Kỷ Hi Nguyệt khẽ cười: “Nghe đâu lần này Lý Mai hẹn với người có lai lịch lắm, không biết là chị có hứng để đi theo dõi không nhỉ? Nhưng Lý Mai là diễn viên của Cảng Long chúng ta, có tin tức cũng phải cân nhắc một chút.”
“Xí, tôi đâu có quan tâm. Bộ phận diễn xuất với bộ phận tin tức của chúng ta đâu có cùng chí hướng, lần trước hai sếp lớn còn cãi nhau đó thôi? Lỡ mà có scandal thì tôi cũng đưa tin hết.” Cố Du Du liền nói.
“Thế thì tốt, tối nay chị đi theo dõi chút xem sao.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
“Tiểu Nguyệt, cô không đi à? Một mình tôi đi thôi sao?” Cố Du Du có chút lo lắng.
“Tôi không đi đâu, còn bận chút việc. Nhưng chị có thể kêu Liễu Đông và anh Béo đi cùng cũng được.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
“Thật à? Tốt quá, thế cô nói với bọn họ trước đi nhé.” Cố Du Du phấn khích đáp.
Kỷ Hi Nguyệt khẽ gật đầu, sau đó đi với Liễu Đông. Liễu Đông nghe xong liền hỏi cô: “Chị Nguyệt, chị không đi xem náo nhiệt à?”
“Đương nhiên là tôi có đi rồi, nhưng không phải với thân phận của Vương Nguyệt.” Nói xong cô khẽ nhướn mày với cậu ấy.
Liễu Đông nhất thời hiểu ra. Kỷ Hi Nguyệt nói tiếp: “Tới lúc đó phải tỏ ra không quen tôi đấy biết chưa?”
Liễu Đông gật đầu, rồi lại hỏi: “Chị Nguyệt, có phải Lý Mai sắp xảy ra chuyện không?”
Khóe miệng Kỷ Hi Nguyệt khẽ nhếch lên một nụ cười xấu xa: “Hai ngày hôm nay cậu có gặp Manh Manh không?”
Liễu Đông nghệt ra, sau đó khẽ lắc đầu: “Không, tối qua tôi có hẹn cô ấy ăn cơm, nhưng cô ấy bận việc nên không đi.”
Kỷ Hi Nguyệt tức giận nói: “Đó là vì lúc quay phim, cô ấy đã bị Lý Mai đánh thật vào mặt, sưng cả lên nên mới không dám ra ngoài đấy.”
“Gì cơ!” Liễu Đông phẫn nộ, “Người phụ nữ này lại làm sao thế?”
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Chuyện này tôi không nói với Manh Manh, nhưng thù này tôi sẽ trả giùm cô ấy. Cậu đừng nói cho cô ấy biết đấy, cứ xem như không biết gì cả, mà cô ấy không kể cho tôi với cậu nghe, chứng tỏ cô ấy cũng không muốn chúng ta biết.”
Trong lòng Liễu Đông rất khó chịu, sau đó khẽ gật đầu.
“Chị Nguyệt, vậy cần tôi giúp gì không?” Liễu Đông vô cùng oán hận Lý Mai.
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Hỗ trợ Cố Du Du là được. Chuyện trong giới showbiz qua miệng chị ta sẽ càng kích thích hơn. Tối nay, nhớ phải nắm bắt cơ hội.”
“Tôi hiểu rồi.” Liễu Đông lập tức gật đầu.
Mười một giờ đêm, Kỷ Hi Nguyệt ăn mặc gợi cảm và xinh đẹp, xuất hiện ở quán bar Tinh Không, đi cùng cô là thím Lý, còn La Hi thì đã vào trước một bước.
Quán bar Tinh Không khá cao cấp, nhưng diện tích tương đối nhỏ, hơn nữa vé vào cổng còn rất mắc, cho nên cũng rất kén người vào, muốn vào đây bình thường đều phải đặt trước.
Kỷ Hi Nguyệt đương nhiên đã giúp Cố Du Du, Liễu Đông và anh Béo chuẩn bị vé vào cổng.
Quán bar Tinh Không là nơi rất nhiều ngôi sao thích lui tới. Phòng bao ở đây đều được làm bằng kính thủy tinh và trang trí các chuỗi ngọc lấp lánh, như ẩn như hiện, thiết kế vòng quanh sàn nhảy, có thể nhìn thấy rõ được khách khứa đang nhảy nhót trên sàn.
Khách ngồi trong phòng bao cũng có thể cảm nhận được sự náo nhiệt của quán bar, cho nên ở đây ngày nào cũng kinh doanh rất phát đạt.
Theo lịch trình của Lý Mai thì hôm nay cô ta sẽ đến đây, nhưng Kỷ Hi Nguyệt không biết cô ta đến đây để làm gì, có thể là xã giao, chỉ là không biết xã giao với ai.
Nhưng mặc kệ cô ta xã giao với ai, chuyện phải xảy ra thì nhất định phải xảy ra.
La Hi đã đặt sẵn cho Kỷ Hi Nguyệt phòng bao kế bên chỗ của Lý Mai. Lúc này họ cũng đã vào trong phòng bao trước để ngồi chờ.
Cô điều chỉnh đèn trong phòng bao tối hết mức có thể, chỉ giữ lại một chiếc đèn neon màu sắc sặc sỡ đang quay vòng, do đó mà người từ bên ngoài nhìn qua lớp kính thủy tinh hoàn toàn không thể thấy rõ được bên trong.
Liễu Đông, anh Béo và Cố Du Du đang ngồi bên kia sàn nhảy, mặc dù không phải là phòng bao nhưng cũng đủ khiến ba người vô cùng phấn khích. Xét cho cùng thì đây cũng là lần đầu tiên bọn họ được đến một nơi cao cấp như vậy, còn gặp được không ít nghệ sĩ. Tuy không phải là nghệ sĩ có tiếng tăm gì nhiều, nhưng cũng có chút quen mặt.
Những ngôi sao có tiếng tăm vào đây đều đi thẳng vào phòng bao, không để cho người khác nhìn thấy.
Nhưng bọn họ chỉ cần đợi Lý Mai đến.