Chương trình phỏng vấn ban đầu giới thiệu qua một lượt về Sở Ninh Dực, không thể không nói, Sở Ninh Dực có sức hút lớn tới các lĩnh vực, tất cả cả tin tức và tiết mục truyền hình chiều nay đều như sân khấu dành riêng cho Sở Ninh Dực vậy, đến cả vài đài truyền hình quốc tế cũng phát buổi phóng vấn chiều nay.
Người dẫn chương trình rõ ràng kích động hơn các chương trình trước đó rất nhiều, đầu tiên đặt câu hỏi về thương nghiệp, thậm chí còn hỏi rằng gần đây An Thị và Sở Thị thân thiết như vậy, lẽ nào không có tính chất cạnh tranh trong đó sao?
Sở Ninh Dực nhìn An Phong Dương. An Phong Dương hơi nhún vai, “Khả năng này không lớn, dù sao bản thân tôi cũng không có chí tiến thủ. Có thể một ngày nào đó An Thị sẽ thành của hồi môn của con gái tôi theo nó về nhà chồng cũng nên.”
“Con gái của An tổng?” Người dẫn chương trình khá kinh ngạc, “Luôn có tin đồn về vợ và con gái của An tổng, nhưng rất ít người được nhìn thấy cô An, thậm chí có người nói vợ của An tổng là để che mắt thiên hạ, chuyện này hai vị có biết không?” Người dẫn chương trình nhìn An Phong Dương với vẻ kích động, hiếm có khi An Phong Dương chuyển đề tài về phía gia đình anh, tất nhiên cô ấy cũng phải tranh thủ cơ hội rồi.
“Che mắt thiên hạ?” An Phong Dương cười gằn, nhìn về phía Sở Ninh Dực, “Tôi chỉ có thể nói, trí tưởng tượng của mọi người phong phú quá thôi, vợ tôi không thích ra ngoài. Nếu như cô ấy thích, tôi rất vui lòng được đưa cô ấy đi rêu rao khắp nơi.”
Sở Ninh Dực cầm chai nước trên bàn lên, chậm rãi và từ tốn mở ra, sau đó uống một hớp thật nho nhã, khiến khán giả bên dưới không khỏi hít một hơi khí lạnh. Người đàn ông này uống ngụm nước thôi mà, sao có thể nho nhã đến vậy chứ.
Người dẫn chương trình bỗng chốc ngẩn ngơ, nhưng nhanh chóng phản ứng lại, “Vậy Sở tổng thì sao? Anh nhìn nhận thế nào về những tin tức xung quanh anh và An tổng?”
Sở Ninh Dực nhìn An Phong Dương, đặt chai nước xuống bàn, thản nhiên nói, “Vợ tôi nói mọi người thích là được.”
“Cô Sở ngầm thừa nhận sao?” Trong khoảnh khắc đó, hai mắt của người dẫn chương trình sáng lóe lên.
Quả nhiên, đúng là thế giới của hủ nữ.
Sở Ninh Dực hơi nhếch môi lên, “Vợ tôi tuổi tác không lớn, khá là thích những thứ mà người trẻ bây giờ thích, theo kiểu...”
“Kiểu đam mỹ phải không.” Người dẫn chương trình kích động kêu ầm lên, nhưng nhanh chóng nhớ ra mình đang trên sóng truyền hình trực tiếp nên vội vàng khôi phục dáng vẻ bình thường.
Thủy An Lạc ngồi trước tivi mà mặt mũi đen như đít nồi. Sở Ninh Dực, anh thực sự không phải đang bôi nhọ em đấy chứ?
Tuy rằng cô thực sự cảm thấy hai người đàn ông ở bên nhau cũng rất đẹp, rất ngầu thật!
Mà Tân Nhạc đang ăn lẩu bỗng bị sặc, nhìn người đàn ông đang cười rất nho nhã trong tivi với vẻ kinh hoàng, nhưng sao câu này lại khiến người ta ngửi thấy mùi ân ái khoe khoang lộ liễu thế nhỉ.
Nhìn chưa, cô Sở thích đam mỹ, anh Sở mặc cho vợ mình ủng hộ couple loạn xì ngầu mà không hề nổi giận.
Hơn nữa chủ yếu là ngữ khí khi Sở Ninh Dực nói ra, vợ tôi tuổi tác không lớn, thật là, anh Sở à, anh có thể dịu dàng hơn được nữa không?
Người có mắt là nhìn ra được khi nhắc tới cô Sở, người đàn ông kiêu ngạo này có vẻ dịu dàng và say đắm ngay cả trong ánh mắt.
Đúng thật là, khoe khoang ân ái không tiếng động.
Khi người dẫn chương trình nhìn thấy ánh mắt của Sở Ninh Dực cũng phải ngẩn ra, “Chỉ là trước kia có một số tin đồn về cô Sở, nếu như Sở tổng không để bụng, tôi muốn thay mặt cho cư dân mạng hỏi Sở tổng, việc cô Sở cưỡng ép quyền giám đốc của Công ty Kỹ thuật Viễn Tường từ chức là có thật sao?”
Câu hỏi này được đưa ra, hội trường im lặng hẳn, dường như ai cũng đang đợi một câu trả lời.