“Ta theo Vua Vực Sâu, làm người hầu cho các ngươi, lặng lẽ quan sát ngươi.”
“Ta nghĩ, nghĩ, rồi lại nghĩ, vẫn nghĩ không thông, tại sao ngươi và ta lại có sức mạnh giống nhau như đúc.”
“Sau đó ta nhớ tới Thiên Địa song kiếm, cuối cùng ta cũng hiểu ra nhiều chuyện.”
“Ở trong mảnh vỡ thế giới song song thời đại thượng cổ, ngươi giết chết ta.”
“Chắc chắn khi đó ‘ta’ kia vẫn còn ngủ say trong trại tạm giam Vực Sâu, chưa kịp chuyển hóa thành thể Vực Sâu.”
“Ngươi chiếm được sức mạnh của một ‘ta’ kia, nhất định là như vậy!”
Ầm!
Sát ý vô tận từ thân thể Ma Long lan ra.
Trong sương mù màu xám trắng, nó kéo căng gân cốt toàn thân, thực hiện bước chuẩn bị cuối cùng để giết chết đối phương.
Cố Thanh Sơn cười cười, nói: “Thảo nào có câu là, người có thể làm gian tế, đầu óc đều rất thông minh... Không sai, quả thực ta đã chiếm được sức mạnh của Ma Long ngủ say.”
“Không chỉ như vậy, khoảng thời gian trước, ngươi còn giết chết một con Thanh Long.” Ma Long nói.
Lần này Cố Thanh Sơn hơi kinh ngạc.
“Ồ? Ngươi biết vậy mà còn dám tới giết ta?” Hắn hỏi.
Ma Long nhếch môi, tràn đầy châm chọc mà nói: “Không cần giả vờ, Cố Thanh Sơn, ngươi cố ý dẫn ta tới đây, chẳng lẽ không phải vì ao ước sức mạnh Ma Long trên người ta?”
“Giữa hai người chúng ta, kẻ nào sống sót thì kẻ đó sẽ hoàn toàn thu được sức mạnh của đối phương.”
“Như lời ta từng nói lúc ở Vương quốc Kinh Cức, trên thế giới chỉ có một Ma Long!”
“Có thể lấy sức mạnh của huyết duệ Ma Long thôn phệ chúng sinh, chỉ có duy nhất một người, đó chính là ta!”
Hai bóng dáng bỗng nhiên nhoáng lên rồi biến mất, đồng thời hóa thành bóng đen to tớn, biến mất tại chỗ.
Trong chớp mắt, hai luồng sương đen hình rồng xuyên qua khoảng cách xa xôi, hung hăng đụng vào nhau.
Ầm...
Cuộn sóng vô hình lan ra.
Sương mù dày đặc bị hai con hắc long đán mạnh vào tan ra, tản đi như một cơn cuồng phong, chẳng còn thấy tăm hơi.
Hình rồng tán loạn.
Hai bóng hình bay ra ngoài, văng về hai hướng khác nhau.
Cố Thanh Sơn bay ra xa mấy chục thước, “phốc” một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
Ma Long lùi lại hai bước, đứng vững.
Nó lắc lắc nắm đấm, làm rơi hết toàn bộ máu bên trên.
“Ta đã nhận được tin ngươi từng giết chết một con Thanh Long, thế nhưng sức mạnh của Ma Long ngủ say và Thanh Long cộng lại cũng chỉ đến trình độ này sao?” Ma Long có vẻ thất vọng nói.
Cố Thanh Sơn không thể tin nhìn về phía Ma Long.
Chỉ thấy trên mặt Ma Long mang theo một chiếc mặt nạ ác quỷ.
Ác Quỷ đạo!
Đúng vậy, Ma Long là gian tế của Ác Quỷ đạo, ẩn nấp vạn năm, cho tới hôm nay.
So với Ma Long ngủ say ngày trước, hiện tại không biết nó đã mạnh đến mức nào!
Ánh mắt Ma Long giấu ở sau mặt nạ, cả người lẳng lặng bất động.
Trên người nó mang sức mạnh Ma Long, lại có thêm sức mạnh Ác Quỷ đạo hỗ trợ, không thể nào chỉ tùy tiện mà đối phó được.
Ma Long đột nhiên nói: “Mặt khác, Cố Thanh Sơn, ta còn phải cảm ơn mưu kế của ngươi đấy.”
“Hừ, ngươi dùng công kích như vậy để cảm tạ ta?” Cố Thanh Sơn nói.
Ma Long lắc đầu, âm thanh từ sau mặt nạ truyền đến:
“Ta không biết vì sao Thần Sinh Mệnh không theo tới, nhưng có thể tách Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả và ta ra xa nhau, sử dụng sách lược như vậy ngay cả ta cũng không khỏi phải vỗ tay.”
“Nếu như trên người ngươi vẫn mang theo Trật Tự như trước, sẽ không tới phiên ta ra tay giết ngươi mà là Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả... Bởi vì nó nhất định phải giết ngươi mới kết thúc được Trật Tự cuối cùng. Đây là thỏa thuận giữa nó và Ác Quỷ đạo chúng ta, ta không thể làm trái.”
Nói đến đây Ma Long ngừng một chút, tràn đầy tiếc hận nói: “Thế nhưng mà, Cố Thanh Sơn, ngươi bị ham nuốn che mắt, quên mất một chuyện.”
“Chuyện gì?” Cố Thanh Sơn lau khô máu trên khóe miệng, hỏi.
“Ngươi quên rồi, đứng trước sức mạnh tuyệt đối, mưu kế chẳng có tác dụng gì cả.” Ma Long thản nhiên nói.
Sương đen lần thứ hai từ trên người nó dâng lên, dần dần biến hóa, từ từ hình thành thân thể hắc long.
Sát ý sôi trào!
Chiêu tiếp theo, nó muốn giết chết Cố Thanh Sơn, cướp đoạt sức mạnh của hai con rồng trên người hắn!
Cố Thanh Sơn vẫn còn đang ước tính cú va chạm vừa rồi, lẩm bẩm: “Quả thực bây giờ ngươi rất mạnh, nhưng sức mạnh của ta cũng chỉ kém ngươi hai ba phần mà thôi.”
Ma Long cười gằn nói: “Một phần thực lực cũng đủ để phân thắng bại, huống chi là ba phần. Cố Thanh Sơn, người thông minh quá sẽ bị thông minh hại, ngày hôm nay ngươi sẽ bị ta giết chết, hóa thành sức mạnh của ta.”
Cố Thanh Sơn yên lặng một hơi thở.
“Ừ... Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, mưu kế không có tác dụng gì, những lời này ta tán thành.”
Hắn từ từ nói.
Vừa dứt lời, chỉ thấy thanh trường kiếm từ trong hư không sau lưng hắn bay ra ngoài, hóa thành một cô gái lãnh diễm tuyệt sắc.
Sơn Nữ.
Thân hình nàng vừa chuyển một cái, biến thành dáng vẻ Cố Thanh Sơn.
“Công tử, đợi lát nữa ta có thể hóa rồng sao?” Nàng nóng lòng muốn thử.
"Đương nhiên."
…
Dòng sông Năm Tháng.
Đây là dòng sông của thời gian và lịch sử.
Mỗi một giây, các loại sự kiện ở dòng sông này đều trôi theo dòng nước, để cho vô số vận mệnh chúng sinh đều đan xen lẫn nhau. Trong sự trộn lẫn vừa hỗn loạn vừa có trật tự như thế, cả thời đại từ từ tiến lên phía trước.
Tất cả vốn bình yên vô sự.
Thế nhưng vào giờ phút này, ba con rồng đen đang đánh nhau trên dòng sông.
“Cố Thanh Sơn, ngươi không thể giết ta!”
Ma Long vừa trốn vừa quát.
Vốn nghĩ rằng mình có thể ăn Cố Thanh Sơn, không ngờ kiếm của hắn có thể phát huy được sức mạnh hệt như hắn.
Nó chẳng khác nào một mình chống lại với hai Ma Long ngủ say và hai Thanh Long!
Sau lưng nó có hai con rồng đen đuổi sát theo sau.
Bỗng nhiên, một con rồng đen dừng lại.
Thần kỹ, Di Hình Hoán Ảnh!
Chỉ một thoáng sau, nó đổi vị trí với Ma Long.
Một con rồng đen khác đã chuẩn bị sẵn sàng, trong chớp mắt Ma Long xuất hiện, nó lập tức phun ra ngọn lửa trắng xám ngập trời.
Ma Long không kịp phản ứng đã bị ngọn lửa trắng xám đốt khắp người, quằn quại thống khổ trong hư không.
Ma Long nhìn ngọn lửa trắng xám trên người, xoay người định nhảy vào dòng sông thời gian.
Lúc này nó không thể không chạy trốn.
Bốn con rồng đấy, vậy còn đánh gì nữa!
Trốn! Mau trốn!
Mặc kệ là chỗ nào, địa điểm nào, chạy trốn trước rồi nói!
Thế nhưng chuyện cũng không như nó mong muốn.
Con rồng đen trước đó sau khi trao đổi vị trí với nó lập tức thay đổi phương hướng, bắt đầu gia tăng tốc độ.
Trong lúc nó đang bay, trên thân nó dần tỏa ra ảo ảnh đầu người thân rắn.
Ảo ảnh này vừa xuất hiện, lập tức sinh ra một ý chí cổ xưa và tang thương.
Trong lúc Ma Long đang bị lửa đốt, nó lại phải đón tiếp một con rồng đen khác!
Thân thể loài rồng vốn cực kỳ cứng rắn, huống chi là hồn khí siêu cấp dạng như thân thể Ma Long, lẽ ra va chạm lẫn nhau sẽ không tạo thành tổn thương quá lớn.
Thế nhưng lần này, tình hình lại khác.
Thần kỹ, Bất Chu Sơn Đoạn!
Hai bóng đen hình rồng va chạm vào nhau…
Ầm!!!
Ma Long bị con rồng kia húc đến mức trời đất quay cuồng, thế nhưng hai con rồng đen kia lại chẳng hề để ý tới thành quả chiến đấu, mà lại tiếp tục phát động thần kỹ không gian.
Di Hình Hoán Ảnh!
Con rồng đen vừa húc Ma Long lúc nãy đột nhiên.
Con rồng đen phun lửa thay vào vị trí của nó, xuất hiện trước mặt Ma Long, hóa thành Sơn Nữ.
Sơn Nữ nắm tay lại, phát động toàn bộ sức mạnh của rồng trong người mình, đánh ra một quyền.
Thiên Băng!
Sau lưng Sơn Nữ, tại một nơi cách nàng không xa, một con rồng đen khác biến thành Cố Thanh Sơn. Hai tay hắn đều cầm kiếm, sử dụng Súc Đại Thành Thốn, trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Ma Long đang quằn quại.
Trường kiếm liên tục chém xuống!
Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ thay nhau tấn công, giống như gió táp mưa rào, cứ thế không cho Ma Long cơ hội để thở.
Ma Long hóa thân thành người một lần nữa, há mồm quát: “Khoan…”
Trường kiếm vung lên.
Trên Địa kiếm phát ra ngàn vạn tiếng va chạm vỡ vụn.
Kiếm Triều Âm bị một tầng băng sương bao phủ.