Triệu Uyển Hằng không nhớ rõ những chuyện trước đây, cô không biết tên thật của mình, không biết mình có cha mẹ hay không, có người yêu trong thế giới thực hay không… nhưng cô chỉ biết, bản năng sinh tồn của mình rất mạnh, cô muốn sống.
Mà lần này, đây là nhiệm vụ cuối cùng của cô, cũng là nhiệm vụ công lược tình yêu mà cô chưa từng trải qua, người đàn ông trước mặt chính là đối tượng công lược của cô.
Các nhiệm vụ trước đây của Triệu Uyển Hằng đều là trở thành BOSS trong game kinh dị, thi đỗ trường top trước tuổi mười tám, trở thành tỷ phú trong thế giới không gian…
So với các nhiệm vụ trước đây của cô và nhiệm vụ công lược tình yêu của những nhiệm vụ viên khác, nhiệm vụ công lược lần này thoạt nhìn rất đơn giản.
Bởi vì nam chính Trịnh Ngôn Quy chỉ là một người bình thường có hoàn cảnh gia đình không tồi, học vấn không tồi, ngoại hình không tồi, công việc không tồi và tính cách cũng không tồi.
Thôi được, có vẻ như cách nói này hơi khoe mẽ, nhưng Trịnh Ngôn Quy thực sự không giống như nam chính tồn tại trong các nhiệm vụ công lược tình yêu.
Mặc dù nghề nghiệp của hắn là hình mẫu phổ biến nhất trong tiểu thuyết ngôn tình — tổng tài, nhưng ánh mắt của hắn không có ba phần lạnh nhạt, một phần châm biếm cùng năm phần thờ ơ.
Kịch bản mà cô nắm giữ thậm chí là một câu chuyện tình yêu thanh mai trúc mã, hai người đến với nhau một cách tự nhiên như nước chảy thành sông, ngay cả việc tỏ tình cũng do Trịnh Ngôn Quy đảm nhiệm.
Triệu Uyển Hằng vẫn đang giữ tư duy của nhiệm vụ trước: trở thành thủ khoa toàn quốc.
Khiến cô quên mất nhiệm vụ công lược, chỉ một lòng lo học hành, một khi đã học thì không thể dừng lại.
Còn chưa kịp nghĩ ra cách công lược hắn, cô đã bị Trịnh Ngôn Quy công lược trước.
Kể từ khi cô có ý thức, giá trị tình ý của Trịnh Ngôn Quy đã là 99%, nhưng chỉ dừng lại ở 99%.
Trịnh Ngôn Quy trông có vẻ rất yêu cô, nhưng tại sao giá trị công lược của hắn luôn chỉ là 99%?
[Kí chủ, 99% giá trị tình ý đã rất cao đối với con người.]
Giá trị tình ý chính là giá trị công lược trong nhận thức của Triệu Uyển Hằng.
Âm thanh máy móc trong đầu vang lên, đó chính là cái gọi là hệ thống. Trán của Triệu Uyển Hằng càng nhíu chặt hơn.
Trịnh Ngôn Quy nhẹ nhàng vuốt ve trán cô.
“Xin lỗi, là anh hiểu nhầm.” Hắn cười nói, “Đang nghĩ gì vậy, trong lòng có chuyện gì sao?”
Triệu Uyển Hằng lắc đầu rồi gật đầu, “Đang nghĩ về giấc mơ vừa rồi.”
Cô đã nói dối Trịnh Ngôn Quy. Cô không nghĩ về giấc mơ, mà chính là nghĩ về hắn trước mặt.
Triệu Uyển Hằng nhìn người luôn dịu dàng và đầy yêu thương với cô, không hiểu làm thế nào để giá trị tình ý của Trịnh Ngôn Quy đối với cô có thể đạt 100%.
Nhiệm vụ vốn vẫn luôn không dễ hoàn thành, giá trị công lược đạt 100% chỉ trong chốc lát, thì không thể xác định Triệu Uyển Hằng đã hoàn thành nhiệm vụ.
Chỉ có giá trị công lược đạt 100% và duy trì trong 24 giờ, mới có thể xác định nhiệm vụ công lược thành công.
Giá trị tình ý của Trịnh Ngôn Quy luôn giống như dung dịch thử nghiệm trong ống nghiệm ngay trước phản ứng chuẩn độ axit kiềm, một khoảnh khắc đổi màu rồi lắc lên lại trở về màu sắc ban đầu, 100% trong nháy mắt rồi lại trở về 99%.
Triệu Uyển Hằng nghĩ mãi mà không hiểu, có chút tức giận, có lẽ là do bộ não vào ban đêm thường suy nghĩ rất nhiều điều, cô không vui lật người lại đưa lưng về phía Trịnh Ngôn Quy.
Tức giận, nhưng cô không thể nói ra, chỉ đành để Trịnh Ngôn Quy tự đoán.
Nằm bên cạnh cô, Trịnh Ngôn Quy có chút bối rối nhìn cô, trong bóng đêm hắn khẽ thở dài một hơi, dịch người ôm lấy cô, “Có phải ác mộng không, không sao đâu, anh sẽ luôn ở bên cạnh em.”
Bàn tay hắn tìm đến tay cô, nắm chặt.
Mặc dù đưa lưng về phía Trịnh Ngôn Quy, nhưng Triệu Uyển Hằng vẫn có thể ngửi thấy mùi hương của hắn, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể hắn, cô không kìm được lật người lại, đầu tựa vào n.g.ự.c hắn.
Trịnh Ngôn Quy là một trong số ít người có vẻ ngoài và thân hình phù hợp với hình mẫu nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình.
Thật lòng mà nói, cô nên thích hắn. Nhưng so với việc hoàn thành nhiệm vụ và trở về nhà, Triệu Uyển Hằng lại muốn trở về thế giới thực hơn.
Hắn ở trên đỉnh đầu cô cười một tiếng, cúi xuống hôn khẽ vào trán cô, trong bóng đêm, đôi mắt hắn rũ xuống gắt gao chăm chú nhìn Triệu Uyển Hằng.
Tiểu Uyển, anh sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh em, vĩnh viễn.