Yêu Tại Tuyền Thành

Chương 90



Tôi và Tiểu Tân lại chết cười vì câu nói của em ấy, ôi—! Cuộc đời thăng trầm của tôi!

Khi mặt trời xuống núi và mây đỏ giăng kín trời, chúng tôi bắt tay vào chuẩn bị bữa tối. Trước tiên đến một cửa hàng nhỏ trong ngôi làng gần đó mua dầu, muối, mắm và dấm, Lão K lấy dao, nồi và bát đã được chúng tôi chuẩn bị từ trước từ trong cốp xe ra, năm người chúng tôi bận rộn vui vẻ làm sao.

Tiểu Ngoại và Tầm phụ trách nướng con gà mái đáng thương hồi nãy, Tiểu Tân bận bịu cắt giăm bông mang từ nhà tới, Lão K thì đang nhóm lửa nấu cơm, tôi đến gần hắn và nói: "A K, cậu thấy Quyên Tử thế nào? "

Lão K nheo mắt nhìn tôi: "Cậu - cậu muốn làm gì?"

"Khụ khụ", tôi xoa mũi: "Giới thiệu đối tượng cho cậu a."

"Nói vớ vẩn, không cần cậu lo."

"Không được, tôi đã quyết rồi, để tôi nói này, hoặc là Quyên Tử, hoặc là Trương Đình, cậu chọn một trong hai đi, tôi không an tâm khi giao cậu cho người khác."

Lão K cười: "Sao lại không an tâm?"

"Tôi nghĩ hai người đó là đối tượng duy nhất có thể sánh ngang với cậu, ngoài ra không còn ai tốt bằng." Tôi hếch mũi: "Một người đàn ông tốt như Lão K của chúng ta sao có thể tùy tiện cho người ngoài chiếm đoạt được chứ? Nước đâu mà nuôi ruộng ngoài, dù thế nào đi nữa, cậu cũng phải chọn một trong hai."

"Nói linh tinh gì đấy? Thôi được rồi, chuyện của tôi để tôi tự xem xét."

Thấy cưỡng ép không thành, nên tôi chỉ có thể dùng biện pháp mềm mỏng, lắc cánh tay hắn mà nũng nịu: "KK à, cậu chọn một người đi, tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho cậu thôi, cậu xem, nếu cậu cứ không chịu tìm bạn gái, chắc chắn sẽ biến thành ông già ế thật đấy, KK của chúng ta là tốt nhất, chọn một đi, ngoan nào."

Lão K như uống phải một xô nước tiểu ngựa, hắn rùng mình: "Chị gái, chị đừng nói cái giọng đó được không? Được được được, tôi chọn tôi chọn".

Tôi nhanh chóng trở về nguyên dạng: "Phải vậy chứ, thế cậu chọn ai?"

Lão K cúi đầu, trầm mặc đáp: "Tôi thấy cậu tốt nhất."

Không nghĩ hắn sẽ nói như vậy, tôi thực sự khó xử: "Khụ... cái đó..."

"Cậu luôn là người tốt nhất trong mắt tôi, điều đó sẽ không bao giờ đổi cho đến khi tôi chết." Lão K vỗ vai tôi: "Nhưng tôi không thể mãi treo mình trên một chiếc cây, giờ đây tôi chỉ có thể cất giữ chiếc cây ấy tại nơi sâu thẳm đáy lòng, hehe, như lời cậu nói, nước đâu mà nuôi ruộng ngoài, hơn nữa tôi chưa từng gặp cô gái nào có thể sánh ngang với hai người họ, tôi sẽ chọn một trong hai người làm mục tiêu vậy."

"Lão K...", tôi thực sự cảm động, người như Lão K thực sự sắp tuyệt chủng hết rồi, tôi nắm lấy bàn tay ấm áp của hắn: "Chúng ta sẽ mãi là bạn tốt cho khi chết đi."

Lão K cười thành thật: "Đừng nói lời buồn nôn, cậu nói kiểu đó làm không quen."

"Được rồi, đừng nói nữa", tôi đánh hắn một cái: "Mau chọn một người đi".

Lão K trầm tư một lúc: "Tôi không hiểu nhiều về Quyên Tử lắm, thôi thì Trương Đình đi, cô ấy cũng không tệ, rất thân quen."

Tôi mừng rỡ: "Vậy sao, Tiểu Tân cũng nói cậu khá hợp với Trương Đình."

Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến, Tiểu Tân chen vào giữa hai chúng tôi: "Đang nói gì mà vui thế."

Tôi ấn nàng ngồi xuống: "Lão K muốn theo đuổi Trương Đình, hắn chọn Trương Đình làm mục tiêu rồi."

Tiểu Tân hớn hở: "Thật sao?"

Mặt mũi Lão K không được tự nhiên cho lắm: "Khụ... không được à?"

Tiểu tân vội vàng nói: "Sao lại không được chứ, quá là tuyệt vời luôn."

Tôi móc chiếc điện thoại của Lão K từ trong túi hắn ra: "Mau gọi cho Trương Đình đi."

Lão K muốn cướp lấy chiếc điện thoại: "Cậu cũng nhanh quá đấy."

Tôi vừa lục tìm số điện thoại của Trương Đình vừa so đo với hắn: "Nhanh cái gì chứ, nếu cậu mà không hành động, cô ấy sẽ cao bay chạy xa cùng tên Mỹ đen kia mất."

Tìm thấy số điện thoại của Trương Đình, tôi bấm gọi và ấn loa ngoài để chúng tôi có thể nghe được những điều mà hai người nói, tôi đưa máy lại cho Lão K: "Mau nói đi, coi như chúng tôi không hề tồn tại."

Lão K như ăn phải phân bò, sắc mặt xanh mét, hắn hung hăng trừng mắt nhìn tôi và nhận lấy chiếc điện thoại, không lâu sau đã nghe thấy đầu dây bên kia cất tiếng: "Alo, Lão K à?"

Tôi và Tiểu Tân dựa đầu vào nhau, nghe Lão K nói với chiếc điện thoại: "Là tôi."

"Giờ này cậu gọi cho tôi thật bất ngờ đấy, không bận sao? Có chuyện gì thế?"

Lão K liếc chúng tôi: "Không có chuyện gì, Quan Dương bảo tôi theo đuổi cậu, tôi cũng đã nghĩ rồi, thấy cậu hợp, thế là tôi hành động luôn."

Trương Đình bên đó như ngừng thở: "Cái... gì? Cậu cậu cậu nói gì đấy?"

Lão K có chút giống đứa trẻ đang bày trò nghịch ngợm: "Tôi nói tôi muốn theo đuổi cậu! Cậu mau chấp nhận đi! Đừng có vui quá mà ngất xỉu đó."

"Tôi... bà nội nó cậu muốn theo đuổi là theo đuổi được hả?! Cậu bị chập mạch chỗ nào à, cậu đang ở một mình sao?"

Tôi và Tiểu Tân cố không phát ra tiếng cười, chỉ nghe thấy Lão K đáp lại: "Đúng vậy, tôi muốn gặp mặt, nhưng đáng tiếc cậu ở Bắc Kinh nên hơi xa quá, vậy thì, cậu có còn dây dưa với tên người Mỹ kia không?"

"Đừng làm như cậu là chồng tôi có được không, nghe cách cậu nói kìa, tôi dây dưa với ai có liên quan gì tới cậu."

"Sao lại không liên quan tới tôi, tôi đang theo đuổi cậu mà, sắp thành bạn trai cậu tới nơi, phải hỏi kỹ về mọi thứ của cậu chứ."

"Tôi xỉu, Lão K, có phải cậu đang đùa không đấy?"

Lão K rất nghiêm túc: "Trước giờ tôi chưa từng đùa cợt trong chuyện tình cảm riêng tư."

"Có thật là không đùa? Cậu đã quên được Quan Dương?"

"Tuyệt đối không đùa, Quan Dương đã gả cho người ta từ lâu rồi, có gì mà tôi không quên được chứ, hiện giờ tôi chỉ có hứng thú với cậu thôi."

Trương Đình im lặng một lúc, giọng nói ấp úng: "Vậy cũng được, trước khi cậu theo đuổi tôi, cậu phải trả lời một câu hỏi của tôi."

"Hỏi đi."

Trương Đình hỏi nghiêm túc: "Cậu đã từng lên giường với bao nhiêu người phụ nữ?"

Tôi và Tiểu Tân nín cười đến mức bụng sắp nổ tung, Lão K cực kỳ ngại ngùng: "Sao lại hỏi như thế?!"

"Sao tôi lại không được hỏi thế, mau trả lời đi."

Lão K liếc nhìn tôi và Tiểu Tân, hạ âm lượng xuống mức thấp nhất: "Một người, là kiểu rượu vào mất thân."

Trương Đình hỏi tiếp: "Thật sự chỉ có một? Có chắc là do rượu vào mất thân không?"

Trán Lão K toát mồ hôi: "Sao cậu hỏi lắm thế! Nhìn tôi có giống loại người dễ dãi không?! Chắc chắn do rượu vào mất thân, là do người phụ nữ đó chơi đùa với tôi."

"Hahaha, không phải cậu là bad boy sao? Còn có chuyện bị phụ nữ chơi đùa?!"

Trời ơi, tôi nằm trong lòng Tiểu Tân cố nhịn cười, mẹ ơi, lần đầu tiên nín cười khó khăn đến thế này, Tiểu Tân cũng không khá hơn là bao, nàng cắn vai tôi nhịn cười đến run cả người.

Lão K liếc xéo chúng tôi: "Cậu đừng vòng vo nữa, tôi đã trả lời cậu rồi, cậu cũng phải trả lời tôi, cậu đã từng lên giường với bao nhiêu người đàn ông?"

Trương Đình mắng nhiếc: "Chết tiệt, Lão K, tôi và cậu là bạn học nhiều năm như vậy, cậu vẫn không hiểu sao?! Tôi đâu phải loại người tuỳ ý dễ dãi?! Tôi nói cho cậu biết, tôi là nguời rất truyền thống đấy, tôi sẽ không hiến thân khi chưa đến ngày động phòng đâu!!"

Lão K vui vẻ, có thể không vui sao, thời đại này tìm trinh nữ còn khó hơn thấy khủng long, giọng hắn trở nên dịu dàng hẳn: "Đình Đình a, tôi thích cậu thật rồi, cậu cứ chờ đó, tuần sau tôi sẽ đến Bắc Kinh tìm cậu, nói tôi biết cậu thích loại hoa nào, tôi sẽ mua cho cậu một bó."

Trương Đình vẫn nghi ngờ: "Cậu nói thật hay nói đùa đấy? Có thật là không đùa sao?"

Lão K thề thốt: "Tuyệt đối không đùa, cậu hãy đợi tôi, tuần sau tôi sẽ đi, qua thời gian nữa tôi sẽ chuyển công ty đến đó, cậu hãy đợi đến ngày làm vợ sếp đi."

"Tôi... cậu... không được không được, tôi phải tắm nước lạnh đã, bị cậu làm cho chóng mặt mất rồi."

Lão K cười xấu xa: "Chóng mặt là đúng rồi, Đình Đình yêu quý, đi tắm đi nhé, mà... pha thêm chút nước nóng vào, đừng để bị cảm lạnh, quyết định như vậy nhé, cậu chính là mục tiêu của tôi."

"Vãi - cả! Không được, tôi đi tắm, tạm biệt!"

"Hê hê, ngày mai tôi sẽ gọi lại cho cậu, tạm biệt."

Lão K cúp máy, tôi và Tiểu Tân không kìm được nữa, thoải mái cười ha hả không ngớt, Tiểu Ngoại và Tầm nghe thấy tiếng động đều hớt hải chạy tới. Tôi kéo Tiểu Ngoại đến: "Ngoại Ngoại, anh K của chúng ta sắp cưới vợ rồi."

Mặt Tầm đầy vẻ kinh ngạc, Tiểu Ngoại vui sướng tới mức cặp kính sắp rơi xuống: "Thật sao? Là ai?"

Tiểu Tân đẩy lão K tới: "Hoàn toàn là sự thật, là bạn học cũ của anh chị, ha ha, cuối cùng cũng thấy hi vọng rồi, Lão K, sau này nếu có con, tôi sẽ nhận con cậu làm con trai tôi."

Tôi giơ tay: "Tôi cũng vậy."

Tiểu Ngoại và Tầm cũng tranh nhau giành lấy: "Em cũng muốn."

Lão K chán nản nhìn bốn người chúng tôi: "Các người... thật là phí của giời, thôi, tôi là anh cả của các cậu, có khả năng cao sau này chúng ta sẽ chung sống với nhau, từ nay trở đi, chúng ta chính là anh chị em ruột thịt!"

Đề nghị này quá mức tốt đẹp, tôi lấy rượu Champagne ra ăn mừng, cả đám vây quanh Lão K ở giữa, năm người chúng tôi nắm tay nhau thành một dải, những vì sao trên trời đang nháy mắt với chúng tôi...

Sau vài ngày lăn lộn, cuối cùng tôi và Tiểu Tân cũng dọn đến ngôi nhà mới. Ngôi nhà mới của chúng tôi được bày trí rất ấm cúng, lấy tông màu ấm làm chủ. Ngoài phòng khách, phòng ngủ và phòng làm việc ra, Tiểu Tân còn bày trí hẳn một phòng vẽ cho tôi, tôi chuyển tất cả hoạ cụ và tranh ảnh vào trong, cảm giác ra gì và này nọ ra phết.

Hôm đó tiết trời nắng chang chang khi chúng tôi lần đầu chuyển đến ngôi nhà mới, ba mẹ tôi và ba mẹ Tiểu Tân cũng cùng nhau đến thăm.

Chúng tôi để bốn người già trò chuyện trong phòng khách, rồi cả hai chạy vào bếp trổ tài nấu ăn, mẹ tôi vui sướng khôn nguôi khi thấy tôi biết nấu ăn, luôn miệng khen Tiểu Tân thật biết dạy dỗ trẻ nhỏ. Tiểu Tân vui đến mức miệng ngoác tới tận mang tai, còn tôi không dám nói gì ngoài việc đảo mắt một vòng.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy chú Diệp kể từ khi tôi và Tiểu Tân come out, khó tránh khỏi một chút e ngại. Cũng may chú Diệp không có phản ứng gì bất thường, chú chỉ mỉm cười nhìn chúng tôi rồi gật đầu: "Như vậy cũng rất tốt, chao ôi, cứ như vậy đi". Nhìn vẻ mặt hiền từ hoà nhã của các vị phụ huynh, tôi biết chúng tôi đã đưa cá chép nhảy qua cổng rồng thành công.

Chúng tôi là mục tiêu để bốn người lớn tuổi bàn tán, cứ chốc họ thở ngắn than dài, chốc lại vui tươi nở hoa, cuối cùng họ cũng đổi chủ đề khi ba nói sẽ chuyển đến Bắc Kinh trong tương lai không xa, lúc đó tôi và Tiểu Tân mới được thả lỏng tinh thần. Chú Diệp và cô Lưu khá hào hứng khi nghe tin ba mẹ tôi cũng chuyển đến Bắc Kinh, ba mẹ tôi thấy vậy cũng mừng hẳn. Còn chưa chuyển nhà đã bàn bạc tới chuyện sẽ tham gia hoạt động gì và đi chơi ở đâu, họ như vậy dường như còn trẻ trung hơn cả chúng tôi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv