Hoàng Gia Khiêm liền trịnh trọng lên tiếng: “Hôm nay với tư cách là người quản lý cao nhất của con tàu Nebula tôi mời mọi người đến đến đây để giải quyết một sự việc ngoài ý muốn xảy ra trên con tàu hôm nay. Vụ việc này nếu các vị không cho chúng tôi câu trả lời thỏa đáng chúng tôi có thể khởi kiện tập đoàn Đoàn thị các người tội lăng mạ danh dự chủ tịch của HOàng Thiên chúng tôi.”
Đoàn Nam Phong gương mặt băng lãnh, chín trên mươi phần đã đoán được có liên quan đến Lưu Uyển Linh và Tinh Vân. Anh nhìn sang Tinh Vân đang ngồi cạnh Lâm Thiên Vũ, lại nhìn sang Lưu Uyển Linh gương mặt đang chuyển sang xanh.
Hoàng Gia Khiêm cũng hướng mắt về phía Lưu Uyển Linh, nhàn nhạt ra lệnh: “Bà Đoàn, xin mời bà kể lại vụ việc vừa xảy ra trên tầng bảy của tàu Nebula.”
Lưu Uyển Linh là người gây chuyện nhưng khi phải đối mặt với vấn đề thì cô liền lúng túng và ấp úng không nói nên lời nào. Thấy đương sự không có ý định mở lời, Hoàng Gia khiêm liền cầm điều khiển bấm khởi động màn hình lớn trên tường.
Sau một cái bấm nhẹ, toàn bộ cảnh quay trên tầng bảy của con tàu hiện lên. Từ cảnh Lâm Thiên Vũ đang cùng các em gái trò chuyện “thân mật” đến cảnh Lưu Uyển Linh dằn tay Tinh Vân đều hiện lên rõ mồn một.
Lâm Thiên Vũ lấy tay vỗ trán giải thích: “Em gái nhỏ, em phải tin anh. Anh thực sự bị oan. Anh vừa bước đến thì bọn họ bâu vào anh. Không tin em xem lại đoạn trước đi.”
Sau đó hắn nhìn sang Hoàng Gia Khiêm: “Gia Khiêm, anh cho tôi chút công đạo đi. Anh cứ chiếu một nửa như vậy, em gái nhỏ đang hiểu lầm tôi đấy. Mau, tua lại đoạn trước đó đi. Năm phút thôi.”
Người nào đó cứ ngỡ Tinh Vân không nhìn thấy cảnh này nên quýnh quáng biện minh nhưng rủi thay cô đã nhìn thấy Lâm Thiên Vũ giữa “vườn hoa” từ lúc mới bước vào khu vực trình diễn thời trang áo tắm.
Tinh Vân thấy Lâm Thiên Vũ náo loạn thì liền nghiến răng, giật áo, nói nhỏ với Lâm Thiên Vũ: “Lâm Thiên Vũ, tôi không có rảnh mà hiểu lầm anh. Trong chuyện này anh không phải nhân vật chính. Làm ơn đừng làm tâm điểm nữa. Với lại, tôi nghe nói buổi tối có “sexy show” sẽ cho anh ghế hàng đầu. Còn giờ thì yên lặng một chút nghe anh Khiêm nói, có được không?”
“Em gái nhỏ, em...” - Lâm Thiên Vũ nghe Tinh Vân nói xong liền bất mãn thở dài. Hình ảnh “công tử trăng hoa” của anh trong lòng em gái nhỏ này quả thật không chùi đi được mà.
Sau khi phát xong những cảnh cần phát, Hoàng Gia Khiêm ung dung nói: “Con tàu Nebula có hệ thống giám sát vô cùng hiện đại, tất cả những nơi công cộng trên con tàu đều được ghi lại và gửi trực tiếp vào máy của tôi rất nhanh. Đương nhiên đây là tư liệu bí mật của Hoàng Thiên mà chỉ có người nhà họ Hoàng mới được xem. Chúng tôi bảo mật thông tin cho du khách trên tàu cho nên không có việc nghiêm trọng liên quan đến an ninh thì chúng tôi cũng không xem hay công bố những hình ảnh này ra bên ngoài. Bao gồm cho tòa án và chính phủ. Tôi nghĩ những quy định này đã được phát cho các vị trước khi các vị bước lên tàu để tránh tôi phải nói dài dòng thêm nữa về nó.”
Đoàn Nam Phong xem xong đoạn phim liền quay sang nhìn Tinh Vân đang chán ghét ném cái nhìn về phía hắn. Đoàn Nam Phong nắm chặt nắm tay, trừng mắt quay sang nhìn Lưu Uyển Linh như đang không tin những gì mình nghe thấy. Cũng không tin Lưu Uyển Linh trong sáng ngây thơ ngày xưa mà anh đã từng dày công theo đuổi lại biến thành như thế này.
Bà Catherine và Đoàn lão phu nhân sau khi xem xong những hình ảnh trên màn hình và lời nói của Lưu Uyển Linh chỉ có thể lắc đầu. Sau đó họ dùng ánh mắt khó hiểu nhìn sang Tinh Vân. Bà Catherine lên tiếng hỏi: “Hoàng chủ tịch, tôi có một chút vấn đề không hiểu, có phải những lời Uyển Linh nói với cô tất cả đều là vu khống không?”
Trước câu hỏi khó của bà Catherine, Tinh Vân đang phân vân không biết trả lời thế nào thì Hoàng Gia Khiêm liền lên tiếng: “Bác Catherine, vấn đề chính yếu của chúng tôi khi cho phát đoạn băng này là để thấy được hành vi của Đoàn phu nhân và mong Đoàn thị các người cho chúng tôi một câu trả lời chứ không phải để bác chất vấn lại chủ tịch của chúng tôi.”
Bà Catherine mỉm cười sắc sảo nói: “Hoàng tổng tài, cậu không cần bảo vệ em gái quá mức như vậy. Cậu không đưa chuyện này cho đoàn luật sư của Hoàng Thiên đi làm mà đích thân đi xử lý đủ thấy cậu không muốn chuyện này đồn ra bên ngoài. Cho nên chắc chắn có ẩn tình. Tôi muốn biết rõ ngọn ngành trước khi chịu trách nhiệm việc này.”
Hoàng Gia Khiêm điềm tĩnh đáp lại: “Chúng tôi làm vậy là vì thanh danh của Đoàn thị và mối quan hệ của hai nhà. Việc này nếu đưa cho luật sư thì không có gì khó cả.”
Bà Catherine lại mỉm cười nhìn sang Tinh Vân nói: “Tôi hiểu những chuyện phỉ báng như thế này để lọt ra ngoài cũng không hay ho gì. Nhưng tôi thực sự thắc mắc vì sao Uyển Linh lại buông ra những lời này với cháu.”
Tinh Vân biết mình bị ép trả lời cho nên khi Hoàng Gia Khiêm lại một lần nữa lên tiếng thì Tinh Vân ra hiệu chặn anh lại. Cô mỉm cười xã giao nhìn bà Catherine, nhẹ nhàng nói: “Phụ nữ khi ghen tuông lời nào cũng có thể nói ra. Tính xác thực của nó còn cần làm rõ nữa hay sao? Không rõ Đoàn phu nhân là vì tính trăng hoa của chồng mình nên nhìn ai cũng ra bệnh hay là vì mục đích gì khác nên mới lên tàu gây sự với tôi. Điều này bác nên hỏi lại con dâu mình hơn là hỏi người bị hại như cháu.”
Mọi ánh mắt lúc này đều đổ dồn lên người Lưu Uyển Linh và Đoàn Nam Phong đang ngồi bên cạnh. Bà Catherine như hiểu được phần nào ẩn tình liền nhìn Đoàn Nam Phong và nói: “Mẹ muốn nghe con nói.”