Vừa nghe đến đây, khuôn mặt lão ta giật giật mấy cái. Chuẩn bị động nộ thì Lý Quý đã nói khẽ.
- Chẳng dấu gì lão… bí quyết nằm ở các tổ hợp trận pháp ở trong này… lão xem qua như thế nào.
.
Nói xong, hắn liền đưa cho ông ta một ngọc giản cũ sờn. Viên lão thấy vậy vô cùng kinh ngạc. Bởi mấy năm qua, cũng mấy lần lão dò hỏi, nhưng Lý Quý đều né tránh không trả lời, lần này thì lại khác.
Lý Quý như biết ông ta đang nghĩ gì, bật cười.
- Không phải là trước đây ta cố tình dấu diếm lão đâu, mà thực sự đến tận bây giờ, qua nhiều lần thử nghiệm, không gian 2 trượng bên trong đã thực ổn định, không còn biến động như trước. Ta mới dám phục chế những kiến thức kia vào bên trong ngọc giản a…
.
Viên lão như không nghe thấy, cũng bỏ dỡ công việc của mình, nhanh chóng ngưng thần.
.
.
.
Không biết qua bao lâu.
Khuôn mặt già nua của ông ta trợn lên nhìn về Lý Quý, không dấu nổi thất thố.
- Tà môn… tà môn… làm sao lại có phương pháp này… nhưng như thế này cũng không khỏi quá….
.
Lý Quý liền bật cười.
- Phức tạp ?
.
Thấy lão ta gật gật, hắn chợt nói.
- Một trượng đã là cực hạn của giới chỉ, mở ra thêm một tấc đã là vô cùng phức tạp, huống hồ là mở rộng hơn một trượng….
.
Viên lão tất nhiên cũng biết điều này, gật gật đầu mấy cái, chợt nghĩ gì đó, ông ta nhìn sang Lý Quý phức tạp.
- Thứ này vô cùng quý giá…. chẳng lẽ ngươi không sợ….
.
Thấy biểu hiện của ông ta, Lý Quý chỉ bật cười phất tay.
- Lần trước ta nợ ông câu trả lời…. lần này coi như hết nợ a….
.
Nghe đến đây, Viên lão chợt sững người. Lúc này mới nhớ ra mấy ngày trước hỏi hắn cơ thể Vạn phu nhân khi loã lồ trông như thế nào…. Lý Quý cũng không có trả lời.
Lão ta chợt có chút phân vân.
- Ta trả lại ngươi ngọc giản này… ngươi....
.
.
....trả lời câu hỏi lần trước....được không ?
.
Lý Quý đang mài dũa chợt ho khan liên hồi, không lâu sau mới nhìn sang bên cạnh khinh bỉ.
- Lão già bỉ ổi này… ngọc giản cũng đã xem rồi… bây giờ tráo trở a….
.
Dứt lời, cả hai nhìn nhau cười một tràng.
.
.
Bất ngờ, sau lưng có giọng quát.
- Tiểu Kê đâu….
.
Nghe vậy, hắn liền giật mình, vội đứng dậy chắp tay.
- Chung tổng quản… ta đây a…
.
Đối diện, trung niên họ Chung nhìn Lý Quý một vòng, khuôn mặt hiện lên phức tạp, chợt thở dài.
- Mau theo ta, có người của Tống gia đến tìm ngươi …
Nghe đến đây, Lý Quý đang cúi đầu khuôn mặt chợt biến sắc.
“Tống gia là chưởng quản hơn 2000 ngàn dặm quanh đây… cũng là một trong những thế lực trung lập lớn nhất trên giải lụa xám này…”
“Bình thường Tống gia chỉ sai người đến để thu linh thạch… nhưng cũng đã có người của Vạn Nhẫn trang đứng ra chi trả….”
“Ta cũng không hề quen biết gì người của Tống gia… nếu vậy….
…. người đến đây hẳn là….”
.
“….Muốn tìm kiếm hung thủ chăng ?”
.
.
Nghĩ thì lâu, bên ngoài chỉ thấy hắn không chút suy nghĩ gật đầu.
Nhanh chóng theo sau lưng Chung tổng quản.
Thư phòng của Vạn Nhẫn Trang toạ lạc ở vị trí trung tâm, cũng là nơi thường được dùng để tiếp các khách quý.
Đây cũng là lần đầu tiên Lý Quý đặt chân vào thư phòng. Chỉ thấy bên trong quầy kệ xếp chi chít, bên trái vô số thư hoạ bày biện. Phía bên phải thì có gần cả ngàn giới chỉ đủ mọi chủng loại được trưng bày trên từng hộp gỗ.
Ở giữa thư phòng, có hai hàng ghế hai bên, cũng đã có mấy nhân ảnh ngồi sẵn. Bên trái có ba nam tử lạ mặt đang ngồi thẳng lưng, khuôn mặt không chút cảm xúc.
Đối diện chính là một nữ tử , Lý Quý không hề xa lạ gì. Bởi đây chính là…
….Du Phụng. Cũng chính là Vạn phu nhân của Vạn Chỉ Trang.
Vừa thấy hắn, ánh mắt Du Phụng chợt loé, sau đó đã nhanh chóng trở lại như thường.
- Tiểu Kê tham kiến phu nhân !
.
Lý Quý vừa tiến vào đã chắp tay. Du Phụng thấy vậy chỉ ngoắc tay.
- Đến đây…
.
Với Du Phụng hắn chẳng ngại ngùng gì, nhưng có người lạ trước mặt, hắn tiến đến nhưng cũng không có ngồi xuống. Chỉ đứng bên cạnh nàng ta.
- Tiểu Kê. Mấy vị này thuộc hình phòng của Tống gia. Đến để điều tra về mấy vụ án mất tích xảy ra gần đây, ngươi phối hợp một chút.
.
Vừa nghe xong, dường như đã có sự chuẩn bị, Lý Quý trố mắt.
- Ta ? Phu nhân có nhầm chăng… ta… ta thì liên quan gì đến việc mất tích a…
.
Đối diện, mấy nam tử ánh mắt chăm chú, nãy giờ vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động của hắn. Chợt nam tử ở giữa liền đứng dậy chắp tay.
- Đại sư chớ lo lắng. Chúng ta chẳng phải nghi ngờ người. Đến đây chỉ là có một vài câu hỏi muốn hỏi đại sư thôi a.
.
Nghe vậy, Lý Quý chợt thở phào.
- Thì ra là việc này… được thôi a..
.
Nghe vậy, nam tử đối diện lấy một ngọc giản ra, dò xét gì đó, không lâu sau mới mở lời.
- Mấy ngày trước đây, người ở truyền tống trận mới báo cáo lại, có một người đã cọc trước 50 vạn linh thạch để truyền tống nhưng lại không thấy xuất hiện.
- Người này tên Hà Bất Phục, ông ta là thương nhân từ Phụ Kiên giới đến Vạn Chỉ Trang để đặt hàng. Chẳng hay đại sư có biết người này ?
.
Nghe đến đây, Lý Quý chợt nhớ đến nhân ảnh mập mạp mấy hôm trước mà hắn hạ sát.
“Lúc trong thạch ngục, lão ta có xưng là Hà mỗ… thì ra tên là Hà Bất Phục…”
.
Hiển nhiên bên ngoài hắn vẫn vô cùng bình thường. Chỉ gật đầu mấy cái.
- Không chỉ biết. Mà ông ta cũng chính là khách nhân mà tại hạ tiếp đãi mấy ngày trước, cũng chính tại hạ trực tiếp luyện lô hàng mà ông ta đặt a.
.
Nghe ngữ điệu của hắn vô cùng tự nhiên, đối diện, nhân ảnh nam tử kia chợt gật đầu.
- Chúng ta nghi ngờ… ông ta đã mất tích… thậm chí có khả năng đã bị sát hại. Hà Bất Phục này bề ngoài có chút khoe khoang lẫn khoa trương… không ngoại trừ khả năng là sát nhân đoạt bảo…
- Chẳng hay…. lần cuối cùng đại sư gặp ông ta là khi nào ?
.
Lý Quý khuôn mặt hiện lên chút lo lắng.
- Làm sao có thể… lần cuối cùng ta gặp ông ấy là khoảng 4 ngày trước.
- Ông ta mới đến, cũng không rõ đường xá, ta tiễn ông ta đến tận trúc lâm, chỉ còn cách truyền tống trận mấy trăm trượng. Lúc đó ta mới yên tâm trở về.
.
Vừa nghe đến đây, khuôn mặt 3 nam tử đối diện liền cau lại. Bởi những gì hắn nói hoàn toàn khớp với tin tình báo của Tống gia.
Thái độ cũng vô cùng tự nhiên, nhưng lúc này, chẳng có chút manh mối nào, chỉ có Lý Quý là đầu mối duy nhất, tất nhiên bọn hắn cũng không thể dễ dàng bỏ qua.
- Chẳng hay đại sư có thể theo chúng ta trở về Tống gia mấy hôm hỗ trợ chúng ta điều tra ?
.
Lý Quý nghe vậy khuôn mặt liền cau lại.
.
“Gay rồi đây… chẳng lẽ bọn chúng đã nắm được thông tin gì đó về ta ?”
“Vô lý… trúc lâm hoang vắng cũng không nói đi…”
“Hắc đạo của Không Thư vô ảnh vô tung… thạch ngục kia cũng nằm bên trong Tử Loa Ốc… làm sao có thể có manh mối được…”
.
Hắn chưa kịp mở miệng đã nghe giọng nữ gay gắt.
- Không được. Tiểu Kê là luyện khí sư ưu tú của Vạn Nhẫn Trang, cũng là người đảm nhận những đơn hàng lớn của chúng ta.
- Tống gia mang hắn đi, thất thoát của Vạn Nhẫn Trang không thể kể xiết, chưa kể nếu Tiểu Kê theo người của Hình Phòng truyền ra bên ngoài. Dù hắn không phải là hung thủ, cũng chẳng thể tránh khỏi tiếng xấu, thậm chí ngay cả Vạn Nhẫn Trang cũng…
.
Chợt Du Phụng ánh mắt nhăn lại.
- Chúng ta làm ăn được, thì Tống gia mới có lợi ích, nếu Vạn Nhẫn Trang có tổn hại, Tống gia cũng không tránh khỏi tổn hại.
… các ngươi nên nhớ… mấy ngàn năm qua… Vạn Nhẫn Trang chúng ta là người đóng góp nhiều nhất cho Tống gia cũng như dải lụa xám này đấy…
.
Thấy biểu tình của Du Phụng, mấy nhân ảnh đối diện chợt cau lại khó xử.
Việc phá án vô cùng quan trọng, ảnh hưởng trực tiếp đến danh tiếng của Tống gia. Nhưng Du Phụng nói…
.
.
….cũng không hề sai.
Vạn Nhẫn Trang giàu nứt đố đổ vách, thâu tóm thị trường trữ giới chỉ, cũng là thế lực đóng góp nhiều tài phú nhất cho Tống gia.
Cũng có thể nói, tiềm lực Tống gia phát triển lớn mạnh như ngày hôm nay cũng là nhờ sự đóng góp không thể chối cãi của Vạn Nhẫn Trang.
Thậm chí Vạn Nhẫn Trang hào phóng đến mức, dù có hơn 2000 nhân khẩu, nhưng không chỉ đóng cho Tống gia mỗi nhân khẩu 10 linh thạch, là gấp đôi con số đề ra, mà tất cả người thân của các luyện khí sư, Vạn Nhẫn Trang đều chi trả tất cả chi phí.
Cũng chính vì nguyên nhân này, ba nhân ảnh đến từ hình phòng của Tống gia vô cùng khó xử. Du Phụng thấy vậy liền đanh lại.
- Tống gia cũng thật xem thường chúng ta…
- Các ngươi nghĩ Luyện khí sư của Vạn Nhẫn trang ta thiếu linh thạch đến mức phải làm ra chuyện sát nhân đoạt bảo này sao ?
.
Vừa nghe đến đây, nhân ảnh đối diện ở giữa liền giật mình, có chút thất thố chắp tay.
- Làm gì có, làm gì có…. Vạn phu nhân đã hiểu lầm ý của chúng ta rồi a… chúng ta chỉ thân bất do kỉ, phục mệnh cấp trên mà điều tra…
…mong Vạn phu nhân thông cảm cho… tại hạ không hề có ý khinh bạc Vạn Nhẫn Trang a…
.
Du Phụng khẽ hừ, vòng tay nhìn ra ngoài.
- Vậy giờ các ngươi tính thế nào ? Riêng việc đưa luyện khí sư của Vạn Nhẫn trang đi thẩm vấn… ta…
.
Bà ta chợt liếc sang ba nhân ảnh đối diện.
….thứ lỗi cho Vạn Nhẫn Trang không thể phục mệnh.
.
Ở bên cạnh, Lý Quý không khỏi nổi lên kinh ngạc. Vạn phu nhân Du Phụng thường ngày luôn hoà ái, gần chục năm qua hắn cũng chưa từng thấy bà ta lớn tiếng như vậy bao giờ. Nhất thời trong lòng cũng không khỏi nổi lên cảm kích.
Phía kia, ba nhân ảnh nhìn nhau có chút khó xử, thì thầm gì đó. Không lâu sau, trung niên ở giữa chắp tay.
- Vạn phu nhân…
....không mang Tiểu Kê đại sư đi cũng được …. Nhưng chúng ta chỉ có một yêu cầu cuối cùng…
...mong phu nhân...
.... nể mặt chấp thuận.