Chinh Phục Trên Đầu Lưỡi

Chương 315



Bài dưa này thậm chí thoạt nhìn còn không đáng tin cậy hơn bài viết trước.

Link bài là của Teiba, viết dưới dạng nối tiếp trên thanh bài viết, liếc mắt xem một cái thấy đủ loại icon ở trong đó.

Nếu ai mà không biết còn tưởng đâu truyện ngôn tình thiếu não không có gì nổi bật.

Tiêu đề và phần mở đầu của bài viết này đều hấp dẫn. Tên bài viết là: Người mẫu kiêm diễn viên nổi tiếng W dùng thủ đoạn trèo lên tổng tài xinh đẹp họ S, đi con đường không giống ai và nổi tiếng!

Khúc mở đầu chủ bài đăng viết: Mọi người đều biết ngành giải trí khá hỗn loạn, nhưng dăm ba câu khó mà nói được nó loạn thế nào, gần đây trong ngành có chuyện mới lạ, ngôi sao nữ họ W đột nhiên hot, cho dù là đài nào, chỉ cần chuyển kênh là đều thấy quảng cáo của cô ta!

Trước hết, tôi không phủ nhận rằng ngôi sao nữ họ W có dáng người đẹp, thân hình đẹp, gương mặt cũng đẹp luôn, nhưng mà nè! Trong giới người mẫu có rất nhiều người xuất sắc! Mà cô W ban đầu mới gia nhập giới giải trí cũng rất giống bao người, vào lúc không mấy tên tuổi nhận mấy quảng cáo nhỏ nhưng mà cũng không hot mấy.

Người mẫu bình thường sẽ hài lòng nếu có thể kiếm được tiền, nhưng so với những người mẫu ngực khủng và không có đầu não khác, thì cô W không chỉ có dã tâm mà còn rất tâm kế. Gần đây thì cuối cùng cô ta cũng nổi tiếng như mong muốn, còn tôi là một người đáng tin cậy, thắc mắc tại người không mấy nổi tiếng này đột nhiên lại hot?

Tôi đã thu thập thông tin qua nhiều kênh khác nhau và có thể nói rằng tôi đã thu được rất nhiều thứ. Hôm nay, cùng theo tôi xem, cô W này làm sao có thể làm quen được với tổng tài xinh đẹp họ S có tiếng trong giới kinh doanh nhé, rồi tận dụng ưu thế của bản thân để lấy lòng người ta thế nào... Ừ, đúng như mấy người nghĩ rồi đó.... Nói thật nhé, tổng tài họ S quá đẹp, xem qua ảnh mặt mộc của cô ấy, so với mấy nữ diễn viên trang điểm thì còn đẹp hơn họ mấy lần, đẹp như vậy, đừng nói gãi đúng chỗ ngứa, cho dù cô ấy có muốn đè tôi, tôi sẽ nằm xuống ngay lập tức, chuẩn bị đủ các tư thế để phục vụ luôn.

......

Trong số những bình luận bên dưới, rất ít bình luận nghiêm túc. Tóm lại là:

Tổng tài S, đè em đi!

Em dịu dàng, em đáng yêu, dễ sa ngã!

Free làm ấm giường đi kèm làm việc nhà!

Đừng tranh giành với tôi, tổng tài S là chồng tôi!

......

Thẩm Giáng Niên đọc mấy bình luận ở trên, vốn định xem tiếp, nhưng khi đọc mấy cái bình luận này thì hết muốn đọc tiếp, một đám nhóc con trong đầu toàn màu vàng phế liệu, đọc mà thấy ghê. Thẩm Giáng Niên tắt máy tính, đi tắm, đồng thời dùng phương pháp tự hỏi tự trả lời mà Lê Thiển chỉ cho cô, tự dội một gáo nước lạnh vào người mình hồi lâu.

Thẩm Giáng Niên lý trí: Thẩm Thanh Hòa và mày chả có liên quan gì nữa đâu, dùng cái thời gian kia đi lo cho bản thân sống tốt hơn đi.

Thẩm Giáng Niên cảm tính đã thua Thẩm Giáng Niên lý trí, phải nói là thua đậm. Thẩm Thanh Hoà, người này cô không trèo lên nổi, vậy khỏi trèo, chả có gì to tát.

Có lẽ bản thân dần dần chấp nhận sự thật, mặc dù trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu khi nghĩ đến Thẩm Thanh Hoà, nhưng đó không phải là kiểu giãy giụa cuồng loạn.

Một đêm suy nghĩ lung tung, chất lượng giấc ngủ đương nhiên không cao, vất vả lắm mới ngủ được thì đồng hồ báo thức reo lên. Thẩm Giáng Niên đang rúc trong chăn vỗ nhẹ vào đồng hồ báo thức, nhưng sự cáu kỉnh của cô chỉ càng tăng thêm.

Ahhhh, đã nói là không thích đi làm rồi mà! Sáng 8h chiều 5h, muốn ngủ nướng cũng không ngủ được. Thẩm Giáng Niên bực bội ngồi dậy, nheo mắt mò mẫm đi vào phòng tắm, không khác gì người mù sờ soạng hết chỗ này đến chỗ kia, cuối cùng mới đến được chỗ vòi nước, giơ tay nhấc nó lên, làn nước lạnh khiến cô giật mình, đôi mắt ngái ngủ của cô lập tức mở to.

Rửa mặt, đánh răng, trang điểm nhẹ...tất cả đều được thực hiện trong vòng nửa giờ. Thẩm Giáng Niên đã không đi làm mấy năm, đã quên mất giờ cao điểm buổi sáng ở Bắc Kinh, kẹt xe thôi rồi, có lẽ hôm nay là ngày xui xẻo, nửa tiếng chỉ đi được có mất mét, Thẩm Giáng Niên nhìn đồng hồ, cứ theo đà này thì sẽ đi làm trễ.

Thẩm Giáng Niên đang định viện một cái cớ là sáng đi ra ngoài có việc, nên mới đến công ty trễ, nhưng Lãng Tư Duệ gửi tin nhắn WeChat đến, Lãng Tư Duệ: [Giáng Niên, sáng nay đừng đến công ty, đến nhà tôi một chuyến <định vị>]

...Lãng Tư Duệ xuất hiện đúng lúc, tri kỷ thật. Thẩm Giáng Niên không cần phí tâm viện cớ, thế là ở ngã tư tiếp theo quay đầu xe đi đến nhà Lãng Tư Duệ.

Chỗ ở của Lãng Tư Duệ nằm trong một khu dân cư cao cấp ở trung tâm thành phố, hệ thống an ninh nghiêm ngặt, Thẩm Giáng Niên đến cửa còn không được bước vào.

"Chờ tôi ở tầng dưới, 10 phút nữa sẽ xuống." Lãng Tư Duệ dặn dò qua điện thoại, trong lúc đợi Lãng Tư Duệ, Thẩm Giáng Niên lướt newfeed, đêm khuya qua Lê Thiển đăng một bài: Cuộc sống hiện tại như cá koi, từ tình cảm đến công việc đều thuận lợi hơn chữ thuận lợi, dẫn đến bây giờ đang quá rảnh, gần đây có bạn nhỏ nào có cơ hội kiếm tiền nhớ pm cho mình nhé! Con cá koi tôi đây, chưa biết chừng mang nhiều tiền về cho bạn! [Đắc ý]

Thật ra, lúc Lê Thiển gọi điện hỏi Thẩm Giáng Niên vụ 100 triệu, cô đã nghĩ đến việc nhờ Lê Thiển giúp đỡ, nhưng mà lúc trước bất đắc dĩ giấu diếm, Thẩm Giáng Niên cảm thấy vừa lừa gạt người ta vừa nhờ giúp đỡ, thật sự không quá phúc hậu.

Nhưng giờ, con cá Koi này xuất hiện cũng đúng lúc quá ha? Nếu đã rảnh vậy thì kiếm chút chuyện cho làm. Thế nên, Thẩm Giáng Niên lén chọc Lê Thiển: [Gọi cá Koi ~]

Lê Thiển nhanh chóng trả lời: [Ơi ơi, cá Koi của ngài đã online.]

Thẩm Giáng Niên: [Gần đây, cậu rảnh lắm à.]

Lê Thiển: [Sao, hâm mộ hửm?]

Thẩm Giáng Niên: [Hay là mình tìm chút chuyện cho cậu làm ha?]

Lê Thiển: [Vậy phải xem chút chuyện kia chất lượng thế nào~]

Thẩm Giáng Niên: [Chuyện của mình.]

Lê Thiển: [Thế không xem nữa, đến đây nào, bé cưng.]

Thẩm Giáng Niên không khỏi bật cười, thật may mắn khi có được một người bạn tốt như vậy, Thẩm Giáng Niên: [Không free, sẽ trả tiền.]

Bạn bè là bạn bè, giúp đỡ là giúp đỡ, Thẩm Giáng Niên đôi khi tính toán rất rõ ràng.

Lê Thiển: [Liên quan đến tiền à, chuyện gì thế?]

Thẩm Giáng Niên vẫn đang định nói rõ hơn, nhưng Lãng Tư Duệ đã đi xuống Thẩm Giáng Niên: [Mình sẽ nói chi tiết với cậu sau.]

"Tới văn phòng tạp chí Time." Lãng Tư Duệ vừa nói vừa hạ cửa sổ xe xuống. Xe của Lãng Tư Duệ ở phía trước, Thẩm Giáng Niên ở phía sau, kẹt xe hơn 1 tiếng sau mới đến tòa nhà tạp chí Time.

Tạp chí "Time" nổi tiếng trong giới tạp chí trong nước, đặc biệt là trong giới kinh doanh, phỏng vấn tất cả những tên tuổi lớn trong ngành, chẳng hạn như Trần Cẩm Tô. Thẩm Giáng Niên hôm nay cùng Lãng Tư Duệ đến đây, chủ yếu là để lấy thay cho Lãng Tư Duệ số mới nhất của tạp chí, trong đó có bài phỏng vấn độc quyền với Trần Cẩm Tô. Lãng Tư Duệ dẫn Thẩm Giáng Niên vào trong nói: "Mang cô đến đây để lộ mặt trước." Thẩm Giáng Niên ừ một tiếng, quan hệ phải dựa vào tích lũy.

Hai người đang chờ thang máy, phía sau có tiếng bước chân, hai người tự nhiên đứng sang một bên để nhường chỗ. Phía sau vang lên tiếng hô kinh ngạc với vẻ không chắc chắn, "Thẩm Giáng Niên?" Cũng ngạc nhiên như Thẩm Giáng Niên, Lãng Tư Duệ không ngờ rằng Thẩm Giáng Niên lại quen người trong tạp chí Time.

"A~" Thẩm Giáng Niên a một tiếng, nhớ ra: "Biên tập Trần." Họ đã gặp nhau ở triển lãm nghệ thuật.

"Ồ, thật sự là cô." Trần Lãng chủ động đưa tay ra, Thẩm Giáng Niên bắt tay cho có, sau đó nghiêng người giới thiệu: "Lãng Tư Duệ, tổng giám đốc tập đoàn Lãng Phù Ni, cũng là cấp trên trực tiếp của tôi."

"Xin chào, Lãng tổng." Trần Lãng chủ động lấy danh thiếp của mình ra, Thẩm Giáng Niên cũng lấy danh thiếp của Lãng Tư Duệ ra. "Biên tập Trần, tuổi trẻ đầy triển vọng." Trần Lãng cười nói: "Lãng tổng quá khen rồi."

Cùng nhau đi thang máy, biết Lãng Tư Duệ và Thẩm Giáng Niên tới lấy tạp chí, Trần Lãng nói: "A... Nếu không tiện, để tôi gửi sang cũng được mà."

"Không sao, coi như tiện đường ghé xem." Lãng Tư Duệ cười nói: "Vừa vặn có một đứa nhóc mà tôi quen đang thực tập ở chỗ các cậu."

"Ồ? Thật sao?" Trần Lãng cười đắc ý, "Công ty gần đây tuyển một nhóm thực tập sinh, nếu cô có thể nói tên, thì để tôi bảo người tìm người giúp cô."

"Không có gì, không làm phiền cậu." Lãng Tư Duệ từ chối.

Bọn họ một đường khách sáo, đến đến khu văn phòng, Trần Lãng chào tạm biệt với Thẩm Giáng Niên: "Nếu tiện, có thể lưu thông tin liên lạc được không?" Trần Lãng lắc lắc tấm danh thiếp trong tay, "Lần trước vẫn chưa hỏi phương thức liên lạc với cô."

Dù lúc này hay lúc đó, Thẩm Giáng Niên không muốn đưa thông tin liên lạc cho một người xa lạ, nhưng mà hiện tại Thẩm Giáng Niên buộc phải đưa thông tin liên lạc.

"Có cơ hội thường xuyên liên lạc." Trần Lãng xoay người rời đi trước.

"Giáng Niên, cô đi phòng xuất bản giúp tôi lấy tạp chí." Lãng Tư Duệ vừa nói, đã đi tới phòng nhân sự. Thẩm Giáng Niên không khỏi cảm thán, đúng là vòng bạn bè của những người này thật rộng, Lãng Tư Duệ quen biết mọi người ở khắp mọi nơi, giống như Thẩm Thanh Hoà.

Bộ phận xuất bản đã chuẩn bị sẵn tạp chí. Thẩm Giáng Niên lấy tạp chí xong thì ở phòng tiếp khách chờ Lãng Tư Duệ, nhân vật chủ đề của trang bìa tạp chí là Trần Cẩm Tô. Nội dung kèm theo giới thiệu điều khiến Thẩm Giáng Niên chú ý nhất: Bí quyết giữ gìn tình yêu của lãnh đạo doanh nghiệp.

... Thẩm Giáng Niên không bao giờ ngờ, một người quyết đoán mạnh mẽ, tuy bề ngoài vẫn còn trẻ, nhưng dù sao cũng thuộc hàng người lập nghiệp của thế hệ trước.... thế mà còn thực hiện một cuộc phỏng vấn độc quyền liên quan đến chủ đề tình yêu, cô rất tò mò, muốn biết xem bên trong viết gì, nhưng mà cuốn tạp chí này còn chưa huỷ bao bì, nên đành chờ lúc tan làm đi về nhà mua một quyển khác.

Thẩm Giáng Niên buồn chán, thế là lại chọc Lê Thiển ở trên WeChat, nói sơ bộ về chuyện muốn nhờ Lê Thiển giúp. Thẩm Giáng Niên tự biết bản thân ở khâu vận hành một công ty yếu kém hơn Lê Thiển, cô mong Lê Thiển dồn hết sức để giúp cô điều hành Kinh Quảng Truyền Thông, sẵn tiện đánh giá xem mô hình hiện tại và tài chính hiện tại của Kinh Quảng Truyền Thông xem ở mức nào, để có thể kịp thời điều chỉnh cho phù hợp. Còn chuyện tiền nong gì đó, Thẩm Giáng Niên rất hào phóng với bạn thân, để cho Lê Thiển tự ra giá, dù ít hay nhiều, chỉ cần nằm trong khả năng bản thân có thể chi trả thì Thẩm Giáng Niên sẽ trả.

Lê Thiển thực sự phục hai thê thê nhà họ Thẩm, cách thức hợp tác luôn lấy tiền đè người. Thẩm Thanh Hoà làm thế thì Lê Thiển không có gì để bàn, tại vì Thẩm Thanh Hòa rất giàu, nhưng mà bạn thân của cô thì không được, dưới đáy trống rỗng mà còn dám đàm phán, sau này lỡ đứa nào hố bạn thân của cô, này không phải là trả đến chết sao? Thế nên, Lê Thiển nói với Thẩm Giáng Niên: "Cậu cứ ấn theo quy định của việc công đi, không thể để mình tuỳ tiện ra giá, lỡ đâu mình hố cậu, muốn 100% cậu cũng cho à?"

Thẩm Giáng Niên: "Ừ."

Lê Thiển bật cười, cô cũng đoán được câu trả lời là thế, nhưng mà vẫn vui vẻ, này chứng tỏ Thẩm Giáng Niên rất tin tưởng cô, "Ừ cái gì mà ừ chứ, nếu đã bảo việc công xử theo công thì phải làm đến cùng, cậu ra giá đi, thấy ổn thì mình đồng ý."

"Nếu không ổn thì sao?"

"Nếu không ổn thì nói cho nó ổn, đang thỏa thuận mà."

"Nhưng mình không muốn thỏa thuận với cậu."

Ai bảo kia là bạn thân yêu dấu chứ, Lê Thiển cuối cùng cũng nhượng bộ nói: "Được rồi, vậy mình làm trước, chuyện kia tính sau." Lê Thiển không muốn tiền của Thẩm Giáng Niên, giữa Thẩm Thanh Hòa và Thẩm Giáng Niên, nếu lựa chọn đương nhiên cô phải chọn tiền của Thẩm Thanh Hoà rồi....

Thế nên, Thẩm Giáng Niên lại nói cho Ôn Đế, "Em bận nhiều việc quá, không có thời gian lo chuyện của Truyền thông Kinh Quảng, vừa lúc bạn em có thời gian, em sẽ uỷ quyền lại cho cậu ấy xử lý." Ôn Đế chậm rãi a một tiếng, "Là bạn rất đáng tin cậy phải không?"

"Ừa."

"Vậy à...." Ôn Đế do dự, Thẩm Giáng Niên nhận ra, "Ôn Đế, chị có việc gì thì cứ nói thẳng."

"Tôi có thể gặp người bạn này được không?" Ôn Đế khó xử nói: "Nếu uỷ quyền toàn quyền thì có nghĩa là tất cả thông tin của công ty đều phải cung cấp cho cô ấy, nếu không phải là người đáng tin cậy...." Lời này đi vào tai của Thẩm Giáng Niên rất chói tai, việc Ôn Đế hoài nghi là chuyện hiển nhiên, nhưng mà, người Ôn Đế đang hoài nghi là bạn tốt của cô, hơn nữa cô cũng đã xác nhận người này rất đáng tin cậy.

===---===

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv