạm biệt mọi người! Kỳ livestream này xem đã lắm luôn. Hi vọng lần sau vẫn còn được gặp lại!]
[51: Hi vọng có cơ hội được xem livestream cùng với Sói Điên.]
[48: Hi vọng có cơ hội được xem livestream cùng với Đường Đường.]
[39: ? Ghét ghê! Lầu trên thế mà lại nhanh tay hơn tui!]
[43: Tạm biệt! Tạm biệt! Tạm biệt! Tạm biệt mọi người nha!]
Sau khi dòng bình luận cuối cùng biến mất, livestream chính thức kết thúc.
Có vẻ như đã nhìn thấy được nội dung đặc sắc nào đó nên mọi người trong toa số 0 đều đồng loạt im lặng.
Lúc này, Cung Tử Quận đột nhiên bật cười thành tiếng. Hắn ngả người ra sau, cho đến khi hoàn toàn tựa trên lưng ghế với một tư thế vô cùng thoải mái mới không nhanh không chậm mà lên tiếng.
"Nói đi. Bản chất của đoàn tàu là gì?"
Hắn nói như thể mình chẳng thèm quan tâm nhưng thực tế, đôi mắt hắn lại đang nhìn chằm chằm vào chiếc màn hình màu xanh phía đối diện.
[Được.]
Dòng chữ lập tức hiện ra, tựa như đã chuẩn bị rất lâu cho thời khắc này, cuối cùng cũng có thể thể hiện ra.
[Dựa trên những quy tắc liên quan, hiện tại quản trị viên số A354726 sẽ thông báo với những người chơi đã thông quan thành công của tàu cao tốc Vô Hạn Hiệu số hiệu G0101 về chân tướng của đoàn tàu.]
Tất cả mọi người đều sửng sốt, bầu không khí lập tức trở nên trang nghiêm hẳn.
Trên màn hình hiện ra một dòng chữ mới.
[Đây là một bài kiểm tra liên quan tới sự tồn tại và duy trì của nền văn minh.]
Những người chơi đã từng âm thầm suy đoán về bản chất của đoàn tàu, đưa ra các loại kết quả, cuối cùng nhất trí cho rằng nó rất có khả năng là một sản phẩm giải trí đến từ một nền văn minh còn cao cấp hơn cả trái đất. Nó tồn tại dưới dạng một đoàn tàu cao tốc, chọn một vài người xui xẻo, dùng sinh mạng của những người này để làm thú vui cho những khán giả xem livestream. Sự sống và cái chết, máu và nước mắt, đấu tranh và đau khổ của người chơi chỉ là một liều gia vị để đổi lấy một vài lời câu bình luận nhảm nhí. Sau đó, họ sẽ bị lãng quên và hoàn toàn lạc vào vũng lầy thời gian, bị số phận nghiền nát thành bột. Nhưng chẳng ai ngờ được đáp án thực sự lại là như vậy.
Phó Kỳ Đường nghiêng đầu, quả nhiên nhận thấy được một suy nghĩ tương tự mình qua ánh mắt của Cung Tử Quận. Cả hai đều đồng thời nhớ về câu nói mà số 26 đã lỡ lời lúc phó bản Dạ dày của quỷ kết thúc. Nó nói "Cảm ơn bạn đã chiến đầu và kiên trì tới hiện tại vì thế giới Văn Minh(*)". Chính câu này đã khiến Cung Tử Quận, người lúc ấy đang chìm trong đau khổ, nắm bắt được dấu vết của loài người ẩn giấu trong cỗ máy lạnh lẽo, sau đó có được cơ hội hợp tác với tàu. Vì vậy, khi thấy số 26 mượn danh tính của đoàn tàu để thú nhận rằng bản chất của đoàn tàu thực chất là một bài kiểm tra liên quan tới sự tồn tại và duy trì của nền văn minh thế giới(*), mặc dù họ có ngạc nhiên nhưng cũng quá ngạc nhiên.
(*)Cái này tác giả ghi là 文明世界. Như các đã biết (hoặc không) thì mình chưa đọc hết truyện mà là đọc đến đâu dịch đến đấy như mình thì ban đầu mình đã hiểu sai ý tác giả và dịch nó thành "Thế giới Văn Minh". Nhưng đến đoạn này thì chính xác của nó thì phải là "nền văn minh thế giới". Tuy nhiên, mình xin phép được giữ nguyên bản dịch vì có thể đây cũng là dụng ý sâu xa của tác giả khi không dùng cụm từ "世界文明 - chuẩn xác nghĩa của nền văn minh thế giới" mà lại viết là "文明世界 - một từ đa nghĩa".
Lý Lan lộ vẻ kinh ngạc. Có thế nào cô cũng không ngờ được những từ ngữ dường như chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng lại có ngày liên quan tới mình.
Cô nói: "Bài kiểm tra... Liên quan tới sự tồn tại và duy trì của nền văn minh? Ý mày là những gì bọn tao trải qua là một bài kiểm tra, mà kết quả kiểm tra liên quan tới nền văn mình... Ờm... Chắc là nền văn minh địa cầu đúng không? Bởi vì những người ngồi ở đây đều là người Trái Đất. Tóm lại là liên quan tới việc liệu nó có thể tồn tại tiếp được không, đúng không?"
[Về cơ bản là đúng.]
[Nhưng mà không phải nền văn minh địa cầu. Nói chính xác hơn là nền văn minh nhân loại.]
Đoàn tàu trả lời. Sau đó, một dòng chữ mới lại hiện lên trên màn hình.
[Nền văn minh nhân loại chỉ là thành phần chính của trái đất trong thời kỳ hiện nay. Những nền văn minh đã ra đời trên trái đất rộng lớn như biển sao, ngay cả hiện tại, ngoài kia còn tồn tại rất nhiều nền văn minh khác.]
"Trên trái đất vẫn còn có nền văn minh khác?" Ba Viên kinh ngạc. ngẫm nghĩ chốc lát, anh ta quyết đoán nói: "Tôi đoán là cá heo! Người ta vẫn bảo là cá heo vô cùng thông minh còn gì. Có một bộ phim, không biết mọi người từng xem chưa, mở đầu là việc cá heo dự cảm được sắp tới tận thế rồi, thế nên đã tháo chạy suốt cả đêm."
"Ôi Béo ơi! Anh đừng có chọc đũa vào bàn hội nghị!" Dịch Văn Văn nói. Cô hào hứng hỏi: "Còn có nền văn minh nào tồn tại song song với nền văn minh nhân loại vậy?"
[Tôi không thể nói.]
[Chuyện này thì con người các bạn cần phải tự tìm hiểu.]
Đoàn tàu mau chóng kéo chủ đề về, tiếp tục giải thích.
[Trong quá trình phát triển, nền văn minh nào cũng sẽ phạm phải sai lầm. Tuy nhiên, tổng lượng tài nguyên trong vũ trụ là có hạn. Để tránh sự lãng phí quá mức và không hiệu quả, quy luật tối cao của vũ trụ sẽ cho mỗi nền văn minh được sai sót một lượng nhất định, tùy theo những đặc điểm khác nhau của nó. Trong phạm vi này, mọi sai lầm mắc phải trong quá trình phát triển của nền văn minh đều có thể được tha thứ. Một khi sai sót tích tụ đến mức cảnh báo và giới hạn cho phép sai sót không đủ, quy luật tối cao của vũ trụ sẽ nhận được sự nhắc nhở, kết quả là kích hoạt cơ chế kiểm tra đánh giá.]
Phó Kỳ Đường tặc lưỡi, trầm ngâm nói: "Giống như một bể chứa nước vậy. Nếu trái đất... Không, nếu nền văn minh nhân loại được coi là một bể cá lớn, thì lượng sai sót được phép sẽ tương đương với một bể nước nhỏ ở bên ngoài. Những sai lầm mà nền văn minh nhân loại mắc phải trong quá trình phát triển, bất kể là ô nhiễm môi trường, hiểm họa sinh học hay là tàn sát đồng loại hay các giống loài khác, tất cả đều như đang đổ nước bẩn vào bể nước nhỏ này. Còn cái gọi là quy luật tối cao của vũ trụ thì giống như người nuôi cá. Khi bể nhỏ chứa nước bẩn sắp trào thì người nuôi cá sẽ nhận được cảnh báo, tiến hành kiểm tra, đánh giá về những kẻ tạo ra nước bẩn, xem xét về giá trị của bọn họ, phán đoán xem liệu bọn họ có nên được tiếp tục tồn tại hay không. Phương pháp đánh giá chính là chọn bừa một vài con cá thả vào trong bể nước nhỏ, để bọn họ thể hiện giá trị của bản thân trong sự sai sót thuần túy. Nếu thông qua thì người nuôi cá sẽ tăng thể tích của chiếc bể nhỏ lên, những con cá trong bể cá có thể được sống tiếp. Còn nếu như không qua được thì..." Phó Kỳ Đường mỉm cười, nói tiếp: "Bể cá sẽ bị phá bỏ. Dù sao thì trong vũ trụ bao la cũng có rất nhiều những bể cá tương tự như vậy."
[Một ẩn dụ rất sống động, nhưng có một điều cần phải sửa lại: Quy luật tối cao của vũ trụ không phải người nuôi cá. Đó là tổng hợp ý chí của vũ trụ, là năng lượng căn bản nhất của vũ trụ. Từ khi bị phát hiện ra cho tới nay, nó vẫn luôn được vận hành theo một quy tắc nào đó mà chưa ai khám phá ra được. Nó không có bất kỳ tính chủ quan nào.]
[Nó là khởi đầu của vũ trụ và vô vàn thế giới, cũng là điểm kết của vạn sự, vạn vật và toàn bộ sinh linh.]
Lâm Phưởng như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, nói: "Nếu vậy nghĩa là chúng tôi là những con cá bị chọn bừa đó... Nếu chúng tôi thất bại, không vượt qua được trận chung kết thì lẽ nào nền văn minh nhân loại coi như xong đời?"
Cung Tử Quận cười khẩy, nói: "Ai bảo anh là một lần nó chỉ chọn một đàn cá chứ? Làm thí nghiệm thì sẽ phải thiết lập nhóm kiểm soát, huống hồ là đánh giá cả một nền văn minh."
Hắn vừa nói xong, Dịch Văn Văn bỗng vỗ tay cái bốp, nói: "A! Đúng rồi! Em nhớ ra rồi! Lúc trước ở bệnh viện Bình An, các khán giả có nhắc tới một cái tên, nói đội trưởng của họ là gì ấy nhỉ..."
"Phó bản Ngôi làng chết chóc. Người đó tên là Akadulla, một cái tên phổ biến ở Ả Rập." Phó Kỳ Đường bổ sung.
Tống Dục đẩy mắt kính. Lần nhóm mấy người Phó Kỳ Đường vào Bệnh viện Bình An, anh ta, Miêu Anh và Tô Úy vào Khu vui chơi tĩnh lặng nên hoàn toàn không biết gì về chuyện này.
Anh ta nói: "Vậy là khi sai sót đạt mức cảnh báo thì những tồn tại tựa như đoàn tàu sẽ xuất hiện ở khắp nơi trên thế giới, chỉ có điều là hình thức không cố định, có thể là dạng tàu lửa hoặc máy bay, cũng có thể là bệnh viện hay siêu thị. Đa số những người bị chọn trở thành người chơi sẽ đại biểu cho nền văn minh nhân loại để tiếp nhận đánh giá."
[Đúng là như vậy.]
"Vậy có nghĩa là vẫn còn những đội nhóm khác đang trong quá trình đánh giá. Vậy thì tóm lại là có tới bao nhiêu đội nhóm?" Miêu Anh hỏi.
Đoàn tàu do dự, như là đang xem xét xem có thể trả lời câu hỏi này hay không. Vài giây sau, một hàng chữ mới hiện ra.
[Ngoại trừ các bạn thì vẫn còn hai nhóm nữa. Bốn nhóm trước đó đều đã thất bại. Bảy đội còn lại sẽ không bắt đầu cho đến khi vòng đầu tiên kết thúc.]
Lâm Phưởng ngẫm nghĩ chốc lát rồi nói: "Tổng cộng hai vòng, mỗi vòng bảy đội nhóm. Con số này là dựa theo bảy lục địa đúng không? Nhưng mà trong số đó có đội thành công, có đội thất bại. Vậy thì dựa vào đâu để đánh giá cuối cùng nền văn minh nhân loại sẽ vượt qua được kiểm tra?"
[Hệ thống điểm sinh tồn.]
[Qua quá trình kiểm tra đánh giá, tất cả hành vi của người chơi đều sẽ được tính điểm. Sau khi kết thúc, quy luật tối cao của vũ trụ sẽ thống kê số điểm này lại, nếu cao hơn mốc điểm nền văn minh được tiếp tục tồn tại thì coi như thành công.]
Câu trả lời này không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng nó lại chứa đựng một sự lạnh lùng tới khắc nghiệt.
"Đúng là nghiệt ngã mà." Trần Thương không nhịn được mà cảm thán.
"Chẳng phải điều đó có nghĩa là dù chúng ta vượt ải thành công, nhưng nếu tổng điểm cuối cùng vẫn không đạt chuẩn, không đủ để vượt qua cái gọi là ngưỡng tối thiểu để duy trì nền văn minh, thì nền văn minh nhân loại vẫn phải đối mặt với sự hủy diệt sao... Thật là vô lý quá đi!" Ba Viên nói.
[Đúng vậy. Nhưng các bạn cũng không cần quá lo lắng. Quy luật tối cao của vũ trụ luôn hướng tới tích cực. Trong các đánh giá trước đây, có rất nhiều trường hợp tất cả các đội đều thất bại, nhưng cuối cùng tổng số điểm vẫn đạt tiêu chuẩn nên nền văn minh vẫn được tồn tại tiếp. Vì thế, khả năng mà bạn vừa nhắc tới chỉ là trường hợp thiểu số.]
[Nền văn minh cuối cùng đã bị loại bỏ vì điểm số quá thấp có niên đại từ hai mươi lăm năm vũ trụ trước. Có lẽ điều này có thể xua tan mối lo ngại của bạn.]
Tô Úy gãi đầu, hỏi: "Năm vũ trụ này chắc là không giống với "năm" mà bình thường chúng ta vẫn nói đâu nhỉ. Đơn vị tính thời gian mới à?"
"Đây là thời gian để hệ mặt trời quay quanh trung tâm dải ngân hà. Một năm vũ trụ xấp xỉ từ 22,5 tỷ đến 2,5 tỷ năm trái đất."
Cung Tử Quận đột nhiên lên tiếng. Nói xong, hắn còn liếc nhìn Phó Kỳ Đường, tựa như một cậu học sinh vừa trả lời đúng câu hỏi đang chờ được giáo viên khen ngợi.
Thầy Phó đương nhiên là phải tuyên dương hắn rồi. Anh không hề khách khí mà xoa đầu hắn, nói: "Giỏi lắm!"
Cung Tử Quận nhướng mày, bất mãn nói: "Mỗi vậy thôi à?"
Nợ nhiều thì không lo, chấy nhiều thì không ngứa, Phó Kỳ Đương dứt khóa huơ tay, nói: "Quy tắc cũ, ghi nợ."
Dịch Văn Văn tính nhẩm, nhất thời thở phào một hơi, cười híp mắt nói: "Tính ra thì hai mươi lăm vũ trụ chí ít cũng đã 5,6 tỷ năm. Thế thì không có vấn đề gì rồi."
[Được.Vậy tiếp theo hãy cùng xem thưởng vượt ải là gì nhé.]