Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái!

Chương 174: Mặc Trì Úy bị bắn rồi ư?



Nhìn thấy hai người họ hôn nhau, xung quanh có vô số tiếng la hét, ồn ào.

Sau một nụ hôn ngắn, Mặc Trì Úy buông Đường Tâm Nhan ra, đôi mắt cô ngân ngấn nước, sáng lấp lánh, anh duỗi cánh tay dài, dùng lực ôm cô vào lòng.

Cô dựa vào lồng ngực anh, cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh và cả tiếng anh nuốt nước bọt: “Mặc Trì Úy, anh nhất định phải chú ý an toàn.”

Mặc Trì Úy thấp giọng ừ một tiếng. Anh buông cô ra, xoay người đi đến chỗ anh Bưu ký giấy cam kết sinh tử.

Đường Tâm Nhan nhìn anh đi về phía chiếc xe mô tô cực lóa mắt, cô đan chặt hai tay vào nhau.

Mặc Trì Úy, sao anh lại đối xử tốt với tôi như vậy? Người như anh, làm sao tôi có thể giữ được khoảng cách? Làm sao để giữ vững được con tim đây?

Bước lên xe mô tô, Mặc Trì Úy đội mũ bảo hiểm, đôi mắt thâm sâu nhìn Đường Tâm Nhan đang run rẩy trong gió đêm. Đôi mắt anh sâu thẳm như xoáy nước, giống như muốn chiếm lấy cô.

Đôi môi đang mím chặt của Đường Tâm Nhan khẽ run lên, đôi mắt đỏ hoe lộ rõ vẻ căng thẳng trong lòng.

Mặc Trì Úy thu hồi ánh nhìn trước, anh đội mũ bảo hiểm lên, dùng đôi tay đeo găng tay da vào.

Trên đường đua, động cơ gầm rú, tiếng reo hò chói tai, ồn ào náo động rung trời.

Anh Bưu ra lệnh một tiếng, tiếng súng vang lên, hơn mười chiếc xe mô tô xa hoa chói mắt như mũi tên rời cung phóng đi như bay. Trong lòng Đường Tâm Nhan vô cùng căng thẳng.

Đường núi khúc khuỷu hiểm trở, bánh xe và mặt đường liên tục cọ xát phát ra những âm thanh chói tai, trên mỗi đoạn đường anh Bưu đều lắp đặt giám sát, thông qua màn hình lớn mọi người có thể nhìn thấy rõ tình hình cuộc đua.

Nhìn thấy có chiếc xe mô tô va vào vách núi lật đổ, tay đua này bị bắn xuống dưới vách núi, trán Đường Tâm Nhan nhễ nhại mồ hôi lạnh. Năm phút sau, tay đua mà Phó Tư Thần mời về đã bị một tay đua khác xô ngã, cả người anh ta ngã xuống đất cả buổi cũng không dậy nổi.

Ánh nhìn của Đường Tâm Nhan, vẫn luôn chăm chú nhìn theo chiếc xe màu đen đang dẫn đầu. Không lâu sau, thừa lúc đường đèo nguy hiểm, Mặc Trì Úy đã bỏ lại hai tay đua của anh Bưu.

Đường Tâm Nhan đã hiểu ra, các tay đua mà anh Bưu mời về là ba tay đua hàng đầu thế giới, mà Mặc Trì Úy thậm chí có thể ngang tài ngang sức với bọn họ. Đường Tâm Nhan thầm sửng sốt, người đàn ông này, rốt cuộc còn có bao nhiêu điều mà cô không biết?

Anh Bưu vốn dĩ hoàn toàn tin tưởng người của anh ta có thể giành chiến thắng trận đua này, nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện một con ngựa sắt, nếu tình hình này vẫn tiếp tục, người của anh ta khó mà giành chiến thắng.

Một tia hung ác nham hiểm lóe lên trong mắt anh ta, anh ta thì thầm vào tai nghe vài câu.

Khi Mặc Trì Úy rẽ vào một khúc cua, phát hiện hai chiếc xe phía sau đột nhiên tăng tốc, tấn công anh từ hai phía, một tia lạnh lùng nguy hiểm lóe lên trong con ngươi sâu thẳm của anh.

Rẽ cua, anh giảm tốc độ, khi một chiếc mô tô chuẩn bị sắp áp sát anh, anh phát hiện chuẩn vị trí, tăng tốc, chuyển làn, sau đó dùng lực tông vào chiếc xe kia.

Toàn bộ động tác diễn ra nhịp nhàng trôi chảy, nhanh nhẹn, dũng mãnh, dồn dập, khiến đối phương đến cơ hội phản công cũng không có.

Tay đua kia không ngờ Mặc Trì Úy sẽ phản kích mà tốc độ lại nhanh đến mức khiến người ta choáng váng, đợi đến khi phản ứng kịp, thì cả người lẫn xe cũng đã rơi xuống vách núi rồi.

Cuối cùng chỉ còn lại một chiếc xe sánh vai cùng Mặc Trì Úy vào vòng cuối cùng, Mặc Trì Úy nhìn thấy đối phương lấy ra một khẩu súng lục màu đen nhắm vào phía sau lưng anh, khuôn mặt tuấn tú hơi trầm xuống, khóe miệng lạnh lùng cười một cái.

Cuộc thi kiểu này, xem ra không hề có công bằng, ai có thể đi đến cuối cùng thì người đó chính là người chiến thắng.

Theo tiếng súng nổ “bùm” vang lên, hình ảnh cuộc đua xe trên màn hình đột nhiên biến mất.

Trong lòng Đường Tâm Nhan lo lắng đến mức trái tim cũng muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Mặc Trì Úy bị bắn rồi ư?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv