Thông tin truyện

Giang Lạp (Sống Lại)

Giang Lạp (Sống Lại)
Đánh giá: 8.0/10 từ 2 lượt

Nhìn hai người vừa đi vừa cãi ầm ĩ, Giang Lạp mỉm cười. Lại trở về bàn tiếp túc xử lý đống sổ sách. Ngay mai thu xếp về Vu Địa Bảo, nên xử lý đống việc này không thể để chậm trễ được. Còn Biệt nhị công tử thì y vẫn lên kế hoạch về lại Vu Địa Bảo thì tiếp tục… khụ, là yêu thương hắn thật nhiều. Không vội. Nghĩ đến Biệt Phong Khởi, Giang Lạp không khỏi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.


Hắn từng ngồi trên cao, kiêu căng tự phụ, cũng từng bị rơi xuống phàm trần mang đầy oán hận. Hắn từng nóng vội tham lam với quyền thế công danh, cũng từng yêu hận tình cừu che mờ đôi mắt. Từng sung sướng và từng tuyệt vọng khổ đau. Giữa các loại tư vị cay đắng ngọt bùi không đủ nói cho người ngoài biết. Nhưng mà mây đen tản dần, bốn mùa rõ rệt, rảnh rỗi lại ngắm gió mây nhè nhẹ, thưởng thức hoa nở rồi tàn, sao lại không phải là một lại cảnh giới chứ?


Đang nghĩ ngợi thì nghe thấy một loạt bước chân dồn dập từ cuối hàng hiên vang lên đang đi về hướng hắn. “Tiểu thư sinh!” Biệt Phong Khởi nhô đầu ra. Giang Lạp nhấc mắt,không hiểu cho lắm:  “Chẳng phải ngươi đi xem gạo sao?” Biệt nhị công tử đưa ra một đóa hoa có nhụy màu hồng không tên: “Vừa nãy lúc đang trên đường thì tình cờ thấy được, nhìn rất đẹp nên đặc biệt hái qua tặng ngươi.” Giang Lạp sững sờ, tiện đà cười khẽ.

Danh sách chương

Bình luận truyện