Tê tê lắc đầu, rồi mới thở dài một tiếng: "Đi theo ta."
Vừa mới nói xong, tê tê đã tăng tốc độ, trực tiếp bay về phía Dao Trì.
Còn dám nói không phải đặc biệt đến tìm thánh nữ Kỳ Lân?
"Nàng là chìa khoá mà người cần, nếu như ngươi không muốn thì cứ ở lại đây đi." Nhìn Hàn Tam Thiên không hề động đậy, tê tê bổ sung một câu.
Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ, chỉ có thể tăng
tốc độ đi theo.
Một người một thị trực tiếp hướng về phía Dao Trì, khi ngày càng đến gần thì mấy nữ tử bên trong Dao Trì nhất thời trực tiếp bay lên, dáng người xoay tròn trên không trung, những chỗ dính phải nước trên người đều hiển lộ ra.
Đợi đến lúc mấy người rơi xuống đất bên cạnh nữ tử tuyệt sắc kia thì mỗi người đều cầm trường kiếm trong tay, làm ra bộ dáng người sống chó gần.
"Dao Trì là nơi quan trọng, người khác không thể bước vào, yêu quái Hoàng Sa người thật to gan."
Hai người vừa rơi xuống đất, nghênh đón sự phẫn nộ của những nữ tử kia và từng tiếng quát lạnh.
Hàn Tam Thiên khẽ chau mày, nhìn thái độ của đối phương rất rõ ràng không ưa gì Hoàng Sa, mình đi theo hắn đến nơi này có phải là theo lầm người rồi không?
"Ai, ta chỉ là muốn gặp tiểu Tiên Nhi nhà ta
mà thôi nên mới đến gặp, các người ai cũng vũ đạo lộng thương, thật sự khiến ta thương tâm." Tê tê nói xong, thở dài bất đắc dĩ một tiếng, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn mọi
người, nói: "Đều nhanh chóng tránh ra cho ta, đừng chọc ta nổi bão."
"Hoàng Sa, người đừng vô lý." Mấy nữ tử một bước cũng không nhường, trực tiếp triển khai trận thế.
Xem xét tình hình này thì tê tê cũng không thể chịu trận, trong tay khẽ động, trực tiếp triệu hoán Lang Nha bổng.
"Được rồi. Nhưng vào lúc này, một âm. thanh dễ nghe truyền đến, bóng hình xinh đẹp của thánh nữ Kỳ Lân chậm rãi từ bên cạnh ao đứng lên, nhẹ nhàng nhìn tê tê một cái: "Người đến rồi sao?"
"Hắc hắc, có nhớ ta không?" Tê tê không biết xấu hổ cười nói.
"Ta thấy người rõ ràng là muốn muốn ăn đòn." Thánh nữ Kỳ Lân nhẹ nhàng cười một tiếng, nói tiếp: "Hôm nay sao người lại đến sớm vậy, vả lại ta đã nói ngươi không cần dẫn người đến đây rồi mà."