Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh
Chương 62: Bốn Ngươi Đấu Một Trùng
“Xin lỗi, đã để mọi người đợi rồi.”
Rằng dạy xong Hạ Vũ mang theo Nhật Thiên đứng sóng vai cùng với hai người còn lại đang đợi họ.
“Không sao, ta hiểu.”
Khoảng cách song phương cũng không xa nên Trương Vĩnh tất nhiên có thể nghe thấy hết được những lời vừa rồi của Hạ Vũ và hắn cũng hiểu ý tưởng của nàng, cho nên trong lòng cũng không có gì bất mãn.
“Vậy, kế hoạch là gì?”
Trương Vĩnh vừa dứt lời tức khắc quay đầu nhìn lại Phó Ngạn, vì theo hắn cảm thấy tên thiếu niên này hẳn là ngươi có đầu óc nhất trong bốn người bọn hắn.
Mà Hạ Vũ cùng Nhật Thiên bởi vì Trương Vĩnh cử động, hai người cũng bất giác làm theo quay đầu nhìn Phó Ngạn.
“Haizz, hiện tại ưu tiên hàng đầu của chúng ta không phải là giết nó, mà là câu thời gian cho bọn hắn rời khỏi nơi này.”
Mà có muốn giết nó cũng chưa chắc là giết được.
Phó Ngạn thấy đám ngươi ai cũng nhìn hắn, tức khắc như cảm thấy phiền phức gãi đầu, bất đắc dĩ thở dài nói, sau đó hắn theo sau nhìn lại đằng sau quan sát đám người tiêu đoàn đang ồ ạt chạy ra ngoài vách núi.
“Cơ mà, nếu có ai chúng ta có sở hữu thần thông hay bài tẩy đang che giấu chưa dùng ra thì hiện tại tốt nhất nên sử dụng lúc này đi, sợ là sau này không cơ hội để dùng đâu.”
“Vì ta thấy nó thực sự bị chọc cho quạo rồi.”
RỐNGGGG --- !!!
Vết thương sau khi hồi phục Thiên Mục Bách Diện Trùng phẫn nộ gầm lên, toàn thân khắp cơ thể nói cả ngàn con người tập trung trừng mắt nhìn vào bốn người bọn hắn.
“Mau tránh ra!!”
Lực phản ứng cao nhất trong cả bốn Nhật Thiên giống như nhận ra điều bất thường, hắn tức khắc mở miệng nhắc nhở, ngay sau đó hắn lăn người né tránh sang một bên.
Đối với Nhật Thiên lời nói vô cùng tin tưởng Hạ Vũ nàng không chút do dự làm theo, mà Phó Ngạn cùng Trương Vĩnh cũng theo từng người từng người chọn hướng của mình né tránh.
Phiuuu -- !!!
Con cả ngàn con mắt tập trung vào bọn họ, từng con mắt đỏ rực lên một cách bất thường, theo một âm thanh phíu vang lên thì một loạt ánh sáng đỏ rực từ trong đồng tử con mắt xuất hiện, trở thành một đám nhỏ bằng ngón tay nóng rực tia nhiệt quang phóng về phía họ.
Cũng may bởi vì Nhật Thiên trước đó nhắc nhở, cả ba ai cũng kịp thời né được khi Dị Vật phóng xuất những thứ tia sáng đó.
‘Những tia sáng đó, chúng không những nhanh, mà uy lực cũng không kém.’
Bốn người ai cũng đổ mồi hôi lạnh nhìn lại dấu tích mà những tia chùm sáng đó để lại, ngay lúc này tại vị trí mà bọn hắn đã đứng trên mảnh đất, hiện tại xuất hiện vô số cái lỗ tròn nhỏ dấu vết.
Từ mặt đất cho đến cây cối, thậm chí là không xa đó tảng đá cứng rắn, tất cả đều tương tự nhau đều bị những tia sáng đó xuyên thủng vô số tạo thành vô số cái lỗ nhỏ ở trên người.
Tuyệt đối không thể để tia sáng đó đánh trúng lên người!!!
‘Cũng may ta đã không để các huynh đệ lại đây.’
Trương Vĩnh khi nhìn thấy Thiên Mục Bách Diện Trùng bày ra năng lực, chứng kiến hậu quả nếu mà bị tia sáng đỏ đó rọi lên người, trong lòng âm thầm may mắn.
“Thiên Mục Bách Diện Trùng còn có chiêu thức như vậy sao Hạ Vũ tỷ?”
Nhật Thiên không có quá nhiều kiến thức đối với Dị Thương, đối với Dị Vật này sở hữu các loại năng lực cùng với số lượng là bao nhiêu, hắn hoàn toàn mù tịt.
“Ta không biết tiểu Thiên, trong các quyển sách ta đọc được, cũng không quá nhiều ghi chép về chúng ngoài miêu tả ngoại hình.”
Đối với Nhật Thiên câu hỏi Hạ Vũ cũng chỉ có thể lắc đầu.
“Hiện tại ưu tiên giữ khoảng cách với nó, nếu thấy động tĩnh bất thường, lập tức lùi lại.”
Mà Phó Ngạn sau khi chứng kiến một đòn có uy lực mạnh như thế trong lòng cũng khá e ngại, hắn sợ Thiên Mục Bách Diện Trùng sẽ lại dùng đòn này lại một lần nữa với bọn hắn.
“Được!”
“Không thành vấn đề.”
“Đệ hiểu rồi.”
Rống!!!
Dị Vật giống như không có quá nhiều nhẫn nại, hiện tại trong lòng nó chỉ muốn thật nhanh ăn tươi nuốt sống tên nhân loại kia rồi tiện tay giết chết những tên còn lại, để rồi còn rời đi tìm một nơi để ngủ một giấc ngon lành.
Tức khắc, nó phóng người lao đi tốc độ khủng khiếp mang theo như trời sập, thiên quân vạn mã khí thế nhắm thẳng vào Nhật Thiên.
Ngươi quả nhiên là nhắm vào ta! vậy thì…
“Nếu ngươi đã muốn ta như thế, vậy có giỏi thì bắt ta đi!!”
Nhật Thiên vô cùng hài tử khí hành vi, hắn lè lưỡi lêu lêu với Bách Diện Trùng, xong sau đó hắn nhanh chóng xoay người bỏ chạy theo hướng ngược lại với đám người tiêu đoàn đang chạy trốn.
Rốnggg - !!!
Thiên Mục Bách Diện Trùng thấy con mồi vậy mà chạy đi, nó phẫn nộ gầm lên, lấy tốc độ không thua kém gì hắn bám theo, nó đã quyết tâm cho dù có phải đuổi khắp cả chân trời góc bể, cũng phải ăn cho bằng được tên nhân loại này.
Rầm rầm rầm ~
Cũng vì thể trọng của nó thật sự quá nặng nề, mỗi lần nó bò đi, đều tạo ra động tĩnh vô cùng lớn không khác gì động đất nhỏ.
“Đuổi theo!!”
Mà ba người giống như nhìn hiểu ý tưởng của Nhật Thiên, bọn hắn lập tức cũng đuổi theo sau một người một trùng.
“Lêu lêu lêu ~ tới đây bắt ta, có giỏi tới đây bắt ta ~ ta hong sợ ngươi đâu!!”
Nhật Thiên với trực giác mạnh mẽ của mình cộng với lợi thế vì hình thể nhỏ hơn mang tới sự linh hoạt của mình, hắn như thể là một con khỉ vậy, nhảy nhót khắp mọi nơi vô cùng dễ dàng né tránh được những đòn há miệng cắn hoặc nhào lên hoặc phóng tia sáng đỏ từ Thiên Mục Bách Diện Trùng.
Rốngggg - !!
Đuổi mãi vẫn không thể bắt được tên nhân loại yếu ớt, nó phẫn nộ gầm lên.
“Tiểu Thiên!!”
Vào lúc này Phó Ngạn âm thanh từ phía đằng sau xa xa truyền tới, Nhật Thiên quay đầu liền thấy ở ngay không xa phía sau lưng Dị Vật, ba người Hạ Vũ đang lấy tốc độ không quá nhanh vừa đủ để đuổi theo bọn hắn.
“Tiểu thiên, cái đòn kia, đệ còn thể dùng được không?”
Phó Ngạn hô to nói với Nhật Thiên, hắn không cho rằng, không có đầu óc quái vật có thể nghe hiểu được những gì hắn đang nói.
“Đòn kia? Ý ca là [Thái Dương Diệt Tịch Quang Ba] sao? đệ có thể, nhưng nếu không có huyết khí, thời gian để vận công sẽ rất dài.”
Nhật Thiên không che giấu tình trạng hiện tại của mình, hắn tức khắc hô lên giải thích.
“Trong bao lâu!!?”
“15 phút hoặc lâu hơn.”
15 phút? nhiêu đó là quá lâu.
Phó Ngạn ba người tức khắc nhăn mày, bọn hắn biết với một cường giả, khi chiến đấu giao thủ, chỉ cần tranh thủ được một giây thôi, cũng là vô cùng quý giá, vì một giây đó là có thể giúp họ phân định thắng thua, mà hiện tại để Nhật Thiên để có thể dùng ra đòn có uy lực vô cùng mạnh kia, lại cần tới 15 phút.
“Đệ có thể thực hiện trong 10 phút không?”
Hạ Vũ không từ bỏ nàng hỏi Nhật Thiên, vì nàng biết lấy tiểu tử này thiên phú, nhất định có thể giải quyết vấn đề thời gian.
“Nếu giảm thấp uy lực xuống một chút, thì có thể!”
Gầm!!!
Nhật Thiên vừa nói xong hắn tức khắc nhúng người nhảy đi nơi khác, thành công tránh được gần ngay gang tấc miệng máu.
Với Nhật Thiên đòn [Thái Dương Diệt Tịch Quang Ba], là kết tinh của việc hắn đã kết hợp giữa [ Trường Sinh Quyết ] - Sinh Sinh Vô Cùng Tức cùng Hạ gia [Luyện Ngục Huyết] - Huyết Khí chồng lên nhau cộng với một chút nguyên lý của [Lục Hàn Huyết] - hấp thu hàn khí đổi thành nhiệt khí mà phụ thân đã dạy cho hắn hình thành nên chiêu thức.
Bởi vì [Thái Dương Diệt Tịch Quang Ba] mới gần đây được hắn tạo ra, cộng với việc trong lòng có sự e ngại, vì chiêu này quá khó khống chế, không chú ý rất dễ dẫn tới vô tình gây chết người, vậy nên hắn thường không đem nó ra luyện.
Bởi thế, để tăng lên uy lực hay giảm mức độ tiêu hao xuống thậm chí thực hiện cả hai cho chiêu thức này, với hắn còn hơi khó, nhưng nếu chỉ là rút ngắn thời gian chuẩn bị xuống thì Nhật Thiên có thể làm được, tuy rằng làm vậy cũng sẽ tương tự hạ thấp uy lực của nó xuống.
“Được! quyết định vậy đi, tiểu Thiên, đợi tín hiệu của ta, khi đó đệ ngay lập tức tìm chỗ trốn, chuẩn bị [Thái Dương Diệt Tịch Quang Ba]!”
“Còn lại cứ để cho bọn ta.”
Phó Ngạn gật đầu với Hạ Vũ Trương Vĩnh hai người, mà cả hai người bọn họ gật đầu như đáp lại Phó Ngạn, ra hiệu mình hiểu kế hoạch của hắn.
“Rõ!!”
Chạy thêm được một đoạn, sau khi một lần nữa tránh được đòn tấn công của Dị Vật, Nhật Thiên hô to.
Rốngggg --- !!!
Truy sát mãi mà vẫn không thể một lần nào chạm được vào người Nhật Thiên, Thiên Mục Bách Diện trùng phẫn nộ không thôi.
Miệng mở ra, vô số năng lượng màu đỏ từ trong cơ thể nó nhanh chóng lan tỏa ở trong nháy mắt hội tụ trong miệng nó hình thành một cái màu đỏ năng lượng cầu.
Giây tiếp theo nó một hơi phun ra đi ra ngoài, một luồng tản ra thật lớn năng lượng dao động đỏ rực cột sáng nhắm thẳng vào phía Nhật Thiên với tốc độ mau đến không thể tưởng tượng, cản ở trước người nó từng cái to lớn thân cây đều bị năng lượng quang trụ xuyên thủng.
Chưa từng rơi mắt khỏi Bách Diện trùng, luôn chú ý từng chút một nó nhất cử nhất động Nhật Thiên, tất nhiên cũng phát hiện nó động thái, tại thời điểm mà quang trụ được phóng thích ra, hắn đã trước tiên một bước né tránh.
PHANHH -- !!!
Không bắn trúng mục tiêu quang trụ tức khắc vút bay đi nơi xa, sau đó dưới uy lực mà quang trụ dẫn tới, một tiếng nổ phanh chợt vang lên, phạm vi rộng tới mười mét cái hố to xuất hiện.
“Bây giờ!!!”
Phó Ngạn ba người tức khắc nhận thấy sơ hở của Dị Vật, ngay lập tức lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng lao tới, từng người thi triển chính mình võ kỹ đánh thẳng vào người nó.
Phanhh!!!
Thiên Mục Bách Diện trùng bị ba người lúc nó không phòng bị từ đằng sau đánh lên người, nó theo quán tính bị đánh bay đi nghiêng người đổ ngã vào bên cạnh đại thụ, thân thể nặng nề ngã xuống tạo ra chấn động mạnh lan tỏa khắp nơi.
“Rống!!”
Bị ba người Hạ Vũ đánh lên người, Dị Vật không khỏi đau đớn rống vang lên.
Mà Nhật Thiên cũng nhân cơ hội đó mà lao đi ra ngoài, cách xa khu vực chiến đấu khá xa một chút, tìm một góc khó mà nhìn thấy được trốn đi.
Phanh
Từ trong đống đổ nát chui ra, nhận cả ba người vừa rồi công kích mang tới tổn thương cũng nhanh chóng khôi phục và cũng không có đối với nó tạo thành bao lớn ảnh hưởng.
Rốnggg -- !!!
Bị ba con sâu kiến yếu hơn nó không biết bao nhiều lần, ấy vậy mà lại không biết tự lượng sức mình liên tục trêu chọc nó hết lần này tới lần khác, Bách Diện trùng tất nhiên làm sao mà bỏ qua cho, cũng vì thế mà nó nhất thời quên mất đã trốn đi mất Nhật Thiên, đặt sự chú ý của mình lên người ba người bọn hắn.
“Hạ Vũ đợi sau khi tiểu Thiên dùng chiêu đó đốt nó thành tro, hãy nhân lúc nó còn chưa tái sinh hoàn toàn, ngay tức khắc mang hắn chạy thật nhanh khỏi nơi này, trở về Thương Viễn Thành.”