Động Tình

Chương 100: Nhẹ nhàng ân ái (H)



Sáng hôm sau.

Khi từ thân dưới truyền đến một trận đau nhức như cả cơ thể vừa bị hàng nghìn bánh xe lăn qua, Hàn Khiết Tình mới chập chờn khẽ hé mở mắt ra, đập vào mắt đầu tiên là trần nhà thạch cao. Một số hình ảnh mờ mờ hiện ra trong đầu cô, lúc đứng trước bồn rửa mặt trong nhà vệ sinh, Hàn Khiết Tình nhớ rõ ràng phản ánh hình ảnh trong gương là một người đàn ông đứng sau lưng cô, lúc cô chưa kịp hét lên thì đã bị anh ta bịt miệng lại, một mùi thuốc mê xộc vào mũi khiến ý thức cô lúc đó dần mất đi, đầu óc trở nên choáng váng rồi ngất lịm. Sau đó... sau đó chuyện gì đã xảy ra? Cô mơ mơ màng màng chớp mắt mấy cái cô mới ý thức được cả người mình đau đớn, một ý nghĩ kinh hồn bạc vía hiện rõ trong đầu cô. Hàn Khiết Tình giật mình gắng gượng cơn đau đớn như xé thân xác cô ra làm đau rồi lập tức giật mình ngồi bật dậy, không nói không rằng vén chăn lên.

Cơ thể không một mảnh vải che thân đập vào mắt cô, ngay cả một chuỗi dấu hôn đỏ sẫm từ phần cổ kéo dài đến cả cặp đùi trắng ngần đều rõ mồn một không chừa lại gì. Toàn thân Hàn Khiết Tình chợt bất động, cô cảm thấy bên tai mình một tiếng nổ ầm rền vang dội lớn muốn lủng cả màng nhĩ của cô, cả người cô gần như rơi vào tận đáy hầm băng lạnh giá. Xâu chuỗi lại mọi chuyện xảy ra từ tối qua cho đến bây giờ, rõ ràng đây chính là một cái bẫy!

Chai nước khoáng hôm qua chắc cũng đã bị giở trò, lúc ấy Hàn Khiết Tình cứ nghĩ dù gì cũng chưa mở nên cô cứ thế mà uống bởi vì cô không thể uống rượu ở đó, nào ngờ trong nước khoáng cũng đã bị bỏ thuốc! Sau đó nhân cơ hội cô choáng váng đầu óc đi vào nhà vệ sinh, Eirian lại đứng ở bên ngoài canh chừng, thì bên trong có một người đã nấp sẵn từ lâu chờ đợi cô xuất hiện rồi chụp thuốc mê cô sau đó đưa cô vào đây, mục đích là có người muốn chạm vào cô...

Sắc mặt Hàn Khiết Tình lập tức tái nhợt, ngoại trừ Guillem cô không nghĩ đến ai khác nữa. Lúc đó ánh mắt ông ta nhìn cô rất kỳ lạ, quả nhiên đã âm mưu chuẩn bị mọi thứ từ lâu chỉ đợi cô sập vào bẫy mà thôi. Điều Hàn Khiết Tình không ngờ là lần này kế hoạch của ông ta quá mức hoàn hảo, dù cô đã cẩn thận từng li từng tí nhưng cuối cùng vẫn rơi vào bẫy ông ta...

Ai nói cho cô biết đây là một giấc mơ được không? Nhưng mà, sự thật lại rõ mồn một trước mặt Hàn Khiết Tình lúc này như đẩy cô xuống vực sâu vạn trượng không lối thoát. Cơ thể trần trụi không mảnh vải che thân, làn da trắng ngọc ngà in một chuỗi dấu hôn đỏ rực, ngay cả sự đau đớn êm ẩm từ phần thân dưới truyền đến cũng như tát vào mặt Hàn Khiết Tình một cái đau điếng, cho cô biết đây chính là sự thật không phải một giấc mơ!

Nhưng mà, tại sao cảm giác của Hàn Khiết Tình lại xuất hiện một sự kích thích là lạ. Những dấu hôn đỏ rực này không khiến cô cảm thấy bài xích mà ngược lại cực kỳ quen thuộc, cả mùi hương của người đàn ông cũng còn vương vấn lại trên cơ thể cô. Hàn Khiết Tình nhíu mày cúi xuống ngửi thử, ánh mắt cô xẹt qua một tia sững sờ. Bởi vì mùi hổ phách nam tính này cực kỳ quen thuộc với Hàn Khiết Tình. Dù đã bốn năm trôi qua cô chưa từng dây dưa thêm một lần nào với hắn nhưng cô vẫn còn nhớ rõ mùi hương nam tính thuộc về riêng hắn, ngay cả hơi thở nóng bỏng của hắn cũng phảng phất xộc vào mũi cô.

Một cảm giác quen thuộc và chân thật nhất dấy lên như gió bão làm rối loạn cả thần kinh Hàn Khiết Tình lúc này đây một cách dữ dội, trong kí ức của cô dần hiện lên gương mặt đẹp như tạc tượng của người đàn ông...

Thân hình cao lớn của hắn phủ trên người cô, da thịt cọ xát mạnh mẽ, từng nụ hôn nóng bỏng khắc lên từng tấc da thịt của cô để lại dấu vết thuộc về riêng hắn. Vật kiêu ngạo nam tính của hắn thật dịu dàng mà cũng lại điên cuồng tiến vào, không ngần ngại phun ra một dòng chất lỏng nóng bỏng đi vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô.

Từng tiếng thở dốc nặng nề phát ra từ cổ họng của người đàn ông, ngay cả tiếng rên rỉ kiều mị như mèo kêu của Hàn Khiết Tình cũng thay phiên nhau vọng lại bên tai cô rõ mồn một. Hai má Hàn Khiết Tình bất chợt nóng ran, cảnh tượng ân ái triền miên quấn quýt đó bây giờ đang quanh đi quẩn lại trong đại não cô, ngay cả gương mặt người đàn ông khiến Hàn Khiết Tình mê đắm trong cơn loạn ý tình mê đêm qua cũng rất rõ ràng... Lục Sát!

Giây phút chợt nghĩ tới hắn, cả người Hàn Khiết Tình cứng đờ từ trên xuống dưới. Hình như tối qua không phải là một giấc mơ? Cô thật sự đã nhìn thấy Lục Sát? Còn chủ động hôn lên môi hắn, quặp chặt đôi chân lên thắt lưng mà nhiệt tình đáp lại hắn...



Đang mải mê nghĩ suy, từ bên ngoài chợt vang lên tiếng mở cửa, thần kinh Hàn Khiết Tình căng như dây đàn, đôi mắt cô lóe lên một ánh sáng sắc bén nhìn ra từ chỗ cửa phòng bị đẩy ra. Thân hình cao lớn của người đàn ông đi vào, cánh cửa đóng mất sau lưng hắn. Quần áo trên người hắn đã chỉnh tề, trở lại bộ dạng cao cao tại thượng như thường lệ, nhìn sơ qua chắc chắn không ai biết đêm qua hắn vừa trải qua một cuộc triền miên ân ái điên cuồng.

Lục Sát đi vào xách hai cái túi bên tay, hắn nhìn thấy Hàn Khiết Tình đã ngồi dậy trên giường, gương mặt sững sờ nhìn hắn, khóe môi hắn bất chợt cong lên nụ cười khẽ, đi tới bên bàn ăn đặt lên hai cái túi rồi trầm thấp lên tiếng: “Dậy rồi thì mau đi tắm đi, sau đó ăn sáng. Quần áo mới và thức ăn anh cũng vừa mua cho em rồi đây.”

Hàn Khiết Tình chớp mắt nghi hoặc nhìn Lục Sát bận bịu lấy thức ăn từ trong túi ra đặt bên bàn, không để ý đến lời hắn nói mà cô cắn cắn môi nói: “Người tối qua... là anh?”

Bàn tay Lục Sát chợt cứng đờ lại, đôi mắt hắn lóe lên ý cười nhàn nhạt, sau đó chuyển tầm mắt sang quét qua một dãy dấu hôn đỏ rực còn in lại trên bờ vai trắng ngần và bầu ngực mịn màng của cô, đôi mắt hơi u tối lại mà trầm thấp lên tiếng: “Em nói thử xem?”

Nghe giọng điệu này của hắn là Hàn Khiết Tình biết chắc chắn người tối qua thực sự là Lục Sát, không phải một giấc mơ. Đêm qua cô thật sự cùng hắn dây dưa say đắm, nghĩ tới đây không hiểu vì sao cô hơi rũ mắt mà bất chợt thở phào nhẹ nhõm một cái, sau đó khóe mắt hơi cứng đờ khi liếc sang thấy Lục Sát vẫn đang dán chặt đôi mắt lên người cô...

Biểu cảm hắn lúc này đây rất hài lòng, trong đáy mắt vẫn còn hiện rõ ý cười sảng khoái, bên môi luôn duy trì nụ cười, bởi vì cái thở phào nhẹ nhõm vừa rồi của Hàn Khiết Tình chỉ diễn ra trong chớp mắt nhưng cũng đã lọt vào mắt hắn. Cô cảm thấy nhẹ nhõm vì người cùng cô triền miên tối qua là hắn sao?

Nghĩ tới đó ý cười trong mắt Lục Sát ngày càng đậm, hắn buông mấy hộp thức ăn để trên bàn sau đó tiến bước chân đến bên giường, chống hai tay xuống khóa chặt thân thể Hàn Khiết Tình lại, kề sát gương mặt vào cô mà nhếch môi lên tiếng: “Em vui mừng vì người tối qua là anh?”

Hơi thở nóng bỏng của Lục Sát xộc vào mũi khiến Hàn Khiết Tình hơi mất tự nhiên, cô hắng giọng một cái rũ tầm mắt né tránh cái nhìn nóng bỏng của hắn, sau đó rất nhanh khôi phục lại sự trầm lặng bình thường, nhướng mắt nhìn hắn mà nhẹ nhàng cười: “Anh nghĩ nhiều quá rồi. Chỉ là tôi cảm thấy nhẹ nhõm bởi vì không bị một tên đàn ông dơ bẩn chạm vào người.”

Khi cô vừa dứt lời sắc mặt Lục Sát đột nhiên trở nên u ám hẳn, nụ cười trên khóe môi hắn cũng tắt ngủm, hắn trầm mặc giây lát mà rũ mi mắt, sau đó lại ngẩng lên nhìn cô, một tay giơ lên kéo gáy cô lại rồi in lên vầng trán thanh tú của cô một nụ hôn dịu dàng: “Tình Tình, anh xin lỗi. Sau này chuyện như thế này sẽ không diễn ra bất cứ một lần nào nữa, tin anh!”

Cảm giác mềm mại và ấm áp từ môi hắn lưu lại, ngay cả giọng nói hết sức dịu dàng tựa như tuyên cáo sẽ bảo vệ Hàn Khiết Tình hết mực của Lục Sát khiến trái tim cô run rẩy, sau đó cúi thấp đầu né tránh hắn, nhàn nhạt lên tiếng: “Chuyện của tôi không cần anh quan tâm.”

Nói rồi cô quấn chăn lên người che đi thân thể trần trụi sau đó thả chân bước xuống giường, nhưng ai ngờ vừa đặt chân xuống cả người bỗng nhiên đau nhức mã ngã khụy ra sàn nhà, Hàn Khiết Tình nhíu mày một cái mà rên khẽ: “A...” Cô quên mất sức mạnh của người đàn ông này lớn đến mức nào, tối hôm qua cô còn nhiệt tình chủ động đáp lại hắn, vì thế trận ân ái đó càng mãnh liệt hơn nữa, cuối cùng toàn thân đau nhức vẫn là cô!



Ngay sau thanh âm rên la ê ẩm của Hàn Khiết Tình vừa dứt thì cả người cô lập tức nhẹ bẫng lên, một vòng tay chắc chắn như gọng kìm ôm lấy cơ thể cô vào lòng, hai tay Hàn Khiết Tình vô thức choàng lên cổ hắn, cô nhíu mày phản kháng: “Thả tôi ra!”

Lục Sát chăm chú nhìn cô, ánh mắt hắn tràn đầy hàm ý sâu xa, bên môi cong lên nụ cười khẽ: “Tối qua em mệt cả đêm, sáng dậy không chút sức lực là chuyện bình thường.”

Câu nói đầy ám muội của hắn khiến Hàn Khiết Tình nhất thời á khẩu, cô im bặt lại mà không thể thốt ra bất cứ lời nào, hai má nóng ran ửng lên tầng sắc hồng, cúi thấp đầu né tránh đôi mắt như keo dán chặt lên người cô.

Nhìn biểu hiện như một con mèo ngây ngô của cô lúc này đây mà trái tim Lục Sát mềm nhũn, hắn mỉm cười khẽ rồi bế cô đi thẳng vào nhà tắm đặt cô vào trong bồn tắm rộng lớn.

Hàn Khiết Tình vốn muốn từ chối và phản kháng nhưng sức lực của cô đều vô dụng trước hắn, Lục Sát ngồi bên cạnh bể giúp cô tắm rửa, vì sự ấm áp từ lòng bàn tay của hắn và hơi nước mềm dịu đọng lại trên cơ thể khiến tinh thần Hàn Khiết Tình thoải mái hơn đi không ít. Cuối cùng cô đành tùy ý để mặc Lục Sát ngồi bên cạnh giúp mình thoa sữa tắm lên thân thể rồi dịu dàng xoa bóp cho cô.

Bàn tay Lục Sát như có ma lực, đi đến đâu đều khiến toàn thân Hàn Khiết Tình run lên, gương mặt cô cũng nóng ran, cảm nhận bàn tay to lớn của hắn đang tiến đến giữa hai đùi cô liền lập tức nâng tay ngăn cản lại: “Anh...”

Nhưng chưa kịp dứt lời thanh âm đã bị nụ hôn của người đàn ông phủ xuống chặn lại, nhìn thấy cơ thể trắng ngọc ngà của cô ngâm trong bồn nước nóng, làn da vì được thoải mái mà ửng lên tầng sắc hồng quyến rũ, hương thơm ngào ngạt của Hàn Khiết Tình khiến Lục Sát không kìm lòng được mà cúi đầu xuống ngậm lấy môi cô, nhân lúc cô phản kháng lập tức đưa đầu lưỡi ướt át vào quấn chặt lấy cái lưỡi thơm tho của cô.

Bàn tay Lục Sát không kiêng dè gì mà phủ lên nơi mềm mại rồi dịu dàng xoa bóp, nụ hoa xinh xắn trong sự đụng chạm trêu đùa kích thích từ ngón tay hắn cũng dần nở rộ lên.

“Ưm... đừng...” Toàn thân Hàn Khiết Tình dâng lên từng đợt sóng tê dại, cô không kìm được mà bật ra thanh âm kiều mị, hai tay chống trược vòm ngực rắn chắc của Lục Sát muốn phản kháng nhưng đều vô dụng.

Ngay sau đó bồn tắm nước bị tràn ra bên ngoài, thân thể cao lớn của Lục Sát ngồi hẳn vào bên trong, hắn dùng một tay cố trụ lại hai tay Hàn Khiết Tình ra sau lưng rồi cắn mút mạnh mẽ đôi môi mềm mại của cô, tay còn lại cũng cởi bỏ đi quần áo của hắn, sau đó trực tiếp phủ lên nơi mềm mại tròn trịa của cô.

Giây sau đó Hàn Khiết Tình liền giật bắn cả toàn thân, vật kiêu ngạo của Lục Sát tìm đúng hoa nguyệt của cô mà dùng sức đâm thật mạnh vào, hắn đè ép thân hình của cô lên kệ bồn tắm, ra sức vận động đi vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv