Bác Sĩ Đường, Ngàn Vạn Lần Đừng Yêu Em

Chương 5: BỮA TRƯA TÌNH YÊU.



Sau lần gặp Đường Dịch ở hoa viên bệnh viện, Lạc Tâm cũng không gặp lại hắn nữa, lý do ấy à, vì cô bận giải quyết công việc trong công ty còn chẳng có thời gian nghỉ ngơi.

Lúc này, bên trong phòng làm việc, Lạc Tâm đang chăm chú xem xét bản hợp đồng Lạc An Cẩn vừa đưa tới, mày cô nhíu chặt lại khi thấy điều khoản lợi nhuận ghi trên hợp đồng.

"Anh họ, sao điều khoản lợi nhuận này lại chênh lệch lớn như vậy? Ít nhất cũng phải 5 - 4 chứ? Sao lại là 7 - 3?"

Lạc Tâm hơi ngẩng đầu liếc nhìn Lạc An Cẩn đang ngồi nhàn nhã ở sofa, bị cô hỏi anh đặt nhẹ tách cafe xuống bàn, vươn vai một cái.

"A, anh không biết nha. Nếu em thắc mắc có thể đi gặp sếp Lục, anh chỉ làm theo chỉ thị của anh ấy mà thôi." Lạc An Cẩn cười cười, ngả ngớn nói, ánh mắt xẹt qua tia thích thú.

"Anh họ Lạc đấy, hơn nữa anh cũng có cổ phần ở An Lạc mà, ít nhiều anh phải giúp đỡ công ty một chút chứ!" Lạc Tâm có chút không vui nói.

Lạc An Cẩn khẽ mỉm cười, phản bác lại:

"Em họ, mặc dù anh họ Lạc nhưng đây là họ mẹ anh, theo lý mà nói anh họ Lục. Mấy vấn đề thừa kế hay cổ phần gì gì đó ở An Lạc anh không liên quan nhé!"

Lạc Tâm bực bội lườm Lạc An Cẩn, không thể phản bác lại lời vừa rồi của anh, bởi lẽ những gì anh nói đều đúng cả.

Lạc An Cẩn là con trai cô nhỏ của Lạc Tâm, anh mặc dù là nhị thiếu gia nhà họ Lục nhưng lại theo họ mẹ, trên anh còn một anh trai cùng cha khác mẹ nữa chính là Lục Thâm - cấp trên trong miệng Lạc An Cẩn vừa rồi.

Bản hợp đồng vừa rồi của Nam Lục quả thật rất không ổn, lần này chắc Lạc Tâm cô phải đích thân đến Nam Lục gặp Lục Thâm mới được, không thể trông cậy vào Lạc Ân Cẩn.

"Bản hợp đồng này anh mang về đi, em không kí đâu, chiều nay em sẽ đi gặp Lục Thâm." Lạc Tâm thở dài, đặt bản hợp đồng xuống bàn nói với Lạc An Cẩn.

Lạc An Cẩn đứng dậy, cầm lấy bản hợp đồng, miệng không ngừng huýt sáo.

"À này, anh nhắc nhở nhẹ, Lục Thâm anh ấy rất khó đàm phán đó. Cố lên nhé!" Trước khi rời khỏi phòng làm việc, Lạc An Cẩn cố ý nhắc nhở Lạc Tâm.

Lạc Tâm làm động tác phất phất tay ý muốn đuổi người, Lạc An Cẩn bĩu môi, không thèm để ý đến cô nữa mà xoay người rời đi.



Lạc An Cẩn đi rồi Lạc Tâm lại tiếp tục xử lý công việc, đến gần trưa cô về nhà nấu cháo đem đến bệnh viện thăm ba cô. Tiện thể cô làm luôn một phần cơm trưa, cô muốn nhân cơ hội lần vào bệnh viện này đưa cho Đường Dịch.

Theo như những gì cô thỉnh giáo các quân sư tình yêu trên mạng, họ đều nói để theo đuổi một người dễ dàng nhất chính là thông qua con đường dạ dày.

Mặc dù Lạc Tâm không tin cho lắm nhưng vẫn làm thử, thay vì ở im không làm gì thì cô quyết định chủ động một phen theo đuổi Đường Dịch, nếu như thất bại sau này cô cũng không cảm thấy hối hận.

Tại bệnh viện Bắc Thành, Đường Dịch vừa thực hiện xong ca phẫu thuật não phức tạp, lúc này hắn đang thay đồ.

Bên cạnh hắn là Thời Tranh Vũ - cộng sự trong ca phẫu thuật lần này, anh cũng đã thay xong quần áo phẫu thuật, lúc này đang mặc một bộ đồ bình thường hằng ngày.

Thấy Đường Dịch vẫn mặc áo blouse trắng, Thời Tranh Vũ có chút khó hiểu, không phải sau ca phẫu thuật kia là bọn họ được nghỉ ngơi sao?

"Đường Dịch, anh không định nghỉ ngơi ăn trưa hả? Sao vẫn mặc đồng phục bác sĩ thế?" Thời Tranh Vũ không nhịn được thắc mắc hỏi hắn.

Đường Dịch cất đồ vừa thay vào tủ kính, hơi nghiêng người nhìn Thời Tranh Vũ, suy nghĩ một chút rồi đáp:

"Tôi còn một vài hồ sơ bệnh án cần xem xét lại, cậu đi ăn trước đi, lát tôi gọi đồ ăn là được."

"À, vậy sao. Mà đồ ăn bên ngoài không hợp vệ sinh lắm, có cần tôi mua cho anh một xuất không? Anh yên tâm, tôi mua ở nhà hàng đối diện bệnh viện, đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm."

Thời Tranh Vũ vỗ vào bả vai của Đường Dịch một cái, hào hứng nói, anh biết hắn rất ít ăn đồ ăn bên ngoài bởi trong suy nghĩ của hắn không hợp vệ sinh.

"Không cần đâu." Đường Dịch điềm đạm từ chối.

Thấy không thể lay chuyển ý định của Đường Dịch, Thời Tranh Vũ ậm ừ gật đầu, sau đó cả hai rời khỏi phòng cất đồ đi ra bên ngoài.

Vừa đi đến hành lang trước cửa văn phòng của Đường Dịch, cả hai vị bác sĩ nào đó không khỏi ngạc nhiên khi thấy Lạc Tâm đang đứng đó.

Thời Tranh Vũ giống như nắm được thông tin động trời, hết nhìn Đường Dịch rồi lại liếc nhìn Lạc Tâm, trong lòng không khỏi cảm thấy tò mò.

Thấy Đường Dịch đi tới, Lạc Tâm vui vẻ mỉm cười, cất giọng:



"Bác sĩ Đường, cuối cùng cũng đợi được anh."

Đường Dịch thoáng suy tư, nhìn Lạc Tâm chằm chằm như muốn nhìn thấu tâm tư của cô nhưng thật đáng tiếc hắn không nhìn ra, trong lòng không khỏi cảm thấy khó hiểu.

Lạc Tâm đến tìm hắn làm gì?

"Lạc tiểu thư đến tìm tôi có chuyện gì vậy?"

Đường Dịch ho khan, hỏi cô, ánh mắt hắn hơi liếc nhìn Thời Tranh Vũ bên cạnh, thấy anh cứ nhìn chằm chằm cô thì có chút không vui.

Hai má Lạc Tâm ửng hồng, mỉm cười đưa túi đồ ăn cho Đường Dịch, vui vẻ nói:

"À, tôi có làm một chút đồ ăn muốn mang đến cho anh."

Đường Dịch khựng lại vài giây, nhìn túi đồ ăn trước mặt, lòng có chút ấm áp. Từ trước tới nay có rất nhiều cô gái trẻ, thậm chí là cô y tá trong bệnh viện tặng đồ ăn cho hắn nhưng hắn đều từ chối.

Cho đến hôm nay, được Lạc Tâm tặng, lòng Đường Dịch có chút rộn rạo, vô thức nhận lấy túi đồ ăn từ tay cô.

"Cảm ơn." Hắn hơi ngại ngùng, nói lời cảm ơn.

Lạc Tâm mỉm cười nhìn Đường Dịch, nội tâm không khỏi kinh hỉ, may thật, hắn không có từ chối. Lần trước cô có nghe mấy cô y tá nói hắn rất ít khi nhận đồ người khác tặng nhưng hôm nay hắn lại dễ dàng nhận đồ ăn của cô, xem ra lời đồn không đáng tin.

Tặng xong đồ ăn, Lạc Tâm chào tạm biệt Đường Dịch rồi rời đi. Nhìn theo bóng lưng cô khuất sau ngã rẽ, bất giác khóe môi hắn cong nhẹ, một nụ cười khuynh quốc khuynh thành hiện ra trước mắt Thời Tranh Vũ.

Lần này đến lượt Thời Tranh Vũ cả kinh, hóa ra Đường Dịch cũng biết cười, ha, đây chắc chắn là hắn đang rung động trước mỹ nhân rồi.

Còn có, cuối cùng Thời Tranh Vũ anh cũng biết vì sao Đường Dịch từ chối khi anh đề nghị mua đồ ăn, hóa ra là có bữa trưa tình yêu của mỹ nhân.

Ha, lần này có chuyện thú vị để tám rồi, hắc hắc!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv