“Khê Nguyệt, em dám đi thử xem? Tôi không ngại đem Giang thị sập đổ như cái cách tôi đã làm với tập đoàn Thương Hạn đâu!”
Lôi Nghị Tước một lần nữa đe dọa cô.
Khê Nguyệt thật sự không hiểu vì lý do gì có thể khiến hắn ghét cô như vậy, thậm chí dồn vào đường cùng.
Ánh mắt hắn lúc này như lưỡi dao, giọng nói đanh thép vô cùng.
Khê Nguyệt cắn chặt môi, bàn tay vùng vằng muốn thoát khỏi tay hắn, phút chốc cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, ngay khi tưởng chừng không trụ nổi mà ngã lập tức bị Lôi Nghị Tước ôm vào lòng.
“Nhẹ thế này?”
Lôi Nghị Tước ôm cô, cơ thể cô nhẹ tênh, giống như thể hắn đang bồng bế một đứa trẻ.
Ngay khi thân nhiệt Khê Nguyệt áp vào trong lòng Lôi Nghị Tước, hắn ngay lập tức nhận ra điểm khác thường, cất giọng nói vô cùng sốt sắng, trán cũng vì thế cúi xuống áp trán cô đo thân nhiệt.
“Sao người lại nóng như vậy?"
Khê Nguyệt mập mờ mở mắt, bản thân lúc này hoàn toàn không tỉnh táo, trước mặt chỉ là một mảng ánh sáng mờ mịt, ngay cả gương mặt của Lôi Nghị Tước cũng không nhìn rõ ràng.
Lôi Nghị Tước rốt cuộc cũng phát hoảng. Đem ôm trọn cô vào lòng, lòng bàn tay ôm rất chặt.
Khê Nguyệt vươn tay, bản thân vẫn giữ sự cố chấp ít ỏi, giọng nói run rẩy trong mơ hồ.
“Nghị... Nghị Tước, anh ghét tôi trừng phạt tôi là đủ rồi. Đừng động đến những người xung quanh tôi.”
Lôi Nghị Tước nghiến răng nghiến lợi, nhưng nhìn cô tình trạng nóng sốt mơ hồ như thế, hắn rốt cuộc cũng buông sự đầu hàng.
“Được, không động đến những người xung quanh em... tốt nhất em cũng không được phép bị gì.
Khê Nguyệt không ý thức được bản thân như nào, bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy áo của hắn liên tục kéo kéo.
“Anh muốn... đưa tôi đi đâu..”
Cô nức nở lên tiếng, căn bản những lúc yếu ớt như này cũng không giữ nổi trạng thái hình tượng bản thân ban đầu nữa, cổ chấp lên tiếng.
“Thả tôi xuống, tôi tự đi được...
Khê Nguyệt nói một lời cuối, sau câu nói đó hoàn toàn rơi vào trạng thái ngất đi, sốt đến mức mê man, không ý thức được mọi chuyện xung quanh như nào.
Sự thật, cô là một người vô cùng cố chấp.
Ngoại trừ trợ lý Phong cùng với một vài bác sĩ, không ai có thể chứng kiến được bộ dạng hoảng hốt của Lôi Nghị Tước. Thời khắc đem cô đến bệnh viện, hắn gấp gáp la làng đến mức y tá còn cho rằng hắn mới là kẻ có vấn đề.
Mãi cho đến khi Khê Nguyệt đem vào phòng bệnh, Lôi Nghị Tước mới khôi phục được sự bình tĩnh vốn có.
Hắn ở bên ngoài kiên nhẫn đợi kết quả khám, sự suy sụp cùng hoảng hốt nơi ánh mắt chẳng thể nào mà che giấu được.
Rất lâu sau, bác sĩ mới trở ra báo cáo tình trạng hiện tại.
“Thưa ngài, theo kiểm tra chỉ số huyết áp và đường huyết đều nhận thấy thấp hơn mức bình thường. Hiện tại cô ấy đang rơi vào tình trạng kiệt sức, cơ thể suy nhược nghiêm trọng vì không được nghỉ ngơi thường xuyên. Hệ miễn dịch cũng vô cùng yếu ớt. Khó có thể tự phục hồi nếu cứ tiếp tục tình trạng như này”
Lôi Nghị Tước nghe báo cáo, hắn dần gán ghép đến những sự việc.
Dường như Khê Nguyệt chịu áp lực từ tập đoàn, chỉ trích từ dư luận và lượng lớn nhân viên. Rơi vào tình trạng đó, mấy ai có thể bình thường.
Mà toàn bộ nguyên nhân đều xuất phát từ phía hắn.
Phía bên trong phòng bệnh, Khê Nguyệt giờ phút này yên tĩnh ngủ, hơi thở có phần nặng nề bởi bản thân cô hiện tại vô cùng mệt mỏi.
Hiện giờ không còn lớp trang điểm, gương mặt cô nhợt nhạt như nào hắn đều trông thấy. Bàn tay Lôi Nghị Tước vươn ra muốn chạm lên gương mặt cô, để rồi cảm giác tội lỗi khiến mọi động tác của hắn đều trở nên không tự nhiên.
Trong đêm, Khê Nguyệt đột ngột lên cơn sốt nặng. Thân thể nóng bức túa mồ hôi liên tục, cô vặn vẹo đáng thương, nước mắt không kiềm được mà tuôn trào.Lôi Nghị Tước sốt sắng đi ra vào phòng, khăn ẩm nhúng nước, vô cùng tỉ mỉ lau mồ hôi trên gương mặt cô, lau cả bàn tay bàn chân.
Mãi đến khi Khê Nguyệt khôi phục trạng thái bình thường, Lôi Nghị Tước mới trở nên yên tâm.
Cả một đêm, Lôi Nghị Tước là người chủ động yêu cầu y tá dịch truyền liên tục. Chỉ cần bình dịch truyền hết nước, y tá đều thay bình mới.
Nhìn Khê Nguyệt đau đớn khó chịu, Lôi Nghị Tước không khá hơn là bao.
Nghĩ lại toàn bộ sự việc tồi tệ hắn gây ra cho cô thời gian gần đây, chắc hẳn Khê Nguyệt đã ghét hắn đến chừng nào.