Về phương diện lịch sử, thành phố H này đã có ba lần tuyết rơi, lần gần nhất chính là triều Thanh năm Khang Hi, tức là cách hiện tại cũng đã hơn ba trăm năm.
Tô Cẩm Tinh nhìn trang web trên điện thoại mà cô tìm ra, cười khổ.
Cô thật là ngốc, chắc là muốn gả cho anh đến ngốc rồi, ngu ngốc dùng ước nguyện năm hai mươi tuổi để làm cái cớ chữa xấu hổ.
Lần thành phố H có tuyết rơi tiếp theo cũng không biết là khi nào nữa, nếu vẫn không có tuyết, chẳng phải cả đời bọn họ cũng không kết hôn được sao?
Cô cũng ngu thật, tự đào hố cho chính mình.
“Cô Tô, đây là danh sách các khách hàng lớn của công ty, tôi đã sắp xếp lại rồi ạ.” Quản lý đưa một tập văn kiện đến trước mặt cô.
Tô Cẩm Tinh gật đầu: “Có tin tức gì của cậu tôi không?”
“Có ạ.” Quản lý cảm thấy hơi khó nói: “Chỉ là…”
“Không sao, anh cứ nói thẳng đi.”
Quản lý cười ngượng: “Tổng giám đốc Lưu hiện tại đang tổ chức tiệc trên du thuyền ở Địa Trung Hải, ông ta còn đón thêm một số minh tinh và người nổi tiếng trên mạng bằng máy bay riêng đến, tin tức bị đưa lên chiếm hết đầu đề các trang báo.”
Tô Cẩm Tinh kinh ngạc: “Chuyện xảy ra khi nào?”
“Vừa mới đưa tin tức sáng hôm qua thôi ạ, ngày hôm qua cô không có ở công ty nên không rõ, trong công ty náo loạn thành một đống, rất nhiều nhân viên đều muốn xin tạm nghỉ. Đây là đơn xin tạm nghỉ của nhân viên, cô xem thử đi ạ.”
Tô Cẩm Tinh cảm thấy nhức đầu: “Bảo bộ phận nhân sự tìm cách tuyển thêm nhân viên đi, nếu nhiều người rời đi cùng một lúc, công ty sẽ xảy ra vấn đề.”
Quản lý thở dài nói: “Cô Tô, tôi nói thật với cô, trước kia lúc tổng giám đốc Tô, cũng chính là bố cô còn sống, công ty vận hành rất ổn định, có rất ít nhân viên muốn xin nghỉ, hơn nữa cũng thu hút được rất nhiều sinh viên trường lớn đến nộp đơn. Nhưng hiện tại…. những năm này, tổng giám đốc Lưu đã làm danh tiếng của công ty hao mòn đi không ít, chẳng những không nhận được đơn của nhân viên được đào tạo tốt, mà số nhân viên nộp đơn xin nghỉ cũng ngày càng nhiều. Hiện tại tổng giám đốc Lưu lại quậy ra tin tức này, cổ phiếu công ty vẫn luôn đi xuống, căn bản không kêu gọi được ai cả.”
“Nâng cao tiền lương cũng không mời được hả?”
Nói đến tiền lương, quản lý chỉ có thể cười khổ: “Những công ty khác đều không ngừng tăng lương, chỉ có công ty chúng ta là không ngừng hạ lương nhân viên xuống. Công ty kinh doanh không tốt, không kiếm được nhiều tiền, cộng thêm tổng giám đốc Lưu luôn đè thấp lương nhân viên, hơn nữa…. vì cái hạng mục đá quý kia, tài chính công ty liên tục xảy ra vấn đề, tiền lương tháng này cũng phát không nổi cho nhân viên.”
Tô Cẩm Tinh không nhịn được mắng Lưu Phấn trăm ngàn lần ở trong lòng.
Bố cô dùng nửa đời người mới đưa được công ty đi đến đỉnh cao, vậy mà ông ta dùng mới có sáu năm đã lụi tàn thành thế này.
Với trình độ phá sản bậc này của ông ta, cho dù có đưa cho ông ta một cái thung lũng điện tử thì sớm muộn gì cũng lụi tàn.
[ Trên thị trường đã có nhiều nhà đầu tư nhỏ lẻ bán ra cổ phần của công ty Tô thị, số lượng rất nhiều. Anh đã cho người mua lại với giá thấp, tạm thời không cần đẩy mạnh hạng mục nào hết, không phá bỏ thì không xây được.]
Tin nhắn ngắn của tiên sinh gửi đến.
Tô Cẩm Tinh hiểu được ý của anh, nói với quản lý: “Tôi hiểu rồi, vậy trước tiên cứ thế đi, anh có việc thì làm đi.”
Quản lý gật đầu, cũng lấy ra đơn xin từ chức, cung kính đặt lên bàn của cô: “Cô Tô, tôi cũng muốn xin từ chức, không còn cách nào cả, tôi đã đến tuổi này rồi, trên có người già, dưới có trẻ nhỏ, chỗ nào cũng cần tiền, tôi cũng rất muốn cùng công ty tiến lùi, nhưng thật sự không thể.”
Tô Cẩm Tinh trầm mặt một lúc, cuối cùng vẫn gật đầu, người quản lý này từ trước đã đi theo bố cô làm việc, trong sáu năm nay mặc kệ Lưu Phấn chèn ép cỡ nào, anh ta cũng đều trụ vững ở công ty, tiền lương nhiều lần bị cắt giảm nhưng vẫn không rời bỏ, đã rất có tình nghĩa rồi.
“Cứ vậy đi, anh đến bộ phận tài vụ lãnh tiền lương một năm, coi như tôi thay mặt bố tôi bồi thường cho anh.”
“Cảm ơn cô Tô.”
Tô Cẩm Tinh nói: “Chúng ta trao đổi số liên lạc đi, về sau nếu tình hình công ty có chuyển biến tốt, lúc nào cũng hoan nghênh anh trở về.”
Quản lý cảm động: “Cô Tô, vừa nãy lúc cô nói những lời này, thần thái và động tác thật sự rất giống với bố cô.”
“…Thật không?”
“Tôi theo ông ấy nhiều năm như vậy, rất quen thuộc với ông ấy.” Quản lý lộ vẻ xúc động: “Cô Tô, nếu sau này cô có cần tôi, cứ việc gọi điện cho tôi, tôi nhất định sẽ trở về giúp cô.”
“Được.”
Sau khi quản lý ra ngoài, Tô Cẩm Tinh hơi mệt mỏi, xoa huyệt Thái Dương.
Cô vẫn không kịp ngăn cơn sóng dữ.
Tâm huyết của bố, cuối cùng vẫn thua trong tay Lưu Phấn.
Reng reng reng…
“Alo?”
“Vẫn đang buồn sao?” Tiên sinh nói: “Nói cho em tin tức tốt này, Lưu Phấn hình như đã không chống đỡ nổi nữa rồi, bắt đầu bán tháo cổ phần trong tay rồi.”
Tô Cẩm Tinh nắm chặt điện thoại: “Ông ta bắt đầu bán rồi sao?”
“Ừ, hiện tại cổ phiếu tập đoàn đang hạ giá, rất nhiều nhà đầu tư nhỏ lẻ đã không chịu nổi, bán ra rất nhiều, Lưu Phấn hiện tại chắc là đang muốn rút tiền chạy.”
“Vậy… Chúng ta có thể nhân cơ hội mua lại không, sau đó em có thể hoàn toàn nắm giữ công ty của bố, đúng không?”
“Không phải chúng ta, mà là em.” Tiêu Cận Ngôn nói: “Anh giúp em mở một cái tài khoản ở châu Âu, bên trong có sẵn số tiền 7 chữ số, hiện tại cổ phiếu tập đoàn liên tục hạ giá, cũng đủ để em mua đứt cổ phần trong tay Lưu Phấn. Vốn dĩ trên tay em có 25%, nếu mua thêm được cổ phiếu của Lưu Phấn, cộng thêm các cổ phần nhỏ lẻ anh đang thu mua, gộp lại đủ để em lấy được quyền khống chế tuyệt đối ở công ty.”
Những lời sau cô không hề nghe rõ.
Cô chỉ nghe đến câu nói kia của tiên sinh.
“Anh giúp em mở tài khoản bảy chữ số sao?”
“Có hơi ít một chút, thời gian gấp gáp, tạm thời anh chỉ có thể kiếm được như vậy, nếu cần thêm thì anh lại nghĩ cách khác…”
“Đủ rồi, đủ rồi. Thật sự rất đủ luôn!” Tô Cẩm Tinh kích động đến mức run người: “Tiên sinh….”
“Cẩm Tinh, anh biết em muốn nói gì, nhưng hiện tại không phải là lúc nói những lời này, việc cấp bách là khống chế được công ty, còn có chuyện gì nữa thì sau này chúng ta từ từ nói, được không?”
“…Được.”
“Cố lên, mật khẩu và tài khoản anh gửi cho em, em làm việc nhanh một chút, kẻo Lưu Phấn phát hiện lại đổi ý.”
“…Được.”
Tô Cẩm Tinh dùng mật khẩu đăng nhập vào tài khoản mà tiên sinh gửi, quả nhiên nhìn thấy số dư trong đó có một chuỗi rất dài.
Hơn nữa….
Đó là đồng Euro.
Nếu đổi ra, số tiền này chắc chắn không chỉ là bảy chữ số.
Cô lập tức đóng cửa sổ, mở trang cổ phiếu ra, nhìn chằm chằm vào cổ phiếu của tập đoàn Tô thị.
Thật sự là một mảng xanh lá đang rớt xuống thê thảm.
Tại thời điểm hiện tại, dù lượng lớn cổ phiếu được bán ra, nhưng ai mà dám mua?
Cô ổn định lại tinh thần, im lặng chờ đợi.
Cổ phiếu tập đoàn Tô thị trước đó là 60 đồng, giảm một lần xuống 13 đồng, giảm thấy đáng thương, nhưng vẫn không ngừng lại.
Lưu Phấn hình như là thật sự sợ hãi, nhanh chóng đưa ra hết cổ phần trên tay, còn treo ở trên top cao nhất.
Tô Cẩm Tinh canh đúng thời cơ, lập tức mua lại toàn bộ, nhanh chóng nhấn giao dịch.
Số tiền trên tài khoản lập tức giảm xuống, mà cổ phần tập đoàn Tô thị gần như đều bị cô mua lại hết.
Vào lúc báo cáo giao dịch cuối cùng của ngày, giao dịch thông báo đã hoàn tất.
Các nút điều khiển trên sàn đều biến thành màu xám, không thể tiếp tục thao tác.
Tất cả đều đã được định.
Tập đoàn Tô thị, sau sáu năm cách biệt, cuối cùng cũng được danh chính ngôn thuận trở về nhà họ Tô.
Tim của cô đập loạn xạ, gần như là muốn nhảy ra khỏi tim mình vậy.
Reng reng reng…
“Tiểu Tinh Tinh, hiện giờ con đang ở đâu vậy?”
Là Lưu Uyển Chân gọi.
Cô nén lại xúc động, nhẹ giọng đáp: “Con đang ở công ty, có gì không mẹ?”
“Vừa này có mấy cảnh sát đến nhà, bắt mợ con và Tuyết Duyệt đi! Nói gì mà hai người có liên quan đến việc lập kế hoạch gϊếŧ người, bị dẫn đi điều tra rồi. Con báo cảnh sát hả?”
…Là tiên sinh.
Cô hỏi: “Cảnh sát có còn nói gì nữa không ạ?”
“À, cảnh sát còn nói, giấy gọi từ tòa án chừng khoảng hai ngày nữa sẽ đưa đến, bảo chúng ta chú ý nhận thư, đúng hạn ra tòa.”