Băng sương và ngọn lửa mãnh liệt hòa lẫn vào nhau, hoàn toàn bao phủ Ma Long ở trong đó.
Toàn bộ chiêu thức của Ma Long đều bị phong kín, thân hình cũng bị băng sương giữ chặt.
Kiếm tiếp theo…
Thần kỹ Thần Vương Atula, Che Mờ Nhật Nguyệt!
Cố Thanh Sơn lúc này đã hoàn toàn hấp thụ sức mạnh của hai con rồng, thực lực bây giờ đã mạnh hơn xưa rất nhiều.
Cho nên một chiêu Che Mờ Nhật Nguyệt này chém ra, bốn phía xuất hiệp tầng tầng lớp lớp dị tượng.
Giữa hư không sinh ra mặt trời và mặt trăng, cùng nhập vào thân thể Cố Thanh Sơn, hóa thành kiếm ý vô tận, ngưng kết thành một thanh kiếm vô hình trong tâm niệm của hắn.
Ma Long không thể nhúc nhích.
Ngay cả sức mạnh của mặt nạ cũng không thể sử dụng được, nó đã đi vào bước đường cùng.
Nó chưa hề nghĩ đến, nó sẽ bị đánh tới tình trạng này.
Cố Thanh Sơn cũng không ngờ hắn đã đạt tới trình độ và cảnh giới này.
Tại vì trong kinh nghiệm chiến đấu và tu hành bao lâu qua của hắn, rất ít khi xuất hiện cục diện áp chế sức mạnh như vầy.
Thế nhưng, bên trong thế giới Thiên Trụ, hắn đã đạt được pháp quyết tu hành đẳng cấp nhất của vô số mảnh vỡ thế giới. Trong trận chiến ở núi thần Tu Di, hắn đã hoàn toàn luyện hóa được sức mạnh của hai con rồng.
Hắn, lại là kiếm tu.
Cho dù có thực lực hơi chênh lệch với Ma Long nhưng nếu thật sự đánh nhau thì hắn cũng không sợ hãi, huống chi lúc này Sơn Nữ cũng có thực lực tương đương hắn cùng ra tay.
Nhìn qua, đại cục đã định.
Thế nhưng chiêu Che Mờ Nhật Nguyệt vẫn dao động từng vòng trong tâm niệm của hắn, chậm chạp chưa thả ra.
Cố Thanh Sơn vẫn cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Nhưng bây giờ đã đi tới bước này, chẳng lẽ tha cho Ma Long?
Không thể được.
Sơn Nữ bay lên, mang theo Lục Giới Thần Sơn kiếm tích lôi điện, chém trên người của Ma Long.
Kinh Mộng!
Vì để tránh xuất hiện tình huống bất ngờ, Sơn Nữ lại cố định Ma Long thêm một lần nữa.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn cứng lại.
Đây là trận quyết chiến của chín trăm triệu tầng thế giới, lúc này không thể buông tha Ma Long.
Cho dù có hậu quả gì cũng phải giết đối phương xong rồi mới nói.
Kiếm ý thức vô hình từ trên người hắn lao ra, đâm vào giữa cổ Ma Long.
Đầu rồng bị chém bay!
…..
Một bên khác.
Vị trí ban đầu của Vực Sâu Vĩnh Hằng.
Cánh cửa thế giới.
Theo sự thay đổi của thời gian, ăn mòn vận mệnh của nơi này từ từ biến mất.
Ác Quỷ đạo đã chiếm lĩnh nơi này từ lâu.
Bóng dáng Thương Vô Chương xuất hiện trong pháp trận truyền tống.
Gã đã tới.
Một ác quỷ cung kính hành lễ với gã, nói:
“Thương đại nhân, Vũ Hùng chủ mời ngài tới gặp ngài ấy.”
Trên mặt Thương Vô Thương lộ ra vẻ đăm chiên, nói: “Ồ? Ta vừa mới đến mà cô ta đã vội vàng muốn sỉ nhục ta?”
Ác quỷ kia không dám trả lời, vẫn giữ nguyên động tác hành lễ, im lặng chờ đợi.
Thương Vô Chương nói: “Thôi được, dù sao bây giờ cô ta cũng là Quỷ Hùng, ta là Quỷ Tướng, nếu ta không đi gặp cô ta, ngược lại sẽ có cớ cho cô ta. Dẫn đường!”
Tên ác quỷ kia lập tức dẫn Thương Vô Chương đi. Dưới cái nhìn chằm chằm của chúng ác quỷ, họ xuyên qua quân doanh đi tới một khu vực trung tâm quan trọng của nơi này.
Toàn bộ quân doanh đều bận rộn, chỉ có nơi đây là vô cùng yên tĩnh.
Mấy tên Quỷ Tướng đầy ắp chiến công thành thật quỳ dưới mặt đất, một câu cũng không dám nói.
Thương Vô Chương đi tới, nhìn về vị trí chủ tọa một cái.
Cô gái kia mặc một bộ trường bào màu đen, quay lưng về phía đám người, đang xem một quyển đạo quyết.
Khóe miệng Thương Vô Chương lộ ra một ý cười trào phúng, tìm một chỗ rồi từ từ ngồi xuống.
Chờ một lúc.
Cô gái kia rốt cục cũng khép quyển đạo quyết lại, nhưng vẫn không quay đầu lại, chỉ mở miệng nói:
“Thương đại nhân, trước khi ngươi từng là Quỷ Hùng oai phong, nay suy bại thành Quỷ Tướng hiện tại, không biết trong lòng có tư vị gì?”
Thương Vô Chương nắm chặt tay lại, đè nén giọng, nói: “Cực khổ cho Vũ chủ quan tâm, mọi chuyện đều tốt, lần này ta phụng lệnh Quỷ chủ đến để giết…”
Cô gái kia cắt đứt lời hắn, nói: “Ngươi có thể về.”
Thương Vô Chương ngớ người ra.
Gã cười gằn đứng lên, ngoảnh mặt về phía hư không, ôm quyền nói: “Tốt lắm, chuyện này ta sẽ trở về bẩm báo Quỷ chủ, Vũ hùng dám làm trái ý ngài.”
Mấy tên Quỷ tướng khác cũng có vẻ mặt sợ hãi.
Nếu không phải mỗi ngày đều ở bên cạnh cô gái này, biết rõ bản lĩnh và suy nghĩ của cô ta, bọn họ suýt nữa cũng đứng lên, cùng với Thương Vô Chương đi bẩm báo.
Lời của Quỷ chủ là không thể làm trái.
Cho dù thực lực của cô gái trước mặt vượt qua tất cả mọi người, cho dù cô ta là người lãnh đạo của chiến dịch lần này, thì cũng tuyệt đối không thể làm trái ý chỉ của Quỷ chủ!
Bất luận là kẻ nào dám can đảm làm trái ý của Quỷ chủ, kết cục đều sẽ là một cái chết khó coi gấp một vạn lần.
Đúng vào lúc Thương Vô Chương muốn mở cửa đi thì giọng nói yếu ớt của cô gái đọc sách lại vang lên:
“Ai nói ta làm trái ý Quỷ chủ?”
“Thương Vô Chương à Thương Vô Chương, để ta nói ngươi biết, lúc ngươi tới, Quỷ vương Hoàng Tuyền Cố Thanh Sơn đã bị ta dùng bản lĩnh giết chết.”
“Đáng tiếc, ngươi tạm thời không có cách nào trở về vị trí Quỷ hùng, chỉ có thể làm thủ hạ nghe lệnh của ta, làm con chó của ta.”
Thương Vô Chương sắc mặt đại biến, thất thanh nói: “Không thể nào!”
Cô gái kia không nói lời nào, chỉ lấy một chiếc mặt nạ trong lòng bàn tay ra cho dám người nhìn.
Thương Vô Chương nhìn vào, chỉ thấy trên mặt nạ bỗng phát ra ánh sáng vàng rực, phác họa một con côn trùng nhỏ lốm đốm năm màu sắc rực rỡ.
“Bùa Vạn Ma Thực Hồn Trùng! Đây chỉ là một trong bộ mặt nạ gồm hai chiếc, liên quan gì tới chuyện giết Quỷ Vương Hoàng Tuyền!” Thương Vô Chương nói.
Cô gái thản nhiên đáp: “Ngươi luôn lắm mưu nhiều kế, vận khí cũng tốt nên mới có thể đi tới vị trí Quỷ hùng. Nhưng hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, ngươi đã dùng hết mọi cách mà cũng không giết được Quỷ Vương Hoàng Tuyền, còn không bằng một cạm bẫy nho nhỏ mà ta tùy ý sắp đặt.”
…
Đầu rồng bị chém bay!
Cố Thanh Sơn chưa hề cảm thấy nhẹ nhõm, cảm giác bất an trong lòng càng ngày lại càng rõ.
Hắn nhìn về phía dòng sông thời gian, chỉ thấy dòng sông yên tĩnh không một tiếng động, không có động tĩnh gì bất thường.
Trong hư không toàn bộ đều là sương mù, ngoại trừ hắn và Sơn Nữ thì không có bất kỳ vật sống nào tồn tại.
Trái tim đập càng ngày càng mạnh, cảm giác nguy hiểm bên trong càng ngày càng tới gần.
Rốt cục là nguy hiểm đến từ đâu?
Cố Thanh Sơn cảnh giác nhìn bốn phía.
“Công tử, thi thể Ma Long sắp rơi xuống rồi.” Sơn Nữ nhắc nhở.
Cố Thanh Sơn lấy lại tinh thần, nhìn về phía thi thể con rồng.
Đúng thế.
Đây là thi thể Ma Long, cũng là con rồng thứ ba mà mình giết chết.
Không phải là rồng ngủ say, cũng không phải là Ma Long Vực Sâu. Trong vạn năm qua, nó đã hấp thu quá nhiệu sức mạnh, nó đã hơn hẳn cả hai con rồng đó.
Nó, thuộc về Ác Quỷ đạo.
“Quả như ngươi đã nói, trên thế giới này có một Ma Long là đủ rồi…”
Cố Thanh Sơn nhìn đầu rồng, nói.
Mặc kệ là nguy cơ gì, lúc này hấp thu sức mạnh mới là quan trọng nhất.
Trên người Cố Thanh Sơn xuất hiện một lớp sương mù màu đen. Nó tựa như có sinh mệnh lực, nhanh chóng bay ra ngoài, bao phủ thi thể và đầu của con rồng kia.
Sức mạnh huyết duệ Ma Long, phát động!
Đây là sức mạnh hồn khí đẳng cấp cao của Nhân tộc cực cổ, là kiệt tác tối cao của bọn họ!
Trong màn sương màu den kia, thi thể con rồng dần dần biến mất.
Ma Long và màn sương màu đen đồng hóa, chuyển biến thành màu sắc nồng đậm hơn --- Lực lượng của nó đang được chuyển hóa.
"Tới."
Cố Thanh Sơn bình tĩnh nói.
Toàn bộ màn sương màu đen bay trở về, nhập vào trong thân thể của hắn.
Sức mạnh Ma Long mạnh mẽ sung túc đánh tẳng vào thức hải, linh hồn, và cả thân thể của hắn, làm bùng lên một loại đau đớn giống như đang bị lăng trì.
“Ưm…”
Cố Thanh Sơn hừ nhẹ một tiếng, im lặng cảm nhận loại đau đớn này.