Cố Tỉ Thành chỉ cười không nói.
Mẳng ai người đó biết.
Cố Tỉ Thành đưa Kiều Vi Nhã về, bỏ hành lý xuống cho cô.
Tiểu Quỷ Quỷ vừa trông thấy mẹ nuôi lập tức phát điện, hoàn toàn quên mất chuyện mẹ nuôi đã chiếm đóng mất căn phòng của nhóc.
Kiều Vi Nhã cũng điên luôn rồi, thế nên Sở Lạc Nhất toàn toàn không cần lo lắng chuyện không có ai trông con trai mình nữa.
[Bánh Bao Đậu là một tiến nữ: Vợ anh tới chỗ em rồi.]
[Sở Lạc Duy: Ừm!]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Viết được mỗi chữ đó thôi hả!]
[Bánh Bao Đậu là một tiến nữ: Tốt nhất anh cứ xác định làm cẩu độc thân cả đời này luôn đi!]
[Sở Lạc Duy: Kẻ bỏ đi số ba đừng có nói nữa.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: what?]
[Sở Lạc Duy: Chính thái thượng hoàng nói đấy, thất bại lớn nhất của cuộc đời ông ấy là có ba đứa bỏ đi chúng ta. Hôm qua anh với anh Cả đã bị chửi cho một trận rồi.]
Sở Lạc Nhất bỗng cảm thấy ai bảo lấy chồng xa không tốt chứ, xem đi, lúc này ba cô có muốn chửi cũng chẳng chửi được đến chỗ cô nè!
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Người để vợ mình chạy mất là các anh, không phải là em!]
[Sở Lạc Duy: Ừm, em thì giỏi rồi, bị người ta bỏ mặc ba năm mà ôn tự xách con chạy tới đó.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh cứ xác định cả đời này không có vợ luôn đi, tạm biệt!]
Sở Lạc Nhất tức giận ném điện thoại đi, đứng dậy ra tủ lạnh lục đồ ăn.
“Ai bảo chị nhiều lời, đáng đời chưa? Kiều Vi Nhã bế Tiểu Quỷ Quỷ dậy, quẳng cho cô một câu.
Sở Lạc Nhất vừa ăn kem vừa nhìn Kiều Vi Nhã: “Vậy công việc của em thì sao? Ủy viên kỷ luật của giới giải trí định “dẹp tiệm” đấy à?”
“Thế này gọi là nghỉ dưỡng sức” Kiều Vị Nhã cười giễu một tiếng, “Tới lúc ông đây trở về vẫn sẽ là một paparazzi mà bọn họ phải khiếp sợ” Kiều Vị Nhã nói xong liền được bạn nhỏ Tiểu Quỷ Quỷ dẫn đi tìm đồ chơi mới của nhóc.
“Phải rồi, chị vẫn đang sống chung nhà phi pháp với bạn trai chị đấy à? Định bao giờ thì kết hôn thế? Chị định cứ
nhà này như thế mà không theo trình tự pháp lý hay sao?”
Vợ lính theo chồng sẽ được sắp xếp nhà, nhà của cán bộ độc thân với khu nhà dành cho thân nhân có chút khác nhau. Cố Tỉ Thành lúc này đã vào ở khu nhà thân nhân rồi.
“Chuyện này không thuộc quyền quản lý của chị” Sở Lạc Nhất ăn đến là vui vẻ: “Dù sao thì đây cũng là con của anh ấy
“Sinh con mà không bắt nguồn từ tiền đề hôn nhân đều là lưu manh hết, mà chị chính là một kẻ lưu manh thực thụ đấy”
“Không phải anh ấy chỉ đón em có một lần thôi sao? Em có cần phải phản bội lại chị nhanh như thế không?” Sở Lạc Nhất khinh bỉ cô em một chập.
Vì hôm nay Kiều Vị Nhã đến nên buổi tối Cố Tỉ Thành cũng đặc biệt về sớm một hôm.
Sở Lạc Nhất chậc chậc hai tiếng, phải biết lúc anh zai này mà bạn nhất thì đến cả cô với con trai anh cũng chẳng màng tới đâu đấy.
“Hai người thế này khiến em nghi ngờ giữa hai người có quan hệ gì không chính đáng đấy”
Đội trưởng đội liên minh tác chiến cầu hôn và tổng cục kế hoạch có tính là quan hệ không chính đáng không?
Cố Tỉ Thành gõ một cái lên đầu cô, “Trên đường anh có gặp chị dâu, chị ấy bảo là xong cái gì cho em rồi ấy” “À đúng rồi, em bảo em qua nhà chị ấy lấy bún thịt, em đi lấy đã” Sở Lạc Nhất cũng gõ lên đầu mình một cái rồi chạy biến đi.
Kiều Vi Nhã đang ở trong phòng khách ôm Tiểu Quỷ Quỷ nhìn theo Sở Lạc Nhất đang chạy như bay ra ngoài, “Cái tính cách này đúng là khổ thân cho con tôi rồi.”
Cố Tỉ Thành: “...”
Tự dưng không muốn nấu cơm cho con bé này ăn nữa.
“Năm ấy, cả việc cầu hồn lẫn kết hôn của ba nuôi đều có thể nói là chia rẽ vô số các cặp tình nhân chuẩn bị kết hôn, kể cả chính thức kết hôn rồi đấy” Kiều Vi Nhã lên tiếng, hơi nhíu mày lại: “Em còn giữ cả video cơ, lát bật cho anh xem.”
Ông ấy? Hôn lễ của sư phụ.
Nói không chừng lại có thể gợi ý được điều gì đó cho anh chăng.
“Cảm ơn”
“Nếu muốn thật sự cảm ơn em thì đối xử với chị em của em cho tốt vào” Kiều Vi Nhã phóng khoáng nói.