Cao Võ Thế Giới: Trời Xanh Trường Sinh Mặt Trời

Chương 74: Ngày Thứ Hai (3): Dị Nhân



Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh

Chương 74: Ngày Thứ Hai (3): Dị Nhân

“Tiểu Thiên? Tiểu Thiên!”

Hạ Vũ nhìn Nhật Thiên cứ thế ngẩn người nhìn chằm chằm về một phía, nàng lo lắng đẩy Nhật Thiên một cái, tức khắc làm Nhật Thiên lấy lại tinh thần.

“Hạ Vũ Tỷ?”

“Tiểu Thiên đệ sao vậy, lúc nãy đệ ngẩn người không trả lời.”

“… không có gì, đệ chỉ là cảm thấy không được khỏe thôi.”

Do dự một lúc, Nhật Thiên cuối cùng quyết định không nói chuyện này cho Hạ Vũ hai người biết, rốt cuộc, lấy một người sức mạnh có thể san bằng cả Thương Viễn Thành thành bình địa chuyện này cũng quá khó tin, hắn có nói ra sợ là chẳng bao nhiêu người tin tưởng nổi.

Nhưng hắn tin tưởng vào trực giác của hắn, nếu nó đã nói như vậy, thì khả năng đó rất cao.

“Hội trưởng…có gì sao?”

Komori nhận thấy Hiên Phong khác thường cùng hắn giọng âm khàn khàn mà lại vừa phức tạp vang lên, hắn quay đầu nhìn lại hướng mà Hiên Phong đang nhìn, lập tức nhìn thấy một nhóm hài tử hai nữ một nam ở hướng đó, trong đó có hai nữ đang lôi tiểu nam hài kéo nhau rời đi.

“Không, không có gì.”

Hiên Phong lắc đầu đáp lại Komori sau đó hắn mang đoàn người tiếp tục tiến về Thành Chủ Phủ.

Đợi khi bọn hắn tới được trước cửa đại môn thủ phủ, họ không một tiếng động cũng không thông báo cho hạ nhân để người hầu đi thông báo cho người bên trong, sáu người thần không biết quỷ không hay tiến thẳng vào bên trong nhờ có ảo giác từ [Trang Chu Mộng Hồ Điệp].

“Hoan nghênh các vị Khu Ma Nhân, ta đã đợi các vị từ lâu.”

Khi bọn hắn đẩy ra cửa phòng nơi thành chủ làm việc, trang dung thanh nhã, mang theo khí khái hào hùng ngồi trên xa hoa bàn làm việc Lâm Nhan Vận như thể biết trước họ sẽ tới, nàng khách khí mỉm cười dùng bộ dáng thân thiện chào đón họ.

“Theo đúng như yêu cầu của ngài, thành chủ các hạ, chúng ta tới để diệt trừ Dị Thường.”

Hiên Phong tiền lên bước lại gần Nhan Vận chậm rãi nói

“Ara ~ làm ơn Hiên Phong đại nhân, các hạ gì đó, trước mặt đỉnh đỉnh đại danh Khối Lỗi Địa Thánh, tiểu nữ sao mà dám nhận.”

Nhan Vận cười cười nói nàng cũng từ tốn đứng lên, bộ dạng có phần cung kính đáp lời Hiên Phong, bởi vì nàng biết rõ người nam nhân mạnh tới đâu.

Hiên Phong, Khối Lỗi Địa Thánh Hiên Phong, một truyền kỳ nhân vật nổi tiếng 150 năm về trước, hắn là một đỉnh cao thiên tài, bảy tuổi luyện võ, mười lăm tuổi liền trở thành Thiết Cốt cảnh võ giả, tới 16 hắn đánh hạ hết tất cả cùng thời Võ giả thiên tài thậm chí là các bậc tiền bối đồng cảnh giới Thiết Cốt, sau một năm, võ đạo mãi đình trệ không tiến, hắn liền thay đổi con đường chuyển sang Tu Đạo, lấy thổ thuộc tính trong ngũ hành làm chủ thuộc tính của mình.

Năm hắn 80, thành công đột phá trở thành Huyền Cảm Tri cường giả, ghi danh tên của mình vào hàng ngũ các đỉnh cao cao thủ của thế giới, năm 90 tuổi hắn bằng sức của một mình tạo ra 5 con có chiến lực kinh người Thổ Khối Lỗi.

Chỉ bằng vào 5 bọn chúng quét ngang hết tất cả các kẻ thù, những kẻ dám đối nghịch với hắn và hắn cũng có diệt trừ không ít ác nhân tội ác tày trời, song song với đó là một núi xác Dị Thường do hắn tự tay tiêu diệt không thể đếm hết.

Tới năm 100 tuổi đang ở thời kỳ đỉnh phong của mình thì hắn đột nhiên mai danh ẩn tích, và thời gian trôi qua gần 50 năm, rốt cuộc có người phát hiện hắn tung tích trong các Khu Ma Nhân, thông qua đó họ biết được, thì ra năm mươi năm trước, hắn đã tỷ thí với một ai đó và bại trận vô cùng thê thảm, rồi hắn bị người kéo đi trấn áp ở Tây Ưng Châu khu ma nhân công hội, trở thành hội trưởng của khu ma nhân suốt 50 năm qua.

Khi đọc tới đây Nhan Vận nàng không khỏi đổ mồ hôi lạnh song song với đó là sự tò mò, nàng rất muốn biết rốt cuộc là thần thành phương nào lại có thể trấn áp được đỉnh đỉnh nổi danh Khối Lỗi Địa Thánh Hiên Phong, để cho hắn làm công ở Khu Ma Nhân công hội suốt 50 năm trời.

“Nếu thành chủ biết ta, vậy thì chuyện dễ nói rồi, không cần phải giải thích dài dòng nữa.”

“Tình huống thế nào?”

Hiên Phong gật đầu, sau đó hắn liền hỏi rõ Nhan Vận hỏi thăm tình hình hiện tại trong thành, thời gian này có phát hiện manh mối nào không? hay là đơn giản nhất, đã có người gặp nạn chưa?

Quả nhiên giống như trong lời đồn đại, hành sự mau lẹ dứt khoát, trực tiếp vào thẳng vấn đề luôn.

“Mọi thứ vẫn ổn… tới hiện tại.”

Nhan Vận ngập ngừng vài giây rồi đáp lại.

Hiện tại?

“Làm sao vậy thành chủ?”

Hiên Phong chú ý tới Nhan Vận khác thường, hắn nhìn nàng tri kỷ hỏi, chỉ là nàng ta lắc lắc đầu nói.

"Không có gì, có Khả năng chỉ là ta quá mức lo lắng mà thôi.”

Ở phía sau Komori nghe được nàng ta nói ra cái lời nói kiểu này, hắn có cảm giác, liền tính trước đó không có vấn đề, kế tiếp khẳng định sẽ xuất hiện cái gì đó ngoài ý muốn.

Vì vậy hắn quay đầu hình Hồng, lấy ánh mắt ra hiệu cho nàng ta.

“Ta cảm thấy, thành chủ ngài vẫn là đem ngài phát hiện nói ra cho mọi người tham khảo một chút tương đối tốt."

"Nếu ngài có gì khó hiểu, xin cứ nói ra, chúng ta có thể cùng nhau giải quyết."

Mà Hồng tinh tế nhìn hiểu được ý tưởng của Komori, nàng liền lập tức cho đối phương một cái yên tâm ánh mắt sau đó bước lên phía trước nói.

"Thật ra thì có một chuyện ta không chắc chắn."

Nghe được đối phương nói như vậy Nhan Vận không do dự nữa kể thẳng ra.

"Tại một ngày, trước khi các vị tới được đây, trong thành đã diễn ra một chuyện kỳ quái."

"Kỳ quái như thế nào?"

Hiên Phong liền lập tức hỏi rõ, không phòng nhất vạn cũng là vạn nhất, sự tình lần này quá nghiêm trọng, không thể để có một chút sai sót được.

Nhan Vạn ngẫm nghĩ một chút rồi nói.

"Hmmm ~ Sự tình là như thế này, vào ban đêm ngày đó, tại sau khi ta ban bố lệnh cấm đêm ra ngoài, thì đã có một nam nhân đã kết hôn không nghe lệnh, trong đêm tối nhân lúc nương tử ngủ say liền lén lút ra ngoài tìm bên ngoài nuôi tình nhân."

"Trong quá trình đó hắn vô tình đi ngang qua một con hẻm, thì nghe được tiếng động lạ giống như tiếng gặm cắn và khi hắn tò mò đi qua nhìn xem, liền sợ hãi gào thét lên, vì trong con hẻm, hắn nhìn thấy được một sinh vật dị hợp có hình thù giống như người đang như dã thú cắn hút một người cái cổ không rõ sống chết đang nằm dưới đất."

"Nam nhân bỏ chạy, chờ khi lính đêm tuần của ta nghe thấy được âm thanh chạy tới phát hiện được tên năm nhân đang hoảng sợ chạy loạn, dưới sự chỉ dẫn của hắn đi tới nơi đó, nhưng họ lại không thấy cái gì cả, một dấu tích cũng không có, dù là một vết máu cũng không."

"Ta đã thấy qua không ít các ghi chép về các cách Dị Thường săn mồi và ta biết rõ, dù là thông minh bao nhiêu Dị Thường cũng không thể làm gọn gàng tinh tế đến vậy, vì vậy khi đọc được binh lính báo cáo, thứ đầu tiên ta nghĩ tới trong đầu, đây là người làm mà không phải Dị Thường làm ra, chỉ là.."

Giải thích một lúc Nhan Vận dừng lại mà Hiên Phòng cũng hiểu ý nàng, hắn nói tiếp lời nàng ta muốn nói.

"Chỉ là Dị Thường vốn là tồn tại nằm vượt qua hiểu biết của con người, không thể tự tiện cho rằng Dị Thường sẽ không làm được loại chuyện này.”

Làm Khu Ma Nhân, hắn biết rõ tiêu chuẩn tâm lý cần thiết của một Khu Ma Nhân nên có, khi đối mặt với Dị Thường, không thể bởi vì quá khứ trước kia chưa từng có xảy ra tiền lệ, liền cũng không nghĩa là nó không thể xảy ra.

Cái này liền giống như đang nói, thân là kẻ mạnh nhất thế giới đại lão cường giả, tuyệt đối không thể nào sẽ che giấu hành tung của mình lẻn vào trong một cái người phàm thư viện sinh hoạt, như vậy buồn cười suy nghĩ.

Cũng giống như việc không ai sẽ nghĩ là hắn đường đường là một cao quý tu giả, lại sẽ đi mai danh ẩn tích trong công hội Khu Ma Nhân, nơi tập hợp những Dị Nhân mà bọn chúng cho là kinh tởm, dị loại.

Và hắn đã làm hội trưởng của công hội suốt 50 năm và cả trong khoảng thời gian đó cũng không ai phát hiện ra.

Vì cái gì thân là kẻ nhỏ yếu, muốn tự cho là đúng thay cường giả ra quyết định? Vì cái gì muốn cho rằng kẻ yếu chính mình có thể phỏng đoán được cường giả tư duy?

Thân là kẻ yếu, vốn là phải đem hết toàn lực tự hỏi làm như thế nào mới có thể tránh cho gặp phải cường giả mới đúng, cho nên chẳng sợ chỉ là có vạn nhất khả năng, cũng nên suy tình làm sao tránh cho được khả năng xuất hiện xuất hiện tình huống trên à!

"Phải, ngài nói phải."

Nhan Vân gật đầu nàng cũng rất đồng tình cái suy nghĩ đó của Hiên Phong, Song trong âm thầm nàng khóe mắt hơi nhìn lại về phía sau năm người, trong lòng có chút bài xích cùng không thích, nhất là thời điểm khi Hồng bước tiến lại gần, nàng có chút muốn lùi lại tránh xa đối phương.

Nếu không phải vì có Hiên Phong ở đây, cộng với việc nàng cần họ giúp thanh trừ Dị Thường trong thành, không thì nàng không muốn gặp mặt bọn họ chút nào.

Dị Nhân là từ bẩm sinh hoặc là do hậu thiên chỉnh sửa mà hình thành nên một nhóm cá thể dị loại con người.

Bằng cách cấy ghép các khí quan đặc thù ẩn chứa năng lực của Dị thường vào trong cơ thể của mình, nếu thành công họ có thể sở hữu được chỉ riêng Dị Thường mới sở hữu kỹ năng hoặc độc hữu thiên phú của chúng.

Những người này được gọi là Dị Nhân, và việc họ giết Dị Thường được gọi là Khu Ma Nhân.

Nếu là bẩm sinh thì không sao, nhưng nếu sử dụng ngoại lực cấy ghép khí quan của Dị thường vào cơ thể.

không những có khả năng cao vì không phù hợp dẫn tới bài xích mà tử vong, còn không thì bị khí quan đó đồng hóa mất trở thành một Dị Thường khác để Khu Ma Nhân chém giết lấy đi khí quan.

Bản thân Khu Ma Nhân hoặc vì tài phú địa vị hoặc vì sức mạnh hoặc thậm chí vì đại nghĩa bảo vệ con người.

Bất kể là nguyên nhân nào trở thành Dị Nhân, thì họ sẽ không được chính con người, chính đồng tộc của mình công nhận cùng tôn trọng.

Vì với nhân loại, Dị Nhân cũng không khác gì lũ quái Dị Thường đó, cũng là mang tới cho họ tai nạn quái vật, nguyên do là từ các sự kiện khí quan đồng hóa, biến Dị Nhân hóa thành một con cuồng bạo khát máu Dị Thường, làm cho xung quanh Dị Nhân đó người dân phải chịu tao ương.

Bởi vậy mà con người căm ghét Dị Nhân không thua kém thậm chí là còn hơn cả Dị Thường.

Mà trong xã hội, cũng có tồn tại những lời đồn đại như là, Dị Nhân chính là kẻ đã mang Dị Thường tới vân vân… những thứ như vậy, khiến cho mối quan hệ giữa Dị Nhân cùng con người không bao giờ tốt đẹp.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv