Cao Võ Thế Giới: Trời Xanh Trường Sinh Mặt Trời

Chương 63: Giữ Khoảng Cách Và Sống Sót



Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh

Chương 63: Giữ Khoảng Cách Và Sống Sót

“Hạ Vũ đợi sau khi tiểu Thiên dùng chiêu đó đốt nó thành tro, hãy nhân lúc nó còn chưa tái sinh hoàn toàn, ngay tức khắc mang hắn chạy thật nhanh khỏi nơi này, trở về Thương Viễn Thành.”

Phó Ngạn trong lòng chưa từng có tin tưởng rằng bọn hắn thực sự có thể giết được con súc sinh này, nên ngay từ bắt đầu, hắn luôn đặt sinh mệnh của bọn hắn được an toàn lên hàng đầu.

Với hắn xem ra, chỉ cần sống sót, bọn hắn chính là người thắng, còn lại không quan trọng.

Nên khi mà nhận thấy con Dị Vật này vẫn luôn truy sát không bỏ qua cho Nhật Thiên, hắn đành phải nghĩ ra biện pháp này, để có thể tạo cơ hội cho bọn hắn mang được tên nhóc ngu ngốc này đi, không để Thiên Mục Bách Diện trùng có cơ hội đuổi theo sau.

“Hiểu rồi.”

Hạ Vũ nghe vậy vô cùng tán thành ý tưởng đó, vì theo nàng thấy, chỉ cần có thể chạy về được thành, mọi thứ đều sẽ ổn thôi, bởi vì…

Dị Thường không thể vào được trong thành.

Tuy không rõ làm thế nào, mà Dị Thường các sinh vật quái dị vô cùng mạnh mẽ như thế lại không thể phá vỡ được đối với bọn chúng không khác gì tờ giấy ‘mỏng manh’ tường thành.

Nàng cho ra có lẽ là cơ mật của Đại Ngôn Vương Triều, nên ngoại trừ thành chủ hoặc các thế lực mạnh mẽ cao tầng mới có thể biết ra, thì những người như thường dân dân đen không thể biết được.

Tùy không rõ nguyên do, nhưng theo Hạ Vũ, đây là thường thức mà bất kỳ nhân loại nào cũng biết, với bọn hắn chỉ cần ở trong thành, bọn quái vật kia tuyệt đối không thể xúc phạm được họ.

Bởi thế mà, thường có không ít những thanh niên tài tuấn những người có xuất thân ở các thôn làng ngoài thành, thường đều sẽ nghĩ mọi cách để có thể được định cư ở trong thành.

Tất cả là vì, so với ở bên ngoài bất cứ lúc nào cũng có thể bị tà giáo hoặc là thổ phỉ hoặc là một con quái vật từ một góc nào đó chui ra giết chết.

Thì có được một nơi có thể an cư lập nghiệp, có cuộc sống ổn định ở trong thành, là điều bất kì ai những người đang sinh hoạt trong hoàn cảnh bốn phía nguy cơ trùng trùng, đều sẽ mơ ước muốn có được.

Hít ~ Hô ~

Hai tay nắm chặt lấy đại kiếm, Nhật Thiên hít một hơi sâu, tức khắc Sinh Sinh Vô Cùng Tức được vận chuyển, vô số nguồn năng lượng sinh cơ theo từng nhịp hít vào thở ra của hắn dần dần bị lôi kéo lại đây.

Phạm vi dần dần được mở rộng, từ một mét, hai mét mở rộng thành mười thước, hai mươi thước cứ thế tiếp tục lan rộng hơn nữa.

Không khí xung quanh đang dần chuyển lạnh, hàn khí mắt thường có thể thấy được theo từ trong từng hơi thở của Nhật Thiên được phóng ra ngoài.

Bắt đầu rồi…

Ba người Hạ Vũ đã từng chứng kiến qua [Thái Dương Diệt Tịch Quang Ba], nên khi nhận thấy được nhiệt độ xung quanh đang có dấu hiệu hạ xuống, họ biết Nhật Thiên đã bắt đầu chuẩn bị.

Vào lúc này Thiên Mục Bách Diện trùng dùng hết cơ thể sức nặng đè lên trên đất, giống như đứng tấn vậy, dồn khí đan điền rồi sau đó nó bỗng nhiên há to miệng, với thật lớn vô cùng vang dội thanh âm mà rống lên.

GROOWWWWW!!!!

Từng vòng sóng âm từ nó trong miệng phun ra ngoài, tiếng vang vang lớn tới mức, không khác gì một tiếng nổ mạnh âm thanh, ba người Trương Vĩnh nhanh chóng che lại lỗ tai, nhưng vì uy lực quá lớn, dù có che lại, lực ảnh hưởng vẫn không nhỏ, nếu không phải bọn hắn ai thực cũng đều không tầm thường, thì có lẽ đã thiếu chút nữa liền điếc tai luôn rồi.

Aaaaa -- !!!

Thấy ba con sâu kiến đều đã bị hỗn loạn bởi tiếng hống vang dội của nó, làm sao có thể buông tha cho cơ hội tốt như vậy, ngay tức khắc vô số tia nhiệt quang từ cả ngàn con người trên cơ thể nó phóng ra, phi thẳng về với hướng người ba người họ.

Trong thời khắc nguy cấp, vì để thoát khói tiếng hống mang tới ảnh hưởng, bọn họ tức khắc hung hăng cắn vào lưỡi của mình, dùng cơn đau đớn giúp họ nhanh chóng khôi phục mất không chế cơ thể, cực kỳ kinh hiểm thành công né tránh được một kích này.

Tuy nhiên, bọn họ vẫn là chậm một nhịp, cả ba người trên cơ thể ai cũng có một vài bộ phận trúng đòn, tức khắc vô số dòng máu tanh từ trên từng cái lỗ nhỏ chảy xuống.

‘Được rồi, giờ ta nghĩ lại, 10 phút thì có lẽ hơi có dài rồi…’

Tầng thứ thực lực của song phương chênh lệch quá mức lớn, đơn giản một đòn công kích của nó, bất kì ai trong bọn hắn cũng không thể nào đỡ được, mà có muốn cũng không dám làm vậy, chỉ đành có thể né tránh mũi nhọn.

Bắp tay không ngừng chảy xuống máu tươi, Phó Ngạn lập tức xé rách y phục của mình, vô cùng thuần phục đem nó thành băng vải, tạm thời băng bó cầm máu lại vết thương trên bắp tay của mình.

Mà Hạ Vũ cùng Trương Vĩnh tình huống cũng không khác gì mấy, người thì bị tổn thương ở đùi, người thì bị tổn thương ở eo, cũng may mắn miệng vết thương không quá lớn nên các vết thương này không gây ảnh hưởng gì nhiều tới phát huy của bọn hắn.

“Ôi tiểu tử, tập trung vào.”

Cũng vì thất thần suy nghĩ không đâu nên Phó Ngạn không nhận thức được, hắn đã bị Thiên Mục Bách Diện trùng nhắm vào.

Giật mình lấy lại tinh thần, hắn liền tức khắc nhận ra, Thiên Mục Bách Diện trùng đã không biết từ khi nào đem nó toàn thân năng lượng điên cuồng hội tụ trong miệng.

Phanhh!!

Hơi ngưỡng đầu ra sau, sau đó một xích hồng sắc năng lượng quang trụ từ nó trong miệng phun ra, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng được.

Tiêu rồi!!

Phó Ngạn hận mình quá lơ là rồi, vậy mà có thể ngay tại trong thời khắc sinh tử chiến đấu ngẩn người.

Cũng may cho hắn, Trương Vĩnh đã luôn thời thời khắc khắc để ý tình huống của hai người họ, vì hắn cảm thấy bọn hắn chỉ là hai tên nhóc ranh, miệng mồm hôi sửa, nên có lẽ bất cứ lúc nào sẽ mắc phải sai lầm.

Và quả nhiên, đúng như dự đoán, hắn nhìn thấy được Phó Ngạn vậy mà trong thời điểm nguy cơ này mà lại ngây người, thế là hắn vì để có thể cứu được tên tiểu tử thúi này, dùng hết toàn lực phóng người lao ra, một thương đánh thẳng vào đầu của Dị Vật.

Phanh!

Trong nhất thời đang tập trung phóng thích quang trụ Bách Diện trùng không hề đề phòng bị một thương này đánh vào người, làm cho chiêu thức của nó bị chệch mục tiêu, nhắm sang hướng khác.

Phó Ngạn thấy vậy trong giây phút then chốt lập tức nghiêng người né tránh, thành công tránh được bay ngang qua quang trụ, thoát được một kiếp.

OANHHH!!!

Quang trụ vút bay lên bầu trời, ngay tức khắc nổ tung tạo ra một vụ nổ to lớn trên không trung.

Chứng kiến cảnh đó Phó Ngạn đổ mồ hôi lạnh, trong lòng âm thầm may mắn, vì nếu hắn thực sự trùng phải đòn đó, sợ là đã chết không toàn thây rồi.

“Đa tạ ngươi đại đương gia, ân tình cứu mạng này, ngày sau ta nhất định sẽ báo đáp.”

“Hừ, muốn báo đáp, vậy thì trước tiên giữ được cái mạng của mình cái đã, tiểu tử.”

Đứng trên cành cây thô không xa Trương Vĩnh hừ lạnh đáp.

Hô ~

Hạ Vũ thấy tộc huynh của mình không bị sao thầm thở phào nhẹ nhõm, song nàng cũng đồng thời nhận thức được, phía bên các nàng tình huống rất là không ổn.

Nàng không ngờ được là, ngay sau khi không có tiểu Thiên ở đây, bọn họ thế mà lại liên tục trúng đòn của Dị Vật dễ dàng như thế.

Mà cũng phải thôi, rốt cục thì cũng không phải ai cũng tương tự như Nhật Thiên vậy, có được một cái không nói đạo lý trực giác cùng với có thể ngay tại trước tiên một giây, dự phán được đối thủ sẽ chuẩn bị làm gì, làm người sợ hãi động thái thị lực khả năng quan sát.

Có thể nói là đã không còn Nhật Thiên tại chỗ này trước tiên cảnh báo nhắc nhở cho, thì cả ba người bọn hắn ai có thể ngay bất cứ lúc nào trong thời điểm này bị Dị Vật giết chết với một đòn nếu như lơ là.

Grừuuu ~

Thấy đối với nó không khác gì mấy sâu kiến, mà tới giờ đập mãi mà vẫn không chết, làm Bách Diện trùng không khỏi gầm gừ lên vì bực bội, ngay sau đó, tại ba người cảnh giác ánh mắt, tất cả các khuôn mặt u mỡ trên người nó đột nhiên biến đổi, chúng một cách cực kì vô lý mọc dài ra, từng cái từng cái một biến hóa thành các sợi vòi làm từ thịt đung đưa trong không khí.

Ẹo ~

“Kinh quá!!”

Chứng kiến hàng trăm cái vòi thịt với ngoại trừ khuôn mặt lớp da ra thì không có gì cả không mắt, không răng, không lông mày vân vân, tất cả chui lên từ trên cơ thể của Dị Vật đang đung đưa trong không khí quan sát mình.\

Hạ Vũ thấy cảnh tượng này không khỏi phát tởm, dạ dày cồn cào thấy cực kỳ buồn nôn.

Sao trên đời lại có thể, tồn tại cái thứ kinh tởm như thế này chứ…

Mà hai người còn lại thì không khá hơn nàng là bao nhiêu, bọn hắn hiện tại đang nổ lực nuốt xuống trong miệng nước bọt, cố không để cho một màn kinh tởm này làm mình nôn ra.

Lần này thực sự không ổn rồi...

Song, cùng lúc đó trong lòng Trương Vĩnh lúc này có chút muốn chạy xúc động, vì theo hắn cảm thụ được trên người Thiên Mục Bách Diện trùng uy áp không ngừng tăng cao.

Hắn hiểu rõ, lấy con súc sinh nay hiện tại trạng thái, nó đang muốn nghiêm túc, vận dụng toàn lực với tất cả những gì mà nó có để giết bọn hắn, nên đừng nói là giữ được nó trong 10 phút, sợ là có thể duy trì được một phút thôi cũng là CMN một phép màu rồi.

"Ôi Tiểu tử, có ý tưởng gì hay không?"

Trương Vĩnh quay đầu tìm tới đứa có đầu óc nhất trong nhóm Phó Ngạn hỏi, vì nếu thực sự không có, sợ là tất cả bọn họ sẽ phải giao nộp mạng tại nơi này.

"Giữ khoảng cách và ... sống sót."

Người đời có câu 'Kỹ năng thượng thừa không bằng sức mạnh tuyệt đối'.

Phó Ngạn đối với cái thứ sinh vật mang lực lượng tuyệt đối áp đảo bọn hắn, cũng không biện pháp nào tốt hơn ngoài việc là chạy cả.

'Trước đó thì không nói, nhưng giờ chúng ta mà chạy, có khi còn chết nhanh hơn nữa.'

“Đúng là CMN tuyệt vời đề nghị mà…”

Nghe vậy Trương Vĩnh chỉ có thể trợn to mắt ra nhìn hắn.

Xong, xác CMN định rồi, cả bọn chết là cái chắc.

"Tránh mau!!!"

Đúng ngày lúc này, Hạ Vũ âm thanh vang lên, thì ra nàng đã cực kì gắt gao nhìn chằm chằm con Dị Vật, kể cả khi hình dáng của nó lúc này làm người thấy vô cùng buồn nôn và kinh tởm, nhưng vì mạng sống nàng không thể không tập trung hai mắt nhìn chằm chằm vào nó.

Mà với chuyển động vô cùng nhỏ, nàng ngay tức khắc nhận thấy được nó đang muốn ra đòn.

Không hề báo trước, Dị Vật xuất kì bất ý động thủ, với vô số cái vòi thịt trên người mình, phóng ra với tốc độ vô cùng nhanh chóng lan toả khắp bốn phương tám hướng bao vây các nàng, sau đó lấy gốc độ vô cùng quỷ dị vòng lại phóng tới ba người.

Đường lui hoàn toàn bị cắt đứt, không còn cách nào khác, cả ba đành phải liều mạng.

Lập tức Huyết Khí hào quang từ trên người bọn họ phóng ra, thực lực tăng cao cả thi triển kỹ năng chiến đấu thượng thừa của mình, từng đòn từng đòn được dùng ra, đều vô cùng sắc bén và mau lẹ.

Với ba người cùng nhau hợp sức, phạm vi xung quanh bọn họ khoảng cách hai mét vòng tròn như một bức tường vững chắc tuyệt đối, không một cái vòi thịt nào có thể chui vào gây tổn thương được ba người họ.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv