[Hệ Thống] Công Lược Nam Chủ

Chương 69:Baby Đừng Chạy ( 9 )



Cô phỏng đoán cái tên mặt lạnh kia chắc khoảng chừng 15 hay là 16 tuổi gì đó, gương mặt tuy vẫn còn non nớt, nhưng những đường nét nam tính đã lộ rõ, đôi môi mỏng tang trông càng quyến rũ.

Cô được ngồi phía sau xe cũng là ngồi cạnh hắn, bác tài xế cũng bắt đầu khởi động xe chạy đi, chiếc xe lao nhanh trên đường, bầu không gian im ắng đến đáng sợ.

Ọc…ọc…ọc !!!

Nó phá tan đi sự im lặng vốn có, Tử Nhiên cô đỏ mặt xấu hổ, dù sao cô cũng mắc cở a…, Bác tài xế thấy thế cũng cười cười lấy từ trong khay xe ra một hộp bánh đưa cho cô.

Cô cũng không ngần ngại mà lập tức nhận lấy, lắp đầy cái bụng nhỏ này rồi tính sau, hai cái má phúng phím ngốn nghiến không tiếc thương mà căng đầy, đôi nhỏ chúm chím chóp chép nhìn rất cute.

Lúc này tình cờ Luân Dật hắn quay mặt nhìn qua, tất cả cử chỉ của cô điều thu vào tầm mắt của hắn, ngay lập tức trong đầu hắn hiện ra hình ảnh một con mèo nhỏ đang ăn.

Cũng không tồi…

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

" Ông ơi…cho cháu xuống đây được rồi ạ…".Đôi mắt to tròn cô như phát sáng rực lên, cuối cùng về được nhà.

" Vậy à !!! cháu chờ ông một chút…".Ông ấy quay đầu xe lại bước xuống mở cửa xe cho cô.

" Dạ cháu cảm ơn ông nhiều ạ…".Cô cúi đầu ngoan ngoãn cảm ơn ông ấy, cô là cô bé ngoan nhá, phải biết cảm ơn người lớn khi giúp đỡ mình.

Nếu mà có tiểu hệ thống ở đây chắc nó lại cà khịa cô nữa đây mà, cô diễn vai bé gái ngoan ngoãn đáng yêu cũng đạt phết, chắc làm xong nhiệm vụ này lại đạt được danh hiệu Ảnh Hậu luôn quá.

Cô vui vẻ chạy vào nhà…sắp được ăn no ngủ ngon rồi, chỉ có Mommi hờ của cô là tốt nhất, cô chạy nhảy bước đi không hay biết có một ánh mắt âm trầm nhìn mình.

Nhìn cô bé đã đi khuất chiếc xe cũng lăn bánh chạy đi, còn Tử Nhiên cô vừa bước vào cửa đã bị ánh mắt thăm dò của người nào kia.

" Mommi…con xin lỗi mà…con chỉ đi có một tí thôi mà…Mommi đừng la con nha nha…" .Cô mếu máo khóc lóc nỉ non cầu xin Mẫn Du.

Hạ Mẫn Du nhìn cô công chúa nhà mình làm nũng khóc lóc năng nỉ, nhưng mà chẳng thấy tí nước mắt nào, nhưng mà thấy bé con như thế cô cũng đau lòng lắm nha…

Thế là cô cũng qua được một ải dò xét, chỉ mới sử dụng vài chiêu bé nhỏ đã qua rồi ha ha…thấy chưa cô không ra tay thì thôi, chứ mà đã làm nũng thì khỏi phải chê luôn.

Mấy ngày kế tiếp Tử Nhiên bận bù đầu, cô con phải đi chụp hình quản cáo đại diện cho nhà thiết kế nổi tiếng, mấy ngày đó cô cũng không có ở nhà thế nên cơ hội của nam nữ chủ bù đắp tình cảm dễ dàng hơn.

Ngày nào hắn cũng tìm đến tận nhà cô ấy, mà đè người ta ra ép buộc lăn lộn trên phương diện kia, hết ăn rồi lại ngược luyến tình thâm, hắn uy hiếp cô ấy nếu không đồng ý làm cùng hắn thì đừng mong mà làm tiếp công việc của mình.

Tuy Hạ Mẫn Du đã là diễn viên hạng A, nếu để lộ ra chuyện đời tư của mình thì công sức của cô trong 2 năm qua coi như đổ bể, thế là cô lại bị hắn đè ép bên dưới ra sức mà hành hạ.

" Hừ…cô tốt nhất nên yên phận đi…" hắn nâng cằm cô lên hôn xuống.

Phía dưới dẫn ra sức luân động, đôi mắt Mẫn Du mê ly nhìn người đàn ông mình yêu, nhưng hắn chỉ toàn gieo cho cô bao nhiêu đau khổ, cô đã có bé con cũng coi như là thứ mà hắn đã cho cô ý nghĩa nhất.

Mẫn Du lại bắt ngờ trước hành động của hắn, cô ngỡ ngàng tại sao hắn lại không dùng thứ kia chứ, hắn cứ thế mà phóng thích vào kia, cô đưa tay đẩy hắn ra nhưng đã bị hắn nắm chặt lại kéo lên đỉnh đầu.

Hắn vẫn không quên làm việc của mình, cô sức yếu toàn bị hắn áp chế, nhưng gì bé con nên cô sẽ chịu đựng, mặc cho hắn không buông tha cho cô.

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Tử Nhiên cô nghĩ nhiệm vụ dù sao cũng sắp hoàn thành, lâu nhất chắc cũng chỉ 1 năm nữa thôi, cô phải tranh thủ ăn ngủ cho đã, tiểu hệ thống dạo này sao cứ thường biến mất thế không biết.

Nó cứ bảo với cô là nó cần năng lượng nên đã ngủ đông , cô thấy nó càng ngày càng bất thường khó hiểu.

" RoBil …mau lên…buổi chiều em còn phải chụp ảnh đại diện cho Seo Lp nữa đó…".Tử Nhiên nhìn bà chị quản lý của mình hớt hơ hớt hải chạy đến.

" Chị à…chị cũng nên cho em nghĩ xíu xiu đi mà…em mệt lắm rồi a…".Gương mặt thiếu ngủ của cô nhìn y như mấy người bị mất tiền của.

Tiêu Tiêu cô ấy thật không hiểu nổi cô bé này, tuy cô đã làm quản lý cho nhóc này từ khi em ấy bước vào nghề, em ấy cũng rất cute nhưng có điều hơi lười lại thích ngủ.

Cô thật nản lòng mà…ai hiểu nỗi đau này, Tử Nhiên thấy bà chị quản lý than vãn thờ dài, thế nên cô đành lết cái xác nhỏ này đi làm việc tiếp theo ý của bả.

Ngày mai cô còn phải đi học nữa, Mommi hờ của cô đã làm thủ tục chuyển trường về đây, ai nói cuộc sống như con nít thì dễ chứ, cô khổ lắm mà…phải ngồi học cùng bọn oắt con đáng ghét a…để cô ở nhà ngủ còn ý nghĩa hơn đó.

Ngày hôm sau !!!

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Các bạn đọc giả nhớ like đánh gia5\* nha nha…cảm ơn các bạn♡♡♡

.

.

.

.

tác giả: Bé yo

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv