Đánh Đổi

Chương 10: Không Nhún Nhường



Cô cho dù không muốn nói chuyện cũng không chịu được vẻ mặt đắc ý của Bạc Dương Tự, anh ta nói ra là cố ý muốn hắn bị mắng, mấy năm nay anh ta luôn gây sự với hắn chỉ là đều bị hắn phớt lờ.

Bạc Trạch Lăng không hề muốn dính dáng đến anh ta, hắn càng không muốn có bất kì liên quan nào nhưng anh ta thì không như vậy, anh ta muốn hắn mất tất cả, không muốn chừa cho hắn bất kì con đường lui nào.

Thẩm Dược kéo vạt áo của hắn đưa mắt nhìn rồi lắc đầu, hắn cũng đưa mắt nhìn cô, không biết cô có ý gì chỉ thấy cô quay đầu sang nhìn về phía Bạc Dương Tự.

“Mẹ, mẹ đừng mắng anh ấy, là con không cẩn thận trời mưa còn ra ngoài không nhìn đường mới để bản thân ngã đập vào bậc than. Anh ấy đã bảo bác sĩ Tần kiểm tra rồi bây giờ không sao nữa mẹ đừng lo.”

Cô nắm lấy tay bà kéo bà cẩn thận ngồi xuống dáng vẻ của cô bình tĩnh nói cho bà nghe.

Đưa mắt nhìn hai người đối diện mình lần nữa “Anh Dương Tự, em không rõ anh nghe ai nói chuyện này, nhưng em muốn anh biết rõ những chuyện mình không tận mắt chứng kiến thì đừng vội cho rằng đó là sự thật.”

Miệng lưỡi của Thẩm Dược chỉ không sắc bén khi ở trước mặt đối diện với hắn, điều đó không đồng nghĩa cô để người khác lôi mình ra để làm mũi tên chỉ trích hắn.

“Nhị thiếu phu nhân không phải muốn bênh chồng mình cho nên nói dối đó chứ, rõ ràng Lý Ái Vân tận mắt chứng kiến nói lại với tôi sao có thể không là sự thật.” Bạch Hạ nhăn mặt cô ta tự tin đáp lại cô mà không hề có ý định che giấu mọi chuyện.

Cô ta và Lý Ái Vân chơi thân như vậy không thể nào có chuyện Lý Ái Vân nói dối chuyện này, với lại dính dáng đến Bạc Gia ai lại đi thêu dệt chuyện nghiêm trọng như vậy.

“Àaaa.”

Thẩm Dược gật gù bây giờ cô mới biết là do Lý Ái Vân nói với cô ta, tuy nói không sai chỉ là cô thích nó sai. Cô nhấp một ngụm nước lọc cổ họng không còn khô khốc nữa mới nở nụ cười như không nói “Vậy cho tôi hỏi Bạch tiểu thư tận mắt thấy sao? Làm sao cô biết được người bạn của cô cũng tận mắt thấy, cô ta nói tận mắt chính là tận mắt sao?.”

“Bạch tiểu thư tôi thấy cô nên xem lại bạn mình thì hơn, trước khi nói bất kì chuyện gì thì phải chắc chắn trong tay cũng phải có bằng chứng.” Lần đầu tiên cô cảm thấy chán ghét một người đến như vậy, thậm chí cô không muốn nhún nhường cô ta.

Bạch Hạ không phản bát được, cô ta tức đến mức nắm chặt tay bên dưới “Vậy cô có bằng chứng cho là do cô tự ngã hay không?”

“Nếu muốn tôi có thể gọi bác sĩ Tần đến đối chứng, nhưng tôi không muốn phiền người khác, người bị là tôi cho nên tôi biết rõ hơn ai hết nguyên nhân khiến tôi bị như vậy.”

Bạc phu nhân liếc sang Bạch Hạ làm cô ta không dám lên tiếng nữa, bà nhìn Bạc Dương Tự bằng ánh mắt khó chịu “Con nữa mai mốt muốn nói cái gì cũng phải xem lại, ai lại đi tin người ngoài về trách em trai mình như vậy.”



“Khôn nhà dại chợ.”

Bạc Trạch Lăng không nghĩ rằng cô có thể nói chuyện được hắn ta không nghe Tần Bắc Yên nói gì về chuyện này, hắn cũng không ngờ Thẩm Dược lại sẵn sàng đổi trắng thay đen để bênh vực hắn.

Điều đó hắn không rõ càng không hiểu lý do tại sao cô lại làm như vậy, rõ ràng cô ghét hắn, hắn khiến cô thành ra như vậy, thì không phải cô nên làm chứng cho lời nói của Bạc Dương Tự, để được ly hôn với hắn sao?

Bạc Trạch Lăng lúc này nhìn mặt anh ta khó coi tâm trạng hắn liền vui vẻ đắc ý, có lẽ anh ta không ngờ mọi chuyện lại thành thế này.

“Bọn con về trước đây, sức khoẻ Thẩm Dược không tốt con đưa cô ấy về nghĩ ngơi trước.” Hắn lên tiếng kéo ghế đứng dậy, đưa tay nắm lấy tay cô nhưng cô ngồi im không đứng dậy.

Thẩm Dược rút tay lại không nhìn hắn mà nói với Bạc Dương Tự “Anh Dương Tự, anh trách lầm Trạch Lăng không phải anh nên xin lỗi anh ấy sao? Lời anh nói chính là vu oan giá họa cho người khác đấy.”

Bạc Dương Tự cho dù không muốn, nhưng ở trước mặt mẹ mình anh ta tất nhiên chỉ để chấp nhận “Là anh không chịu điều tra cẩn thận, trách lầm em xin lỗi em.”

“Không sao, dù gì cũng là bạn gái anh nói anh tin cũng phải thôi.” Hắn nhếch mép, không nghĩ Thẩm Dược vậy mà ép cả anh ta xin lỗi hắn cho dù những gì anh ta nói không sai mà những gì cô nói mới sai.

Cô nghe xong mới chịu buông tha cho anh ta, nắm lấy tay Bạc phu nhân dáng vẻ dịu dàng lễ phép cúi đầu chào bà “Vậy con về trước đây, hôm khác con sẽ đến thăm mẹ nhé.”

“Ừm, hai đứa về đi nếu như nó thật sự ức hiếp con thì con phải nói với mẹ, mẹ nhất định đánh chết nó.” Bà gật đầu vui vẻ vỗ vỗ vào mu bàn tay của cô.

Thẩm Dược gật đầu đồng ý rồi cùng hắn rời khỏi nhà chính.

Hai người vừa đi khuất Bạc phu nhân mới thở dài, ném cho Bạc Dương Tự một ánh mắt sắc bén “Đều tại con ăn nói không biết đúng sai, một bữa cơm gia đình lại thành thế này.”

“Hai đứa cũng về luôn đi, mẹ mệt rồi muốn nghĩ ngơi sớm.” Bà xua tay chán nản với bữa cơm do chính mình chuẩn bị.

Còn ăn chưa được mấy miếng đã thành cuộc đấu đá với nhau rồi, đau đầu chết đi được.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv