Độc Nhất Sủng Thê

Chương 124: Nói chuyện riêng



Cử chỉ tiếp theo của anh chính là kéo tay cô lên đến gần môi của mình, đặt lên mu bàn tay một nụ hôn thướt tha: "Tôi nói chuyện một lát rồi vào ngay, nếu em thấy chán cứ chơi bài với họ, ăn thì em lấy số tiền đó còn thua thì...các cậu biết hậu quả rồi đấy!"

Cả ba người bị những lời của Lục Hàn uy hiếp làm cho khiếp sợ mà ôm chầm lấy nhau, trông có vẻ khắc khoải lắm!

Bên cạnh đó Mạc Hy ngây ngô không biết chuyện gì, tròn mắt hỏi: "Hậu quả gì vậy?"

Tứ Bách Lạc lập tức bật thẳng người dậy, nở một nụ cười gượng gạo, đôi tay liên tục lắc lư: "Không có gì, không có gì."

Tầm chừng bốn năm phút gì đó hai người bọn họ vẫn còn đang nói chuyện với nhau, trong này Tứ Bách Lạc tỏ thái độ châm biếm: "Hy Hy à cô yên tâm để chồng của mình cùng người phụ nữ khác ra ngoài nói chuyện như vậy ư?"

Đối diện là vẻ mặt tập trung xem bài của cô, miệng nhỏ mở ra đáp lời: "Tại sao lại không yên tâm? Tính cách con người của Lục Hàn như thế nào tôi biết rất rõ."

Đàm Khúc Khê ồ lên một cái, trên đùa: "Vậy cô đoán thử xem A Hàn và Tu Trúc nói chuyện gì với nhau?"

Mạc Hy trầm ngâm vài giây, sau đó rặn ra được vài chữ: "Chắc là Niệm tiểu thư lại bày tỏ tâm tư của mình với Lục Hàn ấy mà."

"Cô quả nhiên là một người nhạy bén có thể đoán ra được điều đó." Tứ Bách Lạc cười giảo hoạt nhìn cô, bày tỏ sự ngưỡng mộ.

Trình Sầm Ân lên tiếng xen vào lẫn sang chủ đề khác: "Mà tôi hỏi này Hy Hy, vừa rồi cô và Tu Trúc đã nói gì với nhau vậy? Tôi thấy vẻ mặt của cô ấy rất khó coi."

Tiếng thở dài phát ra: "Cũng không có gì, chỉ là nói chuyện phiếm để 'thân thiết' hơn mà thôi."

"Ồ! Tôi không nghĩ hai người có thể thân thiết với nhau đó." Trình Sầm Ân bày ra bộ mặt tràn đầy vẻ ngờ vực.



"Thôi được rồi, các anh là đàn ông mà lại thích hóng hớt chuyện vậy, mau tập trung đánh bài đi, tôi có đôi ba tôi đánh trước."

Nhìn lại bài của mình cho dù có cũng không thể ăn cô được, nếu để cô thua Lục Hàn sẽ tính sổ cho mà xem. Vì thế cả ba người đen mặt cùng nhau lắc đầu từ chối ăn.

Mạc Hy khẽ nhíu mày một cái: "Không phải đó chứ, đôi ba mà cũng không có để ăn."

"Tôi không có."

"Sợ A Hàn lắm."

"Không dám đánh."

Cả ba người khiến cô bực bội, liếc mắt nhìn một cái rõ đáng sợ. Chắc là e dè trước lời nói của Lục Hàn vừa nãy, như vậy thì có gì mà vui nữa chứ.

"Đừng lo, cứ chơi đi, thắng hay thua không quan trọng, tôi thắng thì tôi ăn tiền các anh còn thua thì các anh ăn tiền tôi, như vậy mới công bằng được chứ. Về phần của Lục Hàn mặc kệ anh ấy." Mạc Hy thành thật mà nói, chơi bài mà e dè không dám đánh vậy còn gì mà vui vẻ nữa.

Trình Sầm Ân to mắt nhìn: "Nếu cô đã nói vậy thì chúng tôi không khách khí nữa, vừa nãy cô ăn đôi ba đúng không?  Tôi ăn đôi sì."

Mạc Hy, Tứ Bách Lạc,  Đàm Khúc Khê trưng ra sáu con mắt hết sức khinh miệt, cùng đồng thanh nói: "Đánh đôi ba cậu lại ăn đôi sì, ăn trên đầu mã cha người ta sao?"

Trình Sầm Ân sợ hãi rút đôi sì của mình lại: "Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt giết người đó chứ, tôi ăn đôi khác là được chứ gì."

"Vậy có phải tốt hơn không?"



-----

Lúc này trên sân thượng, những đợt gió thoáng qua nhè nhẹ, thổi phồng mái tóc dài của Niệm Tu Trúc, cô ta khẽ ngoái đầu nhìn anh.  Vừa hay Lục Hàn cũng nhìn mình, cái nhìn thật lạnh nhạt: "Muốn nói chuyện gì với tôi."

Chính thái độ lẫn cái nhìn nhạt nhòa của Lục Hàn đã làm Niệm Tu Trúc cảm thấy đau lòng, khuôn mặt của cô ta hiện lên sự hụt hẫng: "Em và anh quen biết nhau từ nhỏ đến bây giờ, anh đối với em có cần lạnh nhạt như vậy hay không?"

 

Lục Hàn không mấy để tâm điều đó: "Thành thật xin lỗi, chuyện là phu nhân nhà tôi rất hay ghen...Nên cô muốn nói gì thì nói nhanh đi, cô cứ kéo dài thời gian cô ấy  đợi lâu lại thấy không vui."

Niệm Tu Trúc cười khổ, đến cả nhìn cũng không dám nhìn anh: "Từ khi nào mà anh lại nghĩ đến cảm nhận của người khác vậy?"

"Từ khi có vợ."

Câu nói rõ ràng và đầy ngông cuồng lọt vào tai của Niệm Tu Trúc.  Cô ta cười khẩy một cái: "Anh gấp gáp như vậy rồi em cũng không vòng vo nữa, em cảm thấy anh và người phụ nữ đó không hợp nhau chút nào đâu."

"Thế à?" Lục Hàn đặt câu hỏi lơ đãng cho có.

Niệm Tu Trúc được dịp xổ sàng nói: "Đáng lý ra vị trí Mạc phu nhân chỉ phù hợp với mình em mà thôi, anh thân là chủ tịch Lục thị, đối tác lẫn đối thủ đều không ít, cho nên một người đơn giản như cô ta không thể gánh vác nỗi Lục thị cùng anh đâu."

Miệng thì nói rất hay, rất oai hùng, tuy nhiên đôi tay bên dưới lại run rẩy nắm chặt vào nhau, Niệm Tu Trúc cất tiếng nói tiếp: "Em biết anh vốn đã nghĩ đến chuyện này cho nên mới không nói cho dì biết đúng không?"

---còn---

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv