Không biết đã trôi qua bao lâu, khi Tạ Hàn Vũ vươn vai tỉnh dậy thì Sandra vẫn còn đang ngủ, hiểm khi thấy thượng tướng đại nhân lười biếng ngủ nướng như vậy.
Anh nhận ra một tay một chân của mình đang gác lên người bên cạnh, tay thì chặt ngang cổ, chân thì đè ngang bụng người ta.
"Đây có thể gọi là bộ môn Thái Cực Quyền không nhỉ?".
"Nhưng mà tại sao cậu ấy lại ngủ cùng mình vậy?".
Tạ Hàn Vũ thu chân tay không ngoan của mình lại, muốn ngồi dậy thì phát hiện eo mình bị Sandra ôm chặt lấy không buông.
Hai tai anh đỏ bừng, bạn bè gặp nạn xả thân cứu giúp cũng không có gì lạ nhưng bạn bè ngủ cùng nhau, còn ôm eo, cái này... quả thật là không đúng.
Anh vẫn không xác định được rốt cuộc cái tên Sandra này là một người bạn tri kỷ đối với anh cực tốt hay là một tên đàn ông đang nhắm tới cái mông của anh nữa.
Nhưng cần cân công lý hình như hơi nghiêng về về sau hơn.
Tạ Hàn Vũ vỗ vỗ lên đầu mình, chỉ tại anh là cung thiên bình, cái gì cũng đắn đo, cái gì cũng phân vân, không chắc chắn được cái gì cả, đặc biệt là chuyện liên quan tới vấn đề tình cảm.
Giả sử Sandra có ý đó với anh, Tạ Hàn Vũ chợt nhận ra anh hình như cũng có không có cảm giác bài xích chút nào mà còn cảm giác tim mình như có như không đập mạnh hơn bình thường.
Cảm giác eo bị người khác ôm trọn thật đặc biệt.
Không đúng, không đúng!
Tạ Hàn Vũ lắc lắc đầu "Mình không thể để bị sắc đẹp dụ dỗ được".
Anh dùng chiêu Nhị Dương Chỉ chọc hai ngón tay vào lỗ mũi của Sandra, mau tỉnh lại và bỏ cái móng heo của cậu ra khỏi người tôi mau.
Sandra hơi nhíu mày nhưng không tỉnh lại, thực ra là đã tỉnh rồi nhưng giả vờ để xem người kia còn định làm gì tiếp theo.
Thấy chiêu đó không có tác dụng, Tạ Hàn Vũ lại dùng Nhất Dương Chỉ chọt một ngón tay vào yết hầu của Sandra, với Alpha mà nói nơi đó là nơi chí mạng, tuyệt đối không để người khác chạm vào, không chỉ là nơi nhạy cảm mà còn là nơi uy hiếp tới tính mạng.
Quả nhiên Sandra mở trừng mắt ra, cái móng heo trên eo Tạ Hàn Vũ rốt cuộc cũng thu lại, thay vào đó nó túm chặt lấy cái tay đang giở trò của anh.
Anh ta nhìn thẳng vào mắt Tạ Hàn Vũ đầy cảnh cáo "Bao nhiều lần tôi phải nhắc nhở cậu, tôi không chỉ là Alpha mà còn là Enigma hả? Đừng đùa với lửa".
Tạ Hàn Vũ ngượng ngùng ngồi dậy "Ai bảo cậu cứ ôm tôi không buông, cũng không trách tôi được".
Nể tình anh là bệnh nhân vừa mới hồi phục, Sandra không chấp nữa mà cũng ngồi dậy vươn vai, ngủ rất sảng khoái.
Trạng thái của Tạ Hàn Vũ trông rất tươi tỉnh, chỉ là trông hơi gầy đi, phải tẩm bổ thêm nhiều mới hồi lại như trước.
Anh ta quyết tâm rồi, sau vụ này anh ta sẽ chính thức theo đuổi Tạ Hàn Vũ, không cần phải giấu diễm như trước nữa.
Vừa hay lúc này có thông báo từ phòng điều khiển gửi tới, nhìn thời gian hiện trên đồng hồ, không ngờ đã ngủ suốt một ngày một đêm.
"Thưa thượng tướng, tàu của chúng ta sắp cập bến trạm vũ trụ BX66 để tiếp năng lượng và nghỉ ngơi trong khoảng nửa ngày".
"Đã rõ, cứ theo kế hoạch mà làm".
Tạ Hàn Vũ thắc mắc hỏi "Đang trên đường quay về đế quốc rồi à?".
"Ừm, lúc đi vì gấp gáp nên chỉ mất khoảng một tuần, năng lượng tiêu hao nhiều, khi về không cần vội, có lẽ phải mất khoảng mười ngày".
"Vẫn sớm mà, cứ từ từ mà đi, nhiệm vụ lần này vốn dự tính phải mất hai tháng trở lên, không ngờ lại hoàn thành nhanh như vậy" Tạ Hàn Vũ tính toán, từ ngày rời đế quốc tới giờ cũng mới mấy nửa tháng, cứ coi như tính thêm mười ngày để trở về thì cũng mới chỉ trôi qua một tháng mà thôi.
Sandra khoác áo choàng quân phục lên người, dáng vẻ lười biếng, quyến rũ trên giường khi nãy biến mất, quay trở về làm một thượng tướng cao lãnh, nghiêm túc.
"Nhờ có cậu, công lao của cậu tôi sẽ bẩm báo lên bệ hạ, nhất định sẽ có thưởng lớn".
Tạ Hàn Vũ không che đậy nổi nụ cười vui sướng trên môi "Thật tốt quá, đúng là không uổng công tôi chịu khổ".
Mặc dù nhà anh với nhà thượng tướng và nhà bệ hạ có quen thân với nhau lâu năm, nhưng được bệ hạ vinh danh vẫn là điều vô cùng vinh hạnh.
Sandra kể lại cho Tạ Hàn Vũ về tình hình lúc anh bị hôn mê, số người chết và số nạn nhân đều được đưa về đế quốc để chữa trị như thế nào, thân là bác sĩ của quân bộ, Tạ Hàn Vũ nên biết những điều đó và anh cũng là người rõ nhất về những gì những nạn nhân đó phải trải qua.
Anh chợt nhớ ra gì đó "Cậu có gặp được lão Qwert không?".
Sandra đã được lão Qwert kể về kế hoạch giả chết của Tạ Hàn Vũ "Có, là nhờ cậu mà ông ấy mới có thể mang những thông tin vô cùng hữu ích cho quân ta".
Nghe vậy thì Tạ Hàn Vũ cũng hiểu ra kế hoạch lúc đó của anh đã thành công thuận lợi.
"Ông ấy hiện giờ sao rồi?".
"Đã đi theo tàu của ba cậu về đế quốc tiếp nhận điều trị rồi".
"Vậy thì tốt" Tạ Hàn Vũ gật nhẹ đầu "Bên phía kẻ địch ra sao rồi?".
Sandra đưa bản cáo cho anh xem, hành tinh đó đã bị phá hủy hoàn toàn, thủ lĩnh đứng đầu nơi đó bị bắt, còn đi theo một tệp đính kèm Omega.
Chính là Omega đã bắt cóc anh, Tạ Hàn Vũ nghĩ lại càng thấy mất mặt, đường đường là Alpha cao cấp lại bị một Omega cấp thấp bắt cóc đi chịu khổ như vậy.
Quá mất mặt.
Sandra nói thêm vào "Bọn chúng bị ba lớn của cậu áp giải về đế quốc rồi, cậu không thấy cảnh ba nhỏ của cậu đánh hắn đâu, thảm lắm, nên là đừng buồn nữa nhé".
"Tôi đâu có buồn" Anh hiểu rõ ba nhỏ của mình mạnh mẽ như thế nào, cũng mường tượng được độ thê thảm của cái tên kia, đáng đời lắm, đảm bảo là không có răng ăn cháo luôn.
Sandra đi ra quét mã mở cửa "Sắp tới trạm vũ trụ rồi, đi xuống đi ăn đi, đi chơi cho khuây khỏa một chút".
Mấy ngày địa ngục đã qua làm Tạ Hàn Vũ lại càng yêu thích cuộc sống vui vẻ hơn, nghe được đi chơi, anh thật lòng cảm thấy vui vẻ chờ mong như lần đầu được xuống phố vậy.
Tạ Hàn Vũ nhảy cẫng lên vui sướng "Được, mau đi thôi, mau lên, nhanh lên nào, đi chơi, đi chơi!".
Sandra nhìn anh đầy ôn nhu mà mỉm cười.