Trạm vũ trụ là con tàu vũ trụ khổng lồ lênh đênh trong vũ trụ, nó lớn hơn cả thủ đô đế quốc, những trạm này thường được bố trí theo từng khu vực, thường là sẽ ở gần những hành tinh có thể khai thác tài nguyên và năng lượng, sau khi khai thác hết thì trạm không gian lại đổi tới một nơi mới, miễn vẫn nằm trong khu vực quản lý được giao.
Chúng thường được coi là nơi cung cấp năng lượng cho các con tàu khác, cũng là nơi giao thương hàng hóa vô cùng tấp nập.
Quân đội đế quốc nắm quyền quản lý những trạm vũ trụ này, không chỉ ổn định an ninh, đi cứu viện khi được yêu cầu mà họ còn có nhiệm vụ bảo vệ những hành tinh có người sống trong khu vực được giao.
Nhờ đó mà việc giao thương, du lịch giữa các hành tinh đã là chuyện không còn quá khó khăn nữa.
Tạ Hàn Vũ cùng Sandra đi dạo phố, nơi này chủ yếu toàn làm về dịch vụ, ăn uống, khách sạn, sòng bài,... đều có cả, thậm chí còn đông đúc hơn cả ở hành tinh thủ đô.
Hai người, một người mặc áo bác sĩ, một người mặc quân phục với áo choàng đen có năm sao vàng óng hai bên vai thu hút rất nhiều người qua đường.
Tạ Hàn Vũ với cơ thể chưa hồi phục hẳn khẽ rùng mình rồi hắt xì một cái khi có cơn gió lạnh thổi qua.
"Lạnh à?" Sandra hỏi nhưng tay đã cổ áo choàng ra khoác lên cho Tạ Hàn Vũ.
Tạ Hàn Vũ muốn từ chối nhưng thấy ánh mắt kiên định của Sandra thì liền ngậm miệng chấp nhận, trước kia anh cũng không phải yếu ớt tới độ vì một cơn gió lạnh mà bị cảm nhưng từ khi lại sai khi được cứu từ mỏ khoáng sản thì anh cảm thấy sức để kháng của mình bị yếu đi.
Có lẽ là do ảnh hưởng từ việc bị nhiễm Vavium độ nhẹ, cái này nhất thời không thể trị khỏi ngay được mà cần phải tẩm bộ duy trì một thời gian.
"Cảm ơn nhé, nhưng tôi mặc áo choàng của thượng tướng hình như không được đâu" Tạ Hàn Vũ cũng cao nhưng khi mặc áo choàng của Sandra lại cảm giác như người mình bé đi, cứ như hồi nhỏ mặc trộm áo của ba lớn vậy.
Sandra suy tính thiệt hơn, sau cùng cởi áo khoác quân phục ra khoác
lên cho anh và lấy lại áo choàng thượng tướng, tránh cho Tạ Hàn Vũ bị người khác bàn tán không tốt sau lưng.
Hai người còn chưa tìm được quán ăn hợp ý thì đột nhiên ở gần có tiếng gọi vang lên "Hàn Vũ! Hàn Vũ! Bên này nè".
Hai người cùng lúc quay sang, Tạ Hàn Vũ nhận ra người đó, anh bước nhanh chân tới "Anh Tổng Kha, sao anh lại ở đây?".
Người tên Tống Kha kia cười rất tươi vẫy vẫy tay "Anh có công tác ở gần đây, còn em thì sao, nghe nói được thăng chức làm bác sĩ riêng của thượng tướng, sao lại tới đây?".
Tạ Hàn Vũ cũng tươi cười đáp lại, chứng tỏ hai người đã từng rất thân thiết lâu ngày gặp lại "Em cũng có nhiệm vụ, đã hoàn thành rồi, đang tạm nghỉ chân ở đây".
Nhìn hai người kia cười cười nói nói như vậy khiến dấm chua của thượng tướng nào đó tràn bình.
Sandra thẳng lưng bước tới như chính cung hoàng hậu, ánh mắt âm thầm đánh giá Tổng Kha.
"Em đang tìm chỗ ăn hả? Anh biết một quán ngon lắm, đi cùng anh nhé?" Tổng Kha giả vờ lơ đi người nam nhân mới tới.
Tạ Hàn Vũ gật gật đầu "Được ạ", anh quay lại tìm bóng dáng của Sandra lại thấy người lù lù ngay sau lưng mình "À... Đây là thượng tướng Sandra, sếp của em, cũng là bạn thân của em".
Nói rồi anh quay sang Sandra "Anh ấy là tiền bối đã từng giúp đỡ tôi khi đang học để thi lên tiến sĩ, anh ấy là một nhà nghiên cứu sinh học rất giỏi đấy".
Thấy Tạ Hàn Vũ giới thiệu về người kia với vẻ như khoe mẽ, Sandra sắc mặt không vui chút nào.
"Thì ra là tân thượng tướng, tôi đã từng nghe Tiểu Vũ kể về ngài mấy lần nay mới có dịp vinh hạnh được gặp".
Tống Kha đưa tay ra muốn bắt tay nhưng Sandra vẫn đứng im đó, chỉ đáp lại "Còn tôi chưa từng nghe Tiểu Vũ kể về anh bao giờ, rất vui được gặp anh".
Nói thì nói thế nhưng khuôn mặt anh ta không có chút nào gọi là vui cả.
Tống Kha hơi sượng trân thu tay lại "Tiểu Vũ đói rồi nhỉ? Chúng ta đi ăn trước đi".
Tạ Hàn Vũ cứ căm thấy giữa hai người này cứ là lạ nhưng anh không nhìn ra là lạ ở chỗ nào, cái gì mà Tiểu Vũ? Sandra chưa từng gọi anh như vậy bao giờ, nghe mà dựng tóc gáy.
Tổng Kha là một Alpha cấp SS giống như Tạ Hàn Vũ, với sở thích về thực vật, anh ta thường xuyên đi tới những hành tinh hoang để nghiên cứu, cách ăn mặc cũng hơi tùy tiện nhưng không che lấp đi được sức hút của mình, đúng kiểu một nhà thám hiểm rừng xanh thực thụ.
Với linh tính của một Alpha, Sandra có thể cảm nhận được cái tên Tổng Kha này cũng thích sư tử nhỏ của anh ta.
Dẫu sao những năm gần đây không thiếu những cặp Alpha yêu nhau, đề phòng vẫn hơn.
Ba người sánh vai đi trên phố khiến những người xinh quanh phải lác mắt, không cần phải là Omega thì bọn họ cũng có thể cảm nhận được ba người này đều là những Alpha vô cùng mạnh.
Bình thường để gặp được một Alpha cấp S đã khó rồi, cấp SS chỉ có thể cầu không thể gặp, vậy mà ở đây có tới ba người.
Từ khi nào Alpha cao cấp lại nhiều như củ cải trắng ngoài chợ như vậy?
Người ta nói quả không sai, trai đẹp thường sống theo bầy đàn.
Tới nhà hàng, Tạ Hàn Vũ ngồi vào bàn, Sandra nhanh chân tranh được chỗ ngồi bên cạnh anh, Tống Kha tự mình nhận là thổ địa nơi này không gì không biết nên đi gọi món trước, khi quay lại thì đã mất chỗ, chỉ có thể ngồi ở đối diện.
Nhân lúc Tống Kha đi gọi món, Sandra nhỏ giọng hỏi Tạ Hàn Vũ "Cậu với anh ta thân lắm à?".
Tạ Hàn Vũ không hiểu sao lại nghe ra mùi giấm chua, anh thành thật trả lời, không nghĩ quá sâu xa "Cũng thân, mấy năm học lên tiến sĩ anh ấy thường xuyên chỉ dẫn cho tôi, còn nấu ăn cho tôi nữa, tay nghề của anh ấy ổn lắm".
"Sao trước giờ chưa từng thấy cậu nhắc gì tới anh ta vậy?" Sandra dò hỏi.
"Mấy năm đó cậu bận rộn ở quân bộ, chúng ta ít gặp nhau, sau đó mấy năm trước anh ấy đã rời đế quốc đi chu du khắp nơi để nghiên cứu rồi, chẳng biết bao giờ có cơ hội gặp lại nên cũng không cần kể làm gì".
Tổng Kha quay lại, hai người mới thôi thì thầm to nhỏ "Món ăn ở quán này chắc chắn là hợp khẩu vị của em, dạo này em gầy quá, phải ăn nhiều lên nhé".
Tạ Hàn Vũ cười híp mắt "Được ạ, em đang đói lắm rồi đây, anh phải gọi mười xuất vào, em với cậu ấy ăn nhiều lắm đó".
Trong khi đó người ở bên cạnh thì đã như tuyết đầu mùa âm thầm tỏa ra dòng khí lạnh.